Tôi vẫn luôn tin rằng cuộc đời mỗi con người chính xác là một cuộc hành trình. Trên đoạn đường đó chúng ta sẽ gặp khá khăn, thử thách và chúng ta cũng sẽ định nghĩa cho cuộc đời của mình. Tôi vẫn luôn rất thích câu "Đọc một quyển sách, sống một cuộc đời". Và vì thế mà trong đây tôi muốn chia sẻ những trải nghiệm, những cuộc đời mà tôi đã được sống thật sự hoặc là thông qua những quyển sách tuyệt vời. Vậy bạn sẽ cùng tôi đi khám phá cuộc hành trình này chứ?…
Gửi Min Yoongi: "Vous êtes ma joie de vivre" - từ Jeon Jungkook🚫Không đem truyện ra ngoài khi chưa có sự đồng ý của tác giả. Cảm ơn Author: @bluegalaxyfor_yk…
Cảm giác khi mất đi những người mình cho là linh hồn thật sự rất khó tả.Vừa đau.Vừa buồn.Cậu cũng vậy. Kể từ lần đó, cậu đã chính thức mất đi họ, thế nhưng cậu vẫn luôn mong chờ. Mong chờ vào một điều vô nghĩa. Cứ hy vọng, cứ mơ mộng và rồi vào hôm đó. Cậu đã tự mình kết thúc cuộc sống ngắn ngủi. Bỏ lại những người thân của mình phía sau lưng. Và sau tất cả, nơi cậu thuộc về chính là nơi....________________________________Ý tưởng: by meAuthor: Kamisato SanshaNguồn ảnh: [ Trong tranh ]Edit ảnh: Kamisato SanshaThể loại: HE, buồn, hint muôn năm.Tuyến nhân vật thuộc về Monsta/ AnimonstaLƯU Ý: Xin hãy tôn trọng truyện của tôi, vì đây hoàn toàn là ý tưởng của tôi. Nếu không thích, xin đừng đọc. Truyện chỉ đăng độc quyền trên Wattpad. Không reup hay chuyển ver khi chưa có sự cho phép.…
Ngày 10 tháng 10 năm 2014, anh rời xa em.-----------------------------------------------------------------"Chọn đi! Hoặc vào trong đó cứu anh ta và mất mạng, hoặc là quay về,bỏ mặc anh ta.""Tôi sẽ cứu anh ấy! Luhan,chờ em!"-----------------------------------------------------------------------"Anh làm tốt lắm,Sehun-oppa! Cảm ơn anh!""Cô là ai?""Là linh hồn của 1 LuFans và HunHan shipper đã mất. Em vẫn còn vướng bận 1 vài việc nên vẫn chưa thể đi được. Giờ thì ổn rồi! Nhớ nhé! 2 người phải ở bên nhau thì em mới có thể trở thành thiên thần được,như thế mới có thể ở bên cạnh chúc phúc và bảo vệ 2 người. Nếu 2 người xa cách nhau,em sẽ biến thành ác quỷ và anh ,Oh Sehun chính là mục tiêu của em.""Cảm ơn em vì tất cả""Ko có chi! Anh vẫn còn nợ em 1 mạng đấy, Luhan-oppa! Phải sống tốt luôn phần của em nhé! Chúc 2 người hạnh phúc mãi mãi! Bái bai couple HunHan dễ thương nhất Galaxy"…
Tuệ Anh trợn tròn mắt, một lần nữa quay xuống nhìn Minh. Minh cũng đáp lại bằng cái nhìn đầy bất ngờ. Sau vài giây, hai đứa lại cùng hướng về phía thầy Nam.- Ba năm sẽ không dài, cũng không ngắn, nhưng ba năm sẽ đủ cho các em biết mình là ai. Thầy luôn mong mỗi em học sinh đang ngồi đây khi bước ra khỏi cổng trường Minh Thanh sẽ hiểu được mình đã và đang có gì, mình cần gì và mình sẽ làm gì. Hãy ghi nhớ từng giây phút của ba năm học cấp ba, kể cả nỗi buồn, sự thất vọng và cả áp lực, trọng trách, vì bên cạnh niềm vui và thành tựu, chúng cũng là yếu tố tôi rèn nhân cách và bản lĩnh của mỗi chúng ta trước khi vào Đại học, ra xã hội. Và hãy luôn tự nhắc nhở mình rằng: "Đừng xấu hổ khi không biết. Chỉ xấu hổ khi không học"...Trong lòng Tuệ Anh bỗng rạo rực ngọn lửa của thời thanh xuân. Phải chăng chính từ khoảnh khắc này, tuổi trẻ chân chính của cô mới thực sự bắt đầu. Một tuổi trẻ không mỏi mệt để biết mình là ai. ------------------------------------------------Cấp ba, chỉ khi qua rồi, ta mới biết trân trọng. Truyện lấy bối cảnh ở Hà Nội bởi tình cảm đặc biệt của Thảo dành cho mảnh đất này. Tuy nhiên, trường cấp ba Minh Thanh được lấy hình mẫu từ chính ngôi trường cấp ba mà Thảo từng theo học ở một thành phố khác. Ngôi trường này sắp được di chuyển tới một địa điểm khác đẹp hơn và trường sẽ được xây dựng mới hoàn toàn. Có thể coi cuốn tiểu thuyết này là nơi Thảo lưu giữ những hồi ức tươi đẹp nhất về 3 năm thanh xuân của mình - điều mà có lẽ 10, 20, thậm chí là 30 năm nữa sẽ quý giá vô cùng.…
Chỉ là một nơi để tôi đăng tranh vẽ về rất nhiều thứ.Mọi người thường bảo cái bìa nói lên tất cả nhưng khi vào đây thì những thứ này sẽ ngược hoàn toàn đấy ạ!…