Chúng ta mất 4 năm cấp 2 để kì vọng vào 3 năm học cấp 3. Chúng ta mất 3 năm cấp 3 để khát khao về 4 năm đại học. Chúng ta mất 4 năm đại học để nhớ về 7 năm trung học. Cuối cùng, chúng ta mất cả đời để tưởng niệm về tuổi trẻ của chúng ta... (Nhím Jung/ Hà Phương)…
Các cậu biết không ? đôi khi mình có thể gặp được thân ái của mình vào những lúc không ngờ đến đấy ! Tớ và anh người yêu cũng vậy. Cùng theo chân tớ kể về câu chuyện đó nhé !…
Tác giả: Hồ tuyết-胡鱈Converted By:NvccanhTình trạng: Hoàn ThànhThể loại:Kỳ huyễnhttps://tw.ixdzs.com/d/17/17321/Giới thiệu tóm tắtTất Duy Tư, trong lịch sử xui xẻo nhất kẻ xuyên việt, hắn không đơn đi tới một cái hắn chưa bao giờ tưởng tượng qua vị diện, hơn nữa thân phận vẫn là một cái vi bất túc đạo cô nhi. Nhưng vận mệnh chưa bao giờ hội tàn khốc đến cùng, một cái tươi đẹp kỳ ngộ lệnh hắn bắt đầu toàn bộ cuộc sống mới! Cao vào trong mây, có thể đồ sộ thánh trắng…
Tên Truyện: Cùng Hai Cái Bạn Thân Xuyên Chúng Nó Tiểu Thuyết Đầu Tay!Thể loại: hài, lầy, tu tiên, giả tưởng/phi thực tế.Tác Giả: TenKhong373NVCC:[Tần Vũ(cô) | Trương Chính Văn(cậu/bff) | Trúc Hiểu Y(nàng/bff)]Lưu ý: truyện tự viết, truyện được viết để giải trí, hợp gu thì xem ko thì thôi, vài phân đoạn được lấy cảm hứng từ rất nhiều bộ truyện nên đừng nén gạch đá, mong mọi người ủng hộ ad đầu tay bộ này.…
2 nhân vật chính tình cờ gặp nhau yêu nhauRồi 1 ngày họ phải xa rời nha tuy giữ lời hẹn ước gặp lại nhưng Anh chàng này đã yêu 1 người con gái khác nhưng khi gặp lại cô gái này tình huống lại chuyển biến qua 1 diễn biến khác…
Tôi cũng muốn có một người mẹ luôn hiểu tôi muốn làm cho tôi cười chứ không phải người mẹ luôn mắng chửi tôi thậm tệ...không phải một người mẹ ghét tôi mỗi khi nhìn tôi như vậy...(⌣_⌣")…
Thể loại: Tình trai (boylove), ngọt, sinh con.Vào tháng sáu nóng bức oi ả, ve sầu về kéo theo tiếng hát ầm ĩ không ngừng. Thầy Khanh - giáo viên Toán dạy cấp ba vô tình quen biết được với một thanh niên có quả đầu chói loá dưới ánh nắng mặt trời, màu bạc.Khoảng bốn tháng sau, Khanh cũng không ngờ được rằng vì một lần lầm lỡ dại dột của ngày hôm ấy mà anh... có thai?Thanh niên tóc bạc ngồi khoanh chân ở dưới đất, nhìn Khanh, đôi mắt hiện lên hình hài của một người đàn ông hơi gầy đang ngồi trên ghế sô pha màu xanh nhạt, phần bụng hơi nhô ra.Có lẽ sắp được năm tháng rồi.Quang ngồi dưới nền gạch đặt chân người đàn ông lên đùi mình, bắt đầu xoa bóp. Cảm xúc trên gương mặt như chần chừ không rõ, cuối cùng mở miệng.- Thầy Khanh à, anh có yêu bé Đào hay không?Câu hỏi đến đột ngột, Khanh hơi giật giật bàn chân đang được lòng bàn tay ấm áp kia bao trọn. Anh không một chút suy nghĩ, trả lời.- Bé Đào dù sao cũng là con của anh và em, anh tất nhiên là rất yêu rồi.Nói đoạn, Khanh cũng cúi xuống, nhìn thẳng vào đôi mắt của Quang, anh hỏi.- Vậy em có yêu con của chúng ta hay không?Câu hỏi này đến cũng không bất ngờ lắm, vì vậy thanh niên tóc bạc mỉm cười, trả lời chắc nịch.- Chắc chắn!Hai người ba đều thầm tươi cười trong lòng, họ đều có cùng một suy nghĩ: Mặc kệ người sinh con ra là ai, con không phải là quái vật, con là con của chúng ta.…