Trên Đường Tôi Đi
Về cô bé mà tôi thích năm ấy…
Về cô bé mà tôi thích năm ấy…
- Tên truyện: Bắt vợ về nuôi- Tác giả: Uchiha Omita (Ô Mai)- Thể loại: tiểu thuyết thiếu niên- Tình trạng: Vẫn còn đang lê lết cập nhập________________ Đôi lời tác giả: - Đây là truyện tác giả tự viết.- Truyện mang nhiều tình tiết cẩu huyết, vậy nên ai không thích có thể click back. - Truyện có thể theo những motip cũ, nhưng mình sẽ cố gắng viết theo phong cách của mình.- Tác giả mới tập viết truyện nên văn phong thường không được chau chuốt cho lắm. Viết sai chính tả rất nhiều, vậy nên mong mọi người đóng góp ý kiến để tác giả có thể cải thiện hơn lối viết của mình.- Truyện mình chỉ đăng trên nick wattpad của mình và có thể là facebook của mình, vậy nên ai thấy con mình ''lạc trôi'' nơi nào thì báo cho mình một tiếng nhé !- Tác giả đang cần lắm gạch để xây nhà, vậy nên bạn nào muốn góp ý gì thì cứ góp ý thoải mái nhé, mình không phiền đâu. Nhưng cũng đừng quá khích mà lỡ tay ném nhiều quá, kẻo mình xây xong nhà nhưng thấy vẫn còn thừa gạch, lại phải ném sang cho ông hàng xóm dùng hộ. Như thế thì mệt lắm.- Hãy follow con tác giả để có thể nhận được những thông báo về lịch đăng chap mới hoặc có thể là nghe nó lảm nhảm đôi ba điều (^v^)- À quên, đã đọc thì nhớ vote và follow con tác giả một cái cho nó có động lực mà viết, chứ không nó nản mà sinh lười đấy.…
Truyện này mình đọc trên wattpad thấy có bạn up tới chap 140 rồi, nên mình cop trên wedtruyen tiếp để dễ đọc ngoại tuyến thôi nha.…
Truyện cười vova và đôi nét cần biếtTruyện cười Vovacó nguồn gốc từnước Nga, cậu béấy với cái tên làVovochka (mình gọilà thằng Vova, haylà vô va). Gồm những serie truyệncười kể về một cậu bé vô cùng thôngminh, lém lĩnh, nghịch ngợm...nhữnglời nói, những suy nghĩ cũng nhưnhững hành động của cậu bé làmcho người đọc phải bật cười. Truyệncười vova ngoài tính hấp dẫn, còn cótính giáo dục và châm biếm sâu sắc.Dường như bất kỳ ai cũng bị cuốn vàonhững câu chuyện cười của vova. Đốnhững ai không bật cười với thể loạitruyện này.…
vẽ ko đẹp, xin lỗi... ^^…
Vòng lặp trải dài vô tận.....à không phải là lời nguyền của ma thuật đen mới đúng...…
Võ Thuật Đỉnh Cao…
Tại sao chúng ta không thể ở bên nhau? Anh yêu em và em cũng yêu anh mà, phải không?Anh sống hai mươi tám năm cuộc đời chưa bao giờ tin vào một ai đến khi anh tin vào tình cảm của chúng ta, nhưng rồi anh bị niềm tin đó đạp đổ. Anh gặp em ở cái tuổi mà em đẹp nhất của người con gái - mười tám, em còn là cô bé ngây ngô ngờ nghệch. Tại sao chúng ta lại có số phận như vậy? Người ta yêu nhau rồi chia tay vì hết yêu. Anh và em chia tay, bởi vì anh rất yêu em, yêu em hơn bất kì những gì anh có và cần.Mười tuổi không phải là khoảng cách. Chỉ là chúng ta có duyên, nhưng không thể ở bên nhau được.Loại chuyện yêu nhau, kết hôn, sinh con với anh và em không có ai có thể tha thứ, cả thảy người đời không ai có thể dung túng chúng ta. Cô bé của anh. Anh yêu em! Nhưng... không thể làm em hạnh phúc được. Cuộc gặp gỡ của anh và em là sai lầm! Em thà rằng tổn thương một ai khác cũng không bao giờ muốn làm anh bị đau. Tình yêu của anh và em tại sao không phải tình thân? Em yêu anh, nhưng... chỉ tới đây thôi.Nếu có kiếp sau, em hi vọng chúng ta... đừng bao giờ gặp lại nhau nữa.…
Cuộc đời của cậu và hắn…
begin là khởi đầubegan là khởi đầubegun cũng vậy.chỉ có điều, begin là hiện tại, began là quá khứ, begun là phân từ haihiện tại bắt đầu từ quá khứ, không ai có thể trốn tránh quá khứ, nhưng ta có thể trốn làm bài tập tiếng Anh…
Năm năm tháng tháng hoa chẳng đổi Tháng tháng năm năm người khác rồi....…
Trên đời này, có rất nhiều con đường để đi, có rất nhiều con người phải gặp. Chuyện bạn là nữ chính trong cuộc đời ai đó không quan trọng bằng việc bạn có muốn là nữ chính trong cuộc tình đó hay không. "Chờ em, chờ một ngày em xứng đáng với anh chúng ta sẽ kết hôn nhé?""Tôi sẽ không chờ em, còn nữa, tôi hận em"Nhiều năm sau cô mới hiểu rõ câu nói của anh "Cái tôi cần là em lúc tôi vừa gặp được lần đầu". Cuộc sống này, ai rồi cũng sẽ thay đổi. Khi mới bước chân vào đại học, Trịnh Tiểu Hân chỉ là một cô gái bình thường, với một số điểm ngang tầm các bạn trong lớp cô biểu hiện không hơn cũng chẳng kém các bạn trong lớp. Nhưng mà phải nói, con người ai lại chẳng có một mặt tối ẩn sâu trong mình. Trịnh Tiểu Hân lớn lên trong sự ghét bỏ của mẹ ruột vì sự ra đời của cô là điều mà Trịnh Hân Á ân hận nhất trong đời mình. Trịnh Hân Á là trẻ mồ côi, bao nhiêu năm cố gắng học tập đến khi đứng đầu trường cấp ba thì bị bạn bè hãm hại đến mang thai Tiểu Hân. Vốn là bà muốn bỏ đi, nhưng không hiểu đứa trẻ này sức sống quá mãnh liệt nên vẫn ung dung oe oe ra đời. Có lẽ vì thế mà Trịnh Tiểu Hân cũng rất kiên cường mạnh mẽ. Trịnh Tiểu Hân gặp được Lục Vương Thần - một hotboy nổi tiếng của đại học A, gia thế và thực lực tỷ lệ thuận, giỏi - là vào năm nhất đại học.P/s: Đôi lời tác giả muốn nói. Thứ nhất, tôi là người Việt Nam. Nếu các bạn không thích hay có ác cảm với tác giả Việt có thể bỏ qua truyện. Thứ hai, thật sự đừng để văn án lừa, bởi thực sự thì truyện kết HE.…
\(≧▽≦)/cho tâm hồn cằn cỗi thả mình trong từng câu chữ.(01. Tây Tiến)…
Thời gian t cảm thấy chán nản và bất lực với mọi thứ ung quanh…
Cuộc đời của một người mẹ , một thân ,một mình tần tảo , vượt qua những gian nan , để lộ cho những đứa con của bà , cho đến hơi thở cuối cùng,.…