"Cách duy nhất để kết thúc tình đơn phương chính là tỏ tình".Có lẽ là như vậy,bởi tớ đã thử đủ cách rồi mà có uncrush được đâu...Thôi thì cảm ơn các cậu đã dành thời gian vào đọc những dòng tâm trạng ngẫu hứng của tớ trong trạng thái không biết có nên uncrush hay không.…
Tớ muốn nhớ về cậu khi tớ về già,lúc đó tớ sẽ vào lại watppad này và tìm kiếm câu chuyện này để xem lại những ngày tháng thanh xuân giữa tớ và cậu. nhớ lại lúc đó tớ can đảm ra sao,thích cậu đến mức nào. tớ sẽ viết lại những ngày tháng chúng ta cùng trải qua^^…
Đừng xem chùa!!! Couple của Fu đã định sẵn rồiNgược hay ngọt tùy tâm trạng của Fu, cơ mà ngọt nhiều hơn vì Fu sợ ngược lắm (T^T) nhưng có ngược mới biết tụi nhỏ dành tình yêu cho đối phương lớn như nào chứ.Mà mấy chế đọc xong xem có lỗi sai chỗ nào không nhớ nhắc Fushi nhan, viết nhanh quá với cái bàn phím tự sửa chữ nên hay bị lỗi lắm…
Dành 12 năm thanh xuân chỉ để đơn phương một người không yêu mình? Người mà mình yêu nhất cũng là người bỏ mình lại với những buổi trị liệu tâm lý nghẹt thở, biết vậy mà cuối cùng vẫn không buông người ấy ra được. Anh chỉ cần một bước là có thể đến vạch đích rồi, còn tớ thì cứ mãi chạy theo mà chẳng thấy điểm kết thúc đâu, mà sao anh cứ dửng dưng trước vạch đích như vậy thế? Ngay khi tớ muốn buông tay ra rồi, anh lại bỗng nhiên trở về, nhưng anh đừng trở về làm gì, chỉ khiến tim tớ bong vẩy chảy máu thêm thôi. Anh lại còn nói anh thích tớ, lời tỏ tình hoá ra chỉ đơn giản thế thôi à, vậy mà tớ mất những 5 năm để thổ lộ những tình cảm từ tận đáy lòng của tớ với anh cơ đấy. Mà anh ơi, tớ nào dám đáp lại anh đâu, vì tớ vỡ vụn rồi... *Truyện được viết dựa vào quá trình theo đuổi crush của tớ nên có thể sẽ hơi ooc ạ! Đây cũng là món quà mà tớ muốn dành tặng cho otp, kỉ niệm 1 năm tớ gặp được 2 bé. Vì là truyện đầu tay nên còn nhiều thiếu sót lắm ạ, mong mọi người thông cảm. Chúc các cậu đọc truyện vv!…
Năm 21 tuổi, Junghwan vẫn còn thích Doyoung rất nhiều.Cậu vẫn luôn biết rõ điều đó, nhưng khi cảm nhận cơ thể Doyoung đang gần kề mình đến vậy, cậu như được nhắc lại về sự thật ấy. Junghwan có thể cảm nhận được mọi xúc cảm thời niên thiếu của mình dâng trào và trỗi dậy mạnh mẽ. Doyoung thành công chiếm trọn một vị trí trong trái tim non nớt của cậu, ngay cả khi Junghwan đã trưởng thành và trái tim cậu chất chứa thêm những điều khác nữa. Doyoung, mọi thứ về Doyoung, dù cho cái tên của anh đã không còn gì mới mẻ, vẫn luôn được đặt ở một vị trí đặc biệt mà Junghwan dành riêng cho anh kể từ năm cậu 9 tuổi.-----Written by grapessosourDịch bởi melioBản dịch đã được sự đồng ý của tác giả.Gift for chị Chang tôi.…
Tác giả: LáNhân vật: Cam Vọng Tinh x Lelush (Lợi Lộ Tu)Các nhân vật khác: Tỉnh Lung, Trương Hân Nghiêu, Châu Kha Vũ, Trương Gia Nguyên, Vương Hiếu Thần, ...Độ dài: 12 chương + 3 phiên ngoạiGiới thiệu: "Người ngốc có số hưởng của người ngốc. Vì ngốc mà bị bạn gái bỏ. Nhưng mà cũng vì ngốc mà nhặt được một bạn trai lạnh lùng."…
"ti amo" (tiếng Ý) là "i love you"❥ dịch từ Tumblr nhưng hoàn toàn CHƯA XIN PHÉP và CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP TỪ TÁC GIẢ.❥ NGHIÊM CẤM REUP, ĐEM RA KHỎI ACC WATTPAD CỦA TUI!!❥ người dịch, viết: chewy_cheri (@rotensia)…
"Cậu có tin không, tôi sẽ chết ở tuổi 18."-----• Full | 14.11.24 - 4.3.25 •• Đây là fanfic, các chi tiết trong truyện trừ tuyến nhân vật không liên quan đến cốt truyện của [Ansatsu Kyoushitsu].-----Written by @yurim_129…
Mấy fic mình chôm chỉa dịch trên AO3 (đương nhiên là không có permission huhu)...Tổng hợp lại cho các tình yêu tiện đọc nè.Trong lúc tui làm biếng viết thì tui sẽ dịch, dịch lười thì lại viết, nhảy qua nhảy lại.Cảm ơn mọi người đã đọc…