Converter: Lequyen0812Văn án:Trong đầu một đám cảm thấy thẹn kịch tình hiện lên ở trong óc...Úc Lan Lăng nội tâm: Túng chít chítNàng không nên lá gan đi trộm nam chủ tiết khố aNội dung nhãn: Ngọt văn mặc thưTìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Úc Lan Lăng ┃ phối hợp diễn: Tạ Nguyên Chiết Úc Lan Nhân Kỳ Dục Phong ┃ cái khác: :…
Tại sao chúng ta không thể ở bên nhau? Anh yêu em và em cũng yêu anh mà, phải không?Anh sống hai mươi tám năm cuộc đời chưa bao giờ tin vào một ai đến khi anh tin vào tình cảm của chúng ta, nhưng rồi anh bị niềm tin đó đạp đổ. Anh gặp em ở cái tuổi mà em đẹp nhất của người con gái - mười tám, em còn là cô bé ngây ngô ngờ nghệch. Tại sao chúng ta lại có số phận như vậy? Người ta yêu nhau rồi chia tay vì hết yêu. Anh và em chia tay, bởi vì anh rất yêu em, yêu em hơn bất kì những gì anh có và cần.Mười tuổi không phải là khoảng cách. Chỉ là chúng ta có duyên, nhưng không thể ở bên nhau được.Loại chuyện yêu nhau, kết hôn, sinh con với anh và em không có ai có thể tha thứ, cả thảy người đời không ai có thể dung túng chúng ta. Cô bé của anh. Anh yêu em! Nhưng... không thể làm em hạnh phúc được. Cuộc gặp gỡ của anh và em là sai lầm! Em thà rằng tổn thương một ai khác cũng không bao giờ muốn làm anh bị đau. Tình yêu của anh và em tại sao không phải tình thân? Em yêu anh, nhưng... chỉ tới đây thôi.Nếu có kiếp sau, em hi vọng chúng ta... đừng bao giờ gặp lại nhau nữa.…
Tuổi 17 đang độ rực rỡ, trong sáng và đầy niềm tin, tôi lại là một loài bị kìm chân trong lồng giam của nơi mà tôi nghĩ rằng vốn là nơi tôi yên bình giữa bộn bề náo nhiệt. Nhà của tôi, là nhà, nhưng cũng không phải là nhàLồng giam tôi, là lồng giam, nhưng cũng là ranh giới an toàn mà tôi dù bằng cách nào cũng không thể vượt ra.Tôi xấu xa, ích kỉ và hời hợt, ngu ngốcTôi mềm lòng, yếu ớt và thật dễ để vài thứ có vị mặn chát rơi trên mặtTôi là tôi nhưng cũng không phải là tôiChỉ là muốn viết vài thứ, không biết khi nào thì tiếp tục, cũng chẳng rõ bao giờ thì kết thúcViết cho tôi, riêng tôi...Đôi dòng overthinking của một con ngốc thích những thứ vô bổ…
chuyện nói về một cô gái luôn cảm thấy mình đơn độc trong cuộc sống của chính mình.Cứ tưởng rằng mình sẽ không có ai quan tâm đến nhưng rồi một lần đi thăm cô bạn thân ở quê,bất ngờ tìm được tình yêu của mình.Nhưng chớ trêu rằng người bạn trai đó lại là người yêu cũ của người bạn thân của mình.Rồi tình yêu này sẽ đem lại hạnh phúc cho cô gái hay đem lại cho cô nỗi đau trong tâm cô càng thêm tồi tệ hơn.Các bạn hãy đón đọc tác phẩm đầu tay của mình nhé.Nhớ ủng hộ cho mình nha.Thank you m.n nhiều…
Khi gặp người yêu đầu, Giản Tư không hề ngờ rằng mối tình hoa mộng này rồi sẽ hủy hoại tất cả. 18 tuổi, cô và anh chìm đắm trong yêu. Tuổi trẻ nồng nhiệt, tưởng rằng hễ thề nguyện là bầu bạn với nhau được đến suốt đời suốt kiếp. Nào ngờ một đêm mưa gió, một chuyến đi hy vọng chứa chan, lại chuốc về ê chề nhục nhã, lại gây ra sinh tử biệt ly. Từ đó kẻ sống âm thầm sầu thảm, kẻ kiêu hãnh với cuộc đời mới bên kia bán cầu. Cả hai bằng những cách thức khác nhau, đều tự hứa sẽ không bao giờ gặp lại. Năm năm sau, hoa mộng ngày nào tái hiện như ác mộng. Anh nhận ra mình vẫn yêu cô, và cô, ngoài tình yêu cũng không còn vũ khí nào để phản kích. Cớ gì không phó mặc cho mọi việc lưỡng toàn kỳ mĩ? Dùng sợi dây dẻo nhất, cũng bền dai nhất, mà ràng buộc và hành hạ nhau đến tận cùng?"…
"Tình vừa đơm mộng, trăng vừa tàn" là một tuyển tập những bài tản văn của Giản An.Đấy là những câu chuyện nên thơ của phút tình đầu còn lỡ hẹn.Là những tiếng yêu đầu đời của gã thi sĩ mộng mơ.Và là những góc khuất nhói đau của tình yêu trong cơn mơ giữa hiện thực?…