Cuộc sống trớ trêu của một cô gái í lộn của một đứa tác giả méo phân biệt được giới tính sau khi xuyên không vào một quển truyện ngôn tình. Có nhiều phần sẽ hơi phi thực tế mong độc giả lượng thứ.Con tác giả là một người 4d,hủ nữ,lưỡng tính.Một con ảo tưởng max lever,thần kinh từ nhỏ,tăng động đến mức thừa thãi,linh hồn của một thằng con trai trong thể xác của một đứa con gái.…
Nàng_ Tà Y là người thế kỷ hai mươi mốt, làm mưa làm gió trong cả hai giới hắc bạch đạo, lạnh lùng vô tình không có tâm, nhưng là một nữ nhân tuyệt mỹ.Hắn là Chiến Thần của Phong Mâu đế quốc, tung hoành sa trường_Nhiếp Chính Vương, cùng lạnh lùng thị huyết giống nhau, là một nam nhân tuấn mỹ.Nàng là thần y cũng độc y, một thanh ngân đao đi dọc thiên hạ, độc y song tuyệt, tài năng kinh thế.Nghe đồn, nàng cứu người chỉ xem tâm tình, không làm theo lẽ thường, làm cho người ta vừa yêu lại vừa hận.Nghe đồn, trên đời này, chỉ có người nàng không muốn cứu, không có người nàng cứu không được .Nghe đồn, hắc bạch đạo đối với nàng tôn kính như thần, e ngại như ma.Hắn là chiến thần cũng là ma chủ, một phen tà ma ngạo nghễ quần hùng, quyền khuynh thiên hạ, tà mị vô song.Nghe đồn, hắn là Ma chủ Ma Vực, là Thần Long quanh năm thấy đầu không thấy đuôi.Nghe đồn, hắn không gần nữ sắc, nữ nhân nào gần hắn ba thước tất phải chết.Nghe đồn, hắn độc sủng Vương phi, ba ngàn giọt nước chỉ chọn lấy duy nhất một giọtĐây là 1 tác phẩm tất cảm động và hay về tình yêu…
Cố Diệp là một tổng tài mị lực đạt mức level Max, vốn giỏi giang cộng thêm tính cách ôn hòa rất được người yêu thích! Vậy mà chỉ một lần gặp tai nạn giao thông mà anh xuyên qua! xuyên qua thì thôi đi lại còn xuyên vào một cuốn tiểu thuyết vừa ngôn tình lại còn có cả đam, một đoàn tu la tràng khiến Cố Diệp đau đầu! May mắn nhất anh vẫn là một tổng tài hoàn cảnh không khác trước là bao! Duy nhất 1 điều anh xuyên qua là vai chính Công trong khi bản thân lại là một thẳng nam sắt thép!Bởi vì biết trước những chuyện sẽ xảy ra về sau, Cố Diệp tận lực tránh đi tình tiết câu chuyện cẩu huyết, chỉ muốn an an ổn ổn làm một tổng tài xây dựng sự nghiệp, trở thành nhân vật nổi tiếng trong giới! Vậy là anh nổi tiếng thật, nhưng không phải như một doanh nhân hằng tưởng tượng mà nổi tiếng theo cách khác.....!Vai chính thụ An Thiên Húc: rõ ràng anh bao nuôi em trước, anh không thể chưa chơi đã bỏ, em không cho phép, anh phải lcó trách nhiệm! anh không muốn làm Công của em vậy anh hãy làm Thụ của em đi!Boss phản diện Lưu Quan: ồ, em phá mối lương duyên của tôi thì phải đền em cho tôi, lý nào lại chạy!Tiểu thư Tuyết Đình Lan hôn phu của Cố Diệp: xin lỗi anh, trước kia do em không tốt, em không nên phản bội anh, giờ kết hôn với em đi, chúng ta vẫn là hôn phu của nhau mà!An Thiên Húc và boss Lưu Quân nổi giận đùng đùng:"đừng có mơ...!"Cố Diệp: không, không thể nào, các người, các người.....tôi không phải Thụ, tôi muốn kết hôn với hôn phu của tôi!…
Nội Dung : Cảnh báo : Đại Hải là cái loại công hay nhõng nhẽo. Cô nào không thích thì mình cứ bỏ qua. Truyện này đọc để giải trí, phiền không mang não mà hãy mang tim.!!! Từ Phong - thụ / Đại Hải - công. Không lật cp dưới bất kì hình thức nào. Phong là thụ, Hải là công!!! Ai lật tui block. - - - - - - - - - - - - - " Đã có người từng hỏi anh" " Liệu gió có dịu dàng?". Bạn lớn, em biết anh đã nói gì không?" "...."" Anh đã nói rằng, gió luôn dịu dàng, còn đẹp trai nữa chứ. Anh yêu gió cũng yêu luôn Phong nhưng..."---------------" Bạn lớn!!! Tớ muốn cậu hôn hôn cổ vũ " - Đại Hải chu chu cái mỏ của mình lên, tay cấm lấy ống tay áo của Từ Phong lắc lắc." Bỏ đi, mỏi cổ "" Má.. Cậu.. Cậu...khốn khiếp.. Chờ đi hè này tớ sẽ cao hơn cậu đến lúc đó cho cậu ngước gãy cổ!!! ""..."Im lặng một hồi Từ Phong quyết định cúi xuống hôn chụt một cái lên cái mỏ đang tức ói máu kia. Đối với nhiều người luôn coi rằng cấp 3 là thời gian đẹp nhất. Đối với Đại Hải thời gian đẹp nhất là được gặp Từ Phong. Cả cấp 2 lẫn cấp 3 luôn là kỉ niệm khắc sâu vô cậu.-------------- Ehehehe cảm ơn mọi người đã ghé. Mình vô đọc phần giới thiệu để xem có dính phải điều cấm kị của bản thân không nhé ^o^.JR - 164Không chuyển ver + reup.…
Ngồi trong phòng khách của một tòa nhà cao cấp, hai cha con ngồi trên sô pha. "Cha muốn kết hôn!" Đang nói chính là Doãn Tường, bốn mươi tuổi, mặc dù đã là tới tuổi tứ tuần, nhưng vẻ ngoài tuấn tú của y một chút cũng không có giảm, khí chất trưởng thành càng tăng, cả người toát lên vẻ sức quyến rũ cương nghị. Vợ y vào mười năm trước vì bệnh mà qua đời. Gần đây, y quen biết một người phụ nữ tên là Lam Vận, hai người nhất kiến như cố (mới gặp đã quen thân), hơn nữa còn là đồng nghiệp, cảm tình rất nhanh tới rồi đi đến bàn chuyện kết hôn. "A? Cha, cha cuối cùng đã bị lừa rồi? " Doãn Húc nằm trên ghế sô pha trào phúng nói. Doãn Húc, mười bảy tuổi, hoàn toàn kế thừa huyết thống tốt đẹp của cha hắn: khuôn mặt tuấn tú, vóc người cao gầy, tuyệt đối là loại hình khiến nữ giới phải điên cuồng. "Tiểu tử thối!" Doãn Tường một quyền đánh tới Doãn Húc. "Mày một ngày không móc cha mày mày sẽ chết có đúng hay không?" "Chết thì chưa chắc, nhưng mà sống sẽ thấy vui! Ha ha..." "Không thèm nói nhiều với con." Doãn Tường vừa định lên lầu, bỗng nhiên nhớ tới sự kiện quan trọng quên chưa nói. "A! Thiếu chút nữa đã quên nói cho con, Vận cùng con trai cô ấy sẽ tới ở cùng chúng ta." "Ồ! Tốt! Có lúc thấy căn nhà to như vậy chúng ta ở có cảm thấy buồn chán, nhiều người sẽ náo nhiệt hơn." Hắn cũng không phản đối, chỉ cần cha thích là được. "Con có thể nghĩ được như vậy thật là tốt!" Doãn Tường âm hiểm cười cười, Doãn Húc trực giác cảm thấy mùi âm mưu.từ đó câu chuyện bắt đầu..... hả đoán xem họ có hạnh phúc!!…
Nó hơi mệt nên nằm bò ra bàn, mái tóc ướt đẫm mồ hôi nhẹ nhàng lay lay trong tiếng gió quạt. Mắt lim dim có vẻ sắp ngủ.Hạ khẽ hít một hơi. Người nó khá thơm mùi nước giặt. Không bị lẫn mùi mồ hôi.- Không cần phải ngửi, tao biết tao thơm mà.- ... Hạ câm nín, chỉ lặng lẽ rút ra cho nó một tờ khăn giấy. - Lau bỏ đi, tí thấm ngược lại ốm.Thấy nó không trả lời, Hạ lại đưa tay định nhét lại vào cặp. Bất chợt, nó nắm lấy cổ tay Hạ.- Á, mày làm cái trò gì đấy? Bỏ tay tao ra.- Mày lau cho tao.- Không, mày có biết bao nhiêu mắt đang nhìn tao với mày không?- Lỡ tí tao ốm thì sao?Nó lại chỉ biết câm nín. Đúng là lời của mình tự bẫy mình.Nó suy nghĩ một chút, vẫn là tại mình quan tâm trước.Hạ đưa tay, khẽ nắm lấy tóc nó, nhẹ nhàng lấy giấy thấm mồ hôi trên mặt. Xong việc, nó vò tóc Hải rồi nhét vào tay nó tờ giấy vừa lau.- Đồ của ai nấy nhận nha.Hải không nói gì, chỉ nhận tờ giấy rồi úp mặt vào bàn, cười khẽ.…
Pollo - Một chú mèo con đáng yêu, tinh nghịch bị bỏ rơi trước nhà Tuyết Anh. Tuyết Anh là một bạn nhỏ rất yêu thương động vật nhưng ba mẹ không cho nuôi, vì thương chú mèo nhỏ tội nghiệp đang nằm im trong chiếc thùng, cô bé đã giấu ba mẹ để bạn mèo trong nhà kho phía sau vườn.Tuyết Anh là một cô bé hồn nhiên, trong sáng và rất vui tươi. Cô có hai người bạn thân nhất với mình từ hồi còn học tiểu học là Quốc Huy và Thu Quỳnh. Hàng ngày, sau khi tan học, cô bé thường đi chơi với bạn bè, đi tới những quán cà phê thú cưng để chơi với các bạn cún, bạn mèo, nhưng từ ngày cô nhận nuôi Pollo thì tính cách của cô lại có chút thay đổi. Cô bỏ hết mọi thú vui xung quanh để về nhà thật nhanh và chơi với chú mèo con Pollo. Vì không có nhiều tiền mua sữa cho bé mèo, Tuyết Anh phải nhịn ăn sáng, đôi khi là đi ship hàng giúp chị gái và tích cực phụ giúp bố mẹ công việc nhà (nhổ cỏ, lau nhà, quét sân, giặt giũ,...) để được mẹ cho thêm tiền tiêu vặt.Một ngày nọ, Tuyết Anh xuống nhà kho thì không thấy chú mèo nhỏ đâu, vì lo sợ Pollo gặp nguy hiểm, cô bé cùng các bạn đã lập ra kế hoạch "ĐI TÌM POLLO". Câu chuyện bắt đầu từ đây...…
[Zhihu] Mối tình đầu.Tác giả: 巧克力阿华甜...Vì để trả thù em kế, tôi giả làm đại mỹ nữ, quy*n rux đàn anh cô ta yêu thầm.Tôi và anh yêu qua mạng tròn một năm.Đêm trước ngày thi đại học.Anh ta và em kế lại công khai."Anh ấy là sinh viên Thanh Hoa, ở cùng loại đần đ*n như chị, chỉ là chơi đùa mà thôi."Sau đó, tôi làm việc bán thời gian ở Thanh Hoa.Đụng phải một nhóm thiên tài chơi boardgame.Trong đó có đàn anh của đối tượng yêu qua mạng, khi được hỏi đến lịch sử tình trường, thì đàn anh lạnh lùng nhàn nhạt nói:"Đã từng yêu, bị trap.""Cảm giác không hề dễ chịu."Nói xong, đột nhiên anh nhìn về phía tôi: "Em nói xem đúng không, đàn em?"...…
Lần thứ nhất gặp gỡ, là ở tràn ngập thời Trung Cổ Cổ Phong kiến trúc nước Đức lão thành Nuremberg, nàng định kỳ đến xem thầy thuốc tâm lý, hắn đại mẫu thân thăm bạn, thầy thuốc tâm lý là hắn mẫu thân Khuê Mật bạn tốt. Ngày mưa dầm khí đối với nghiêm trọng bệnh trầm cảm người bệnh tới nói là trí mạng, mà hắn ở mưa dầm liên miên bên trong khẽ mỉm cười, như một bó xán lạn ánh mặt trời, một đường thẳng chiếu vào nàng mù mịt đáy lòng. Lần thứ hai, nàng về nước kết thúc tạm nghỉ học, tiết 1 liền đến muộn, hắn đứng trên bục giảng, lắc người biến thành nàng mặc cho khóa Lão sư, lại một lần nữa đối với nàng lộ ra mỉm cười: "Vị bạn học này, ngươi là đến lên lớp sao?" Vốn cho là hắn đã không nhớ rõ cái kia ở dị quốc đầu đường trốn vũ Trung Quốc nữ hài, nhưng khi nghỉ giữa giờ bị người gọi ra đi chửi rủa lúc, hắn che ở trước người của nàng, nghĩa chánh ngôn từ thay nàng giáo huấn người, vì không cho người vây xem nghe được bệnh tình của nàng, hắn dùng tiếng Đức nhẹ giọng hỏi dò. Không giống với Hán ngữ khiêm tốn, không giống với tiếng Pháp triền miên, không giống với tiếng Nga lượn quanh khẩu, này một chuỗi chuỗi ký tự tự trong miệng hắn phun ra, phảng phất cũng lây dính hắn tự nhiên nhẹ nhàng, đáng tiếc -- nàng đều nghe không hiểu."Vân Xuyên Lão sư, cái từ này là có ý gì?" "Yêu thích." "Vậy ta yêu thích ngươi nói thế nào? Ich m? gen dich?" "Không phải, Ich mag dich. ." Nàng sùng bái học thức của hắn uyên bác, cũng thầm mến hắn ôn nhu khiêm tốn, có thể nàng không dám nói ra khỏ…
Đào Thiên Kim gặp Nguyễn Gia Bảo Long trong một hẻm nhỏ vào mùa hè oi bức . Khi cô đang đi mua đồ cho mẹ thì đi ngang qua một con hẻm , thấy có tiếng khóc ỉ ôi liền ngó vào xem thử thì thấy một thanh niên đang bị một nhóm khoảng 4 người quýnh nhưng liền bật lại. Một mình chấp 4 đứa . Tôi thì thuộc hội '' những người hèn nhất Việt Nam '' nên chỉ thấy thôi thì mình mẩy đã như cày sấy, tôi thấy rất hối hận khi nãy đã nổi tính tò mò để bây giờ mình mẩy lết đi còn không nổi . '' Lỡ cái tên kia mà thấy tôi , không chừng hắn đem tôi đi làm món luôn'' . Nhưng miệng mồm tôi ăn muối, vừa nghĩ xong tên kia đã phát hiện ra tôi , tôi giật mình : '' Mình xin lỗi , mình chưa thấy gì đâu , à mà nếu có thấy mình sẽ giả làm người câm , người mù và người điếc luôn '' nói xong tôi bỏ chạy một mạch về nhà luôn…
Tác giả: Bong Bóng.Tình trạng: Đang cập nhật. Văn án: Tưởng chừng mình đã gặp được tình yêu đích thực của đời mình, Hạ Di Nhiên đồng ý kết hôn chỉ sau năm tháng quen nhau. Cuối cùng vì ham mê tiền bạc mà anh ta bỏ trốn khỏi lễ cưới để đến với người khác giàu có hơn cô, bỏ mặc cô vẫn còn trong bộ váy cưới tinh khiết trên lễ đường. Sau sự việc đó, Hạ Di Nhiên đau đớn tột cùng, cô bỏ mặc tất cả ra nước ngoài sống với hy vọng rằng cô không phải sống tiếp qua ngày bằng cách chôn vùi trái tim trong quá khứ nữa. Ba năm sau, Hạ Di Nhiên một lần nữa trở về nước dự lễ cưới của mẹ mình, cô vô tình chạm mặt với giám đốc trung tâm thương mại Đại Thịnh - Thôi Thắng Khiết. Họ đã có một màn đấu khẩu hài hước ở sân bay và đó cũng chính là bước đệm cho tình yêu tưởng chừng chỉ là oan gia của họ sau này. -------Hạ Di Nhiên nước mắt lưng tròng, tay run run nhìn vào món đồ trong hộp quà."Em sao thế? Không thích à... Bọn họ nói không có size của em nên anh đành phải chọn size nhỏ nhất..." Anh tươi rối trả lời.Sinh nhật 24 tuổi, anh tặng cô bộ bikini, hơn nữa lại còn là size nhỏ nhất... Thôi Thắng Khiết có phải anh thường ngày chê tôi vô vị, quá nhàm chán nên anh tặng tôi bộ này để dằn mặt tôi đúng không. Thật là quá đáng!--------------------------------------------Đây là truyện mình tự viết nên chắc chắn nó sẽ có khá là nhiều sạn và hơi lang man một tẹo ^_^Các bạn sau khi đọc nếu có ý kiến gì hay thắc mắc hãy góp ý vào comment và đừng quên vote cho mình nhé. Cám ơn các bạn nhiều ^3^…
Nguồn: khotangdammyVăn án:【 ngôi thứ nhất 】 【 mỗi ngày sớm 7 điểm càng mới 】Trường đến mười ba tuổi, Xuân Địch mới biết mình theo người sai thay người sinh, hắn không phải ma bài bạc nhi tử, mà là cô tô thủ phủ Lâm gia nhi tử.Hắn vừa hưng phấn liền khiếp đảm mà trở lại nhà mình, được đến nhưng là người cả nhà ghét bỏ.Phụ thân chê hắn vô học, mẫu thân cảm thấy hắn khí chất bất kham, huynh trưởng nói hắn tâm thuật bất chính, liền trong nhà vài tuổi song tử ấu đệ cũng khóc lóc nói không muốn thấy hắn.Cùng hắn đãi ngộ tuyệt nhiên tương phản chính là thay thế hắn nguyên lai nhân sinh Lâm Trọng Đàn.Lâm Trọng Đàn thanh quý tuấn mỹ, học phú năm xe, trẻ măng khinh liền trở thành đại nho đương thời đệ tử cuối cùng.Rõ ràng hắn mới thật sự là thiếu gia, có thể tất cả mọi người yêu thích Lâm Trọng Đàn.Vốn là tự ti Xuân Địch ngày ngày trở nên tối tăm, như chỗ tối cóc ghẻ.Kinh thành đi vào trường thái học đọc sách, Lâm Trọng Đàn chính mình thi được đi, hắn là phụ thân dùng tiền mua vào, bên trong quan to quý nhân cũng chỉ nguyện ý cùng Lâm Trọng Đàn chơi.Rốt cục có một ngày, cóc ghẻ nhào vào thiên nga trong lồng ngực.Dùng thân thể làm dụ, đem yêu vi mượn cớ, nhượng thiên nga giúp mình. Có Lâm Trọng Đàn viết thay, Xuân Địch tài tử thanh danh dần dần truyền đi, phụ thân phá thiên hoang địa viết thư khen hắn, liền Thái tử đều mời hắn đi đến âm thầm yến.Xuân Địch vui mừng khôn nguôi, mặc vào tối quần áo đẹp đi vào đến hẹn, lại bị trước mặt mọi người vạch trần hắn làm câu thơ,…
Một người chỉ muốn sống một cuộc sống an nhàn như nàng lại bị cuốn vào một mớ rắc rối thời cổ đại. Ông trời ơi! con chỉ muốn xin hai chữ mang tên "bình yên" mà thôi Một công dân luôn trung thành với Đảng , và chưa từng trốn thuế như nàng, chỉ muốn ăn no nằm chờ chết sao lại bắt nàng tiếp nhận mấy thứ vớ vẩn này Ai có thể nói cho nàng điều gì đang xảy ra ở đây không ? Âu Dương Nhược Lam nàng đây thật sự rất sợ phiền phức, cho nên lần đầu tiên gặp hắn đã giấu hết mọi hào quang trên người vào chiếc vỏ đầy âm mưu... không là đầy yếu đuối mới đúng Thế nhưng sao nàng cảm thấy rắc rối cứ kéo đến liên tiếp vậy. Ở bên cạnh hắn, nàng lại dần tự phóng ra hào quang loá mắt của mình Hắn là một người lạnh lùng, vô tình với biết bao nữ tử, gặp nàng mới biết thế nào là động tâm Nhưng hắn phải làm sao khi nàng lại cố trốn tránh? Để xem trong trời đất này ai dám lấy nàng . Đến một ta giết một, đến hai ta giết hai..... Thật sự mà nói ta thực sư rất muốn viết truyện hệ thống nghịch tập gì đó nhưng sợ dài với lại ta cũng rất lười ....😊 Mà ta báo trước với các nàng cái hố này của ta đào cũng không biết có lấp được không, còn một điều nữa là ta rất thích ngược nam chính, vì vậy các nàng suy nghĩ rồi hãng đọc Haizz.... nói thật ta rất sợ bị ném đá.....haha Phụng thiên thừa vận hoàng đế chiếu viết, một lần nữa, chúc các ái khanh của trẫm đọc truyện vui vẻ 😁…
Tác giả:Thược Thi KhấuThể loại:Ngôn Tình, Hài Hước, Cổ Đại, SủngNguồn:DĐ Lê Qúy ĐônTrạng thái:FullMANH SỦNG LIỆT THÊ1 2 3 4 5 6 7 8 9 10Đánh giá: 7.8/10 từ 28 lượtThể loại: Cổ đại, hài, sủng, HEEdit: Hồ Điệp NhiSố chương: 59 chươngDesigner: ngocvukytam - NaDuNếu không vì chạy trốn mà thiếu tiền bạc, nàng tuyệt nhiên sẽ không làm việc cướp bóc giữa đường.Xuất sư bất lợi a!Không nghĩ đến nàng xuống núi làm sơn tặc, cướp tiền lại đi cướp trúng thổ phỉ cướp sắc chân chính, còn bị đùa giỡn!Chỉ là hái hoa tặc này có chút đáng giận, chiếm tiện nghi lại còn nói khuôn mặt nàng không đủ đẹp, vòng eo không đủ chuẩn lại không đủ lớn.Ngươi cho là ngươi đang tuyển mỹ nữ sao?Quân Tiểu Tà tức giận, hậu quả thật sự nghiêm trọng.Lật bàn! Thù này kết rồi!Nói giỡn, hắn là đại ma đầu giết người không chớp mắt, là Ma quân mà trên giang hồ người ta nghe đến tiếng đã sợ mất mặt, làm sao có thể bị một tiểu nha đầu chưa mọc đủ lông từ đâu nhảy ra đùa giỡn?Giựt tiền?Tốt lắm, mang ý định này cướp hắn cũng thôi đi, lại vọng tưởng xong việc lại chiếm thêm tiện nghi của hắn, vậy đừng trách hắn lòng dạ độc ác.Từ nay về sau, Quân Tiểu Tà thật không may mang món nợ "thịt" hành tẩu giang hồ...…
Tôi nhớ rất rõ, đêm đó, trời không trăng không sao. Dưới tàng hoa anh đào, gió lướt nhẹ qua, cánh hoa rơi lả tả. Nụ hoa rơi xuống vai tôi, dừng chân vài giây rồi lướt nhẹ xuống mặt đất. Trong đêm đen, tôi không nhìn rõ khuôn mặt hắn, chỉ biết, hiện tại, có lẽ hắn đang đau lòng. "Rốt cuộc, trái tim nàng làm bằng gì? Ta vì nàng làm nhiều việc như vậy, cũng không khiến nàng động lòng dù chỉ một chút. Hay là...nàng vốn không hề có trái tim." Hắn hỏi tôi. Trong đêm đen, giọng nói bi thương của hắn vang vọng quanh tai tôi. Giống như một viên đá, nện thật mạnh xuống dòng sông vốn yên ắng, làm bọt nước văng tung tóe ,mặt sông cũng vì vậy mà chấn động mạnh. Nhưng rồi, cũng dần dần an ổn trở lại. Đúng vậy, tôi có trái tim không? Có chứ ! Tôi nhìn hắn, dù không nhìn rõ, tôi cũng nhìn, như đang thể hiện sự tôn trọng với đối phương. "Tim...? Ta có chứ. Từ lúc sinh ra đã có. Nhưng mà, vào năm ta 16 tuổi, ta đã tặng nó cho một người. Huynh ấy mất rồi, tim ta cũng chết theo." Tôi không còn phân biệt đâu là giọng nói của mình nữa rồi. Một vài kí ức, tôi không muốn nhớ lại. Nhưng tôi lại không thể. Tôi nghe được giọng nói lạnh lẽo của mình vang lên, không có một chút cảm xúc nào cả. Bước chân hắn lảo đảo, tôi lại không hề có một chút rung động. Đó là vì hắn phải chịu, hắn giết người tôi yêu! Lấy mất tim tôi, tàn nhẫn đục khoét nó ra rồi bóp nát mặc cho máu tươi nhiễm đỏ.Người tôi yêu, chết rồi. Tôi...cũng chết rồi. Chết cùng với chàng, năm tôi 16 tuổi.…
Thân là Thiếu Lâm duy nhất nữ đệ tử, không nghĩ sư môn danh dự nhân nàng mà hổ thẹn,Ngô Nại đã sớm quyết định lấy nam nhi thân quá cả đời, nhưng trong lòng vẫn là thực bất bình hành a,Chưởng môn sư huynh sợ nàng tiếp tục tai họa Thiếu Lâm không cho nàng quy y xuất gia,Nàng này ngụy hán tử lại không thể cưới thê, càng không thể lập gia đình, kia nàng nên đi nơi nào?Được rồi được rồi, liền quyết định ở Thiếu Lâm tự chân núi khai hắc điếm,Hậu trường như vậy cứng rắn, lượng không người nào không lâu mắt dám không mua nàng Ngô đại chưởng quỹ trướng,Thuận tiện......hô hô, đùa giỡn đi ngang qua tuấn tú hiệp khách, quá quá làm nghiện cũng tốt nha,Nhưng đánh tự nàng theo giang hồ đại dâm ma thủ trung cứu võ lâm đệ nhất mỹ nam tử sau,Vì sao bị đùa giỡn nhân liền biến thành nàng? Kia tư chẳng những thường câu dẫn nàng,Còn cười nàng là ngân dạng sáp đầu thương, chỉ dám nói không dám làm, vô nghĩa! Đương nhiên không thể làm,Nếu không nàng không phải mệt rất lớn, chính là có nhân hiển nhiên hạ quyết tâm muốn lấy thân tướng hứa báo lại ân,Nàng thượng giang hồ lịch lãm, hắn dám muốn cùng, thả cố ý rải chính mình trúng độc tin tức,Làm cho mơ ước hắn sắc đẹp, cùng hắn có cừu oán nhất cẩu phiếu nhân đuổi theo bọn họ chạy,Sau đó nghe nhầm đồn bậy, nàng cùng hắn có nhất chân bát quái liền truyền khắp toàn giang hồ......…
Tác giả:Lâm Gia ThànhNguồn convert: Diễn đàn Lê Qúy ĐônConverter: Ngocquynh520Edit&Beta: MyumyuThể loại: Cổ đại, ngôn tìnhVăn án:Nàng là một kẻ bại hoại , nữ giả nam trang, đục nước béo cò, ở trong tửu lâu làm tiểu nhị.Chủ nhân tửu lâu là một quý công tử thần bí, trời sinh bát tự không hợp với ta, nhưng mà không thù oán thì không quen, có cừu oán gặp được nhau!Nghênh đón tiễn đưa, phi phi phi! Khách quý đều tụ hội ở đây, khắp nơi đều là cao nhân chói sáng. Nhìn người ta giả vờ vui vẻ hòa hợp, ta cũng theo vòng xoáy sống qua ngày.Từ xưa hồng trần nhiều kỳ hiệp!Ta thường nghĩ, trong dòng chảy lịch sử, chôn giấu bao nhiêu người phong lưu độc đáo?Ta thường nghĩ, các bậc đế vương, là tự mình gia nhập thế trận, suy diễn thành bại. Những người như vậy, bọn họ có giống người bình thường không, hay là bàng quan nhìn thế nhân diễn trò?Ngươi si ngốc khi hắn tươi cười, ngươi cười khi hắn cũng cười.Khi ngươi đắc ý hắn cười vui, khi ngươi thất ý thì hắn vẫn vỗ tay cười to như trước?…
********Truyện copy với mục đích lưu trữ. Xin hãy vào link bên dưới để ủng hộ editorhttp://diendanlequydon.com/viewtopic.php?f=148&t=305872********Tác giả : Tử Tâm Convert : ngocquynh520Edit: AtuĐộ dài : 10 chươngGiới thiệu Nàng tới nước Lâu Lan để tìm kiếm bảo vật gia truyền ngọc Như Ý, không phải tới để dự tuyển tú nữ. Vì sao người nào gặp nàng, cũng đều cỗ vũ nàng đi tham gia sự kiện trọng đại này của Lâu Lan quốc? Ngay cả bé ăn mày nàng vô tình cứu cũng vô cùng tin tưởng nàng, nói khuôn mặt nàng xinh đẹp, tuyệt đối có thể thuận lợi làm Vương phi? Hừ! Một đứa bé ăn mày nhỏ nhoi, làm sao có thể chắc chắn như vậy? Hơn nữa, có muốn tham gia hay không, toàn bộ là do ý của nàng. Không có bất luận kẻ nào có thể thao túng nàng....Cái gì ? Nghĩa phụ của bé ăn mày chính là Lâu Lan Vương ?Nghĩa phụ của nhóc thật sự "mến chuộng" nàng đúng là việc rất rõ ràng. Cho nên vô luận nàng trốn thế nào cũng không thoát đâu...…
Y hỏi:"Ngươi uống rượu đó à? Sao lại uống vào giờ này?"Hắn ôm y cọ cọ. Mặt hắn nóng bừng lên, tóc xõa ra xát vào cổ làm y ngứa ngáy. Nhưng rốt cuộc người cũng không đẩy ra né tránh như trước. Y đỡ hắn nằm xuống giường rồi đi lại bàn rót trà cho hắn uống. Sở Tiêu kéo y xuống thấp làm rơi đổ cốc trà trên tay, hắn vòng tay qua cổ y, ánh mắt mơ màng, giọng nói trầm thấp quyến rũ: "Ta thích huynh, điện hạ có chấp nhận ta không?"Rồi liếm nhẹ vành môi thái tử. Tim hắn bắt đầu đập mạnh, đúng là hắn vô sỉ bỉ ổi thật nhưng đây là lần đầu tiên hắn làm ra loại chuyện vô phép tắc như vậy. Hai mươi năm sống trên đời, Sở Tiêu đã bao giờ chạm vào ai, huống hồ đến Chu quốc tận bốn năm mới tìm được người bạn nhỏ mà hắn ngày nhớ đêm mong.Hắn nghĩ chắc y sẽ lại tung cước đá bay hắn ra ngoài như mọi khi thì buông tay. Y giữ tay hắn, khom lưng hôn xuống.…
|| TẠM ĐÓNG ||Bạn đang cần 1 tấm ảnh idol mà không tìm được ảnh đẹp ? Hãy yên tâm, giao cho MKC. Chỉ cần cmt đặt hàng. MKC chúng tớ sẽ lo phần tìm ảnh thật đẹp và chất lượng cho bạn. --------------------------------------- Cover by : Amy…