생일 축하 [ 2park | one-shot ]
Title: 생일 축하Author: PinkkholicPairing: Woojin x Jihoon…
Title: 생일 축하Author: PinkkholicPairing: Woojin x Jihoon…
Tổng hợp những lý do khó đỡ và hài hước trong cuộc sống.…
"Even if it takes all night or a hundred yearsNeed a place to hide, but I can't find one near"…
Tôi từng cảm thấy tự ti, các chị của tôi: Spring, Summer, Autumn và Winter, ai ai cũng đều là những viên đá quý lấp lánh. Còn tôi chỉ giống như một viên sỏi xấu xí, nằm bơ vơ trên đường. Nhưng các chị ấy lại bảo dưỡng tôi như một báu vật, nâng niu từng sợi tóc"Em không phải viên sỏi, bọn chị cũng không phải đá quý. Chúng ta là gia đình"Tôi có thể không theo kịp họ, nhưng họ sẽ không bao giờ bỏ tôi lại phía sau…
Phốt và phốt :)))Nhưng sẽ không gắt đâu :/ỤvỤỦng hộ cháu với ạ…
xamlon giai đoạn cuối…
Tui vẽ... thì sao?…
hmm..cũng chẳng có gì để nói đâu, bởi vì tôi chỉ đang nói ra những muộn phiền và tiêu cực trong lòng để cảm thấy nhẹ nhõm hơn thôi…
Đừng bao giờ hứa khi không thể thực hiệnVà cũng đừng bao giờ quá tin tưởng vào một lời hứa.…
"chiều quá sinh hư đấy"…
Ciao các cậu~~Ừm,đây chỉ là cuốn trashbook để mừn đăng tranh cùng vài thứ xamlin khác:DCảm ơn các cậu đã xem…
ChanBaek là tình yêuLà chân áiTình yêu này luôn gửi cho CBs- những thành viên cùng động với au.…
Author : NaNói vệ việc nhắn tin có chữ "Đã xem" nhưng không trả lời.Mọi người nghĩ điều đó là sự khinh bỉ....nhưng nếu sau nó là một vài lí do khác thì sao ?…
all about taeguk fanfic confession come and join us \(( °ω° ))/©Lavanda_team…
Once a wastewood boy firmly believes that as long as he works hard, he is the strongest! Encountering Shimen, crossing Nantianmen, the young man set off a battle with the sky, who is the legend of blood! Heaven is Lordless, for me Emperor Wu!…
Đôi khi ta tưởng rằng tình yêu là thứ quan trọng nhất trong cuộc đời của mỗi con người, nhưng thật ra, thứ quan trọng nhất chính là.... tiền.…
tao tạo cái này để hóng đờ ra ma :)) bạn nào không thích vui lòng xách bươm bướm đi nhaa😊 thuww không tiếp…
Trong cuộc sống nhỏ của tớ, chỉ có sách vở, đề thi và những con số đi cùng công thức Vật lý. Nó khô khan, cứng nhắc và vô cảm một cách lạ kì... Điều này đến mãi khi lớn lên tớ mới nhận ra. Nhưng cậu biết không? Cho đến khi cậu bước vào cuộc đời tớ bằng con đường sỏi đá nhưng lại được chính tay cậu trải thảm đỏ, tớ phát hiện ra, niềm vui của tớ không còn là điểm cao, là giấy khen, là thành tích hay là những cuốn sách Vật lý nữa. Mà niềm vui còn là những ngày tháng bên cậu làm những trò con bò, những ngày tháng bắt đầu trở nên mất kiểm soát để phá phách, hay những ngày mình cùng cậu hò hét trong giấc mộng của tuổi trẻ, là những ngày chạy trong cơn mưa nước mắt của những nỗi buồn trung học... "Cơn mưa" to nhất thanh xuân ấy, tớ đã ngu ngơ hỏi cậu tình yêu là gì vậy."Là gì á? Mày nắm lấy tay của tao đi! Rồi mày sẽ hiểu tình yêu là gì."…