[Dương💜Sảng] Lời xin lỗi của anh và em
làn đầu vt còn hơi dỡ ạ…
làn đầu vt còn hơi dỡ ạ…
Tác giả: 我是一只羊. Link bản gốc: https://yangyangelena.lofter.com/post/1f8f878d_12b9c97cdEdit: KangJiang. Tóm tắt: Kim Quang Dao sống lại và quá trình truy thê của Lam Đại. ^^Lưu ý:- Bản edit chưa có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không mang đi nơi khác.- Bản edit chỉ đảm bảo 60% bản gốc, vì trình tiếng Trung của tui chả đến đâu hết QAQ Đừng quá thắc mắc, đọc giải trí là được ời.…
Xin chào các bạn và hoan nghênh những con người đáng yêu đã ghé thăm event này. Một event đầy thú vị và hấp dẫn, tham gia là có thưởng, thế thì chúng ta còn ngại ngùng gì mà không thử sức bản thân? Mừng team 100 follows nhỏ xinh và mừng một năm con heo béo núc ních :3Mỗi một event đều sẽ có những phần quà thật đặc biệt! Let's go 💜Cover book by @_bloonball #Yii…
Thể loại : mỹ cường, song tính, cao h, hiện đại,1v1. Bác sĩ damdang thụ cường tráng x điên phê mỹ công.Trong một lần làm nhiệm vụ Lý Tinh bị gãy chân nặng phải nhập viện điều trị trong thời gian dài thì ở đây anh phải tên bác sĩ đ.ĩ đ.i.ế.m Văn Chung chẳng biết cố tình hay cố ý luôn cố tình cọ zú cọ l.ồ.n lên người làm anh cưng mà nói chỉ hận không thể xuống giường dập Văn Chung cho vài phát hạ hỏa Văn Chung ngay lần đầu gặp Lý Tinh thì phỏng lài anh vì anh chính xác là gu Văn Chung nên đã ngắm anh làm con mồi.Không thể trách Văn Chung đ.ĩ đ.i.ế.m được vì nhìn cái cơ thể 8 múi đó là y n.ứ.n.g điên cả người đi được không thể không lợi dụng Lý Tinh đang tạm thời trở thành tên tàn tật cọ cọ xíu nào ngờ dẫn đến cả hai phát lửa đâuHaz cuộc sống chồng chồng tuy ngọt ngào hạnh phúc là vậy nhưng cũng có lúc Lý Tinh bị bà xã giận cho nên bị vợ giận lần nào là y như rằng hôm sau anh vì một " tai nạn " nào đó mà vào nhập viện, lấy lí do bệnh tật bắt vợ phải chăm sóc sau đó chính là " vợ chồng đầu giường cãi nhau cuối giường c.h.ị.c.h làm hòa " 😉…
Cập nhật những truyện chuẩn bị đăng…
Là trích đoạn cụ thể hóa của một cốt truyện. Các nhân vật rút từ một bộ truyện còn trong vòng thai nghén của Phong và một người bạn tri kỉ. Vì vô tình nhắc lại kỉ niệm xưa, lại đang ngứa tay viết trinh thám vì ăn theo mood của các huynh tỷ muội nên Phong "nhắm mắt đưa chân" luôn. Các tình yêu có thể xem như là món cốc ổi mận xoài lắc hay bánh tráng trộn gì đó mà nhấm tạm cho qua mùa đông thi cử này nhé. Tên truyện là tên đặt cho trích đoạn này, không phải tên chính văn.…
"Bỉ Ngạn hoa, một nghìn năm hoa nở, một nghìn năm hoa tàn, hoa diệp vĩnh bất tương kiến. Tình bất vi nhân quả, duyên chú định sinh tử." "Bỉ ngạn hoa, một ngàn năm hoa nở, một ngàn năm hoa tàn, hoa lá vĩnh viễn không gặp nhau. Tình bởi vì nhân quả, sinh tử do duyên định sẵn." "Bỉ ngạn hoa, vô sanh vô tử, vô khổ vô bi, vô dục vô cầu, là thế giới cực lạc quên hết thảy đau thương." "Bỉ ngạn hoa, thoát khỏi tam giới, không thuộc ngũ hành, sinh tại bờ bên kia, không cành không lá, khi nở chỉ có một màu lửa đỏ; hoa nở không có lá, có lá không có hoa; tương niệm nhớ mong nhưng không thể gặp nhau, một mình cô độc trên con đường đến bờ bên kia." "Vạn vật từ hư không mà thành, từ hư không mà có - rồi cũng từ đó trở lại hư không, từ đó rồi quay về. " "Bỉ Ngạn Hoa nguyện đọa vào U Minh Giới, năm tháng lặng lẽ mọc bên bờ Vong Xuyên, thu giữ hàng ngàn, hàng vạn ký ức những kiếp luân hồi của vạn vật. Chết là buông bỏ, không chấp niệm, không mong cầu, không còn dục vọng. Tôi nguyện mình là đóa hoa Bỉ Ngạn, nguyện đọa vào địa ngục ngày ngày tháng tháng, đời đời kiếp kiếp đứng bên bờ Vong Xuyên. "Duyên đã tận thì tình cũng hết, có kiếp này chưa chắc có kiếp sau, trả hết nợ một đời, thì không thể dây dưa thêm nữa. Vì vậy nếu yêu, xin hãy nói yêu thôi, đừng nói yêu mãi mãi."…
Cái nóng của một chiều tháng tư cũng không thể thiêu đốt tôi như "Crossing The Line" :>P/s: Trong quá trình Review có tý hưng phấn nên văng vài câu phụ khoa, chị em nào dị ứng thì đừng xem.Nhưng mà thật ra cũng không nhiều lắm đâu.…
Vào luôn đi :))))…
Là một số câu chuyện về cuộc sống sau này của cặp Vong Tiện…
Truyện kể về mối tình đam mỹ của một song tính nhân và một tổng tài ông bướm…
Chúng tôi đã đi qua những ngày Sài Gòn như thế, vội vã mà bình yên, tất cả chỉ tồn tại duy nhất một thứ tình cảm mà chúng tôi thường gọi đó là...…