Vài ngày sau khi gặp lần đầu, Vương Sở Khâm lại đưa Mộ Thừa tới sân bóng, kể cho Mộ Thừa về kế hoạch cầu hôn của mình.Mộ Thừa như một người lớn nhỏ, nghe xong rất nghiêm túc, nhận lời mời ăn bánh quy gấu của Vương Sở Khâm không giới hạn, và đặc biệt nghiêm túc nói với Vương Sở Khâm: "Ba đẹp trai, mặc dù mẹ rất yêu ba, ba cũng là ba ruột của Mộ Thừa, nhưng ba phải yêu mẹ như Mộ Thừa yêu mẹ, phải yêu mẹ còn hơn cả mẹ yêu Mộ Thừa, thì ba mới là ba thật sự của Mộ Thừa!"…
Các mẫu truyện trong bộ sưu tập này sẽ hoàn toàn tập trung vào những ONESHOT ngọt ngào của cặp đôi Shatou, nơi tình yêu giữa họ luôn được bao phủ bởi sự dịu dàng và thấu hiểu. Mỗi câu chuyện sẽ là một bức tranh tình yêu hoàn hảo, không có tranh cãi hay mâu thuẫn, chỉ có những khoảnh khắc lãng mạn đầy ắp niềm vui và sự chăm sóc lẫn nhau. Từ những lần cùng nhau dạo bước dưới ánh hoàng hôn, những lời thổ lộ ngọt ngào, đến những cử chỉ tinh tế thể hiện tình cảm sâu đậm, mọi thứ trong những oneshot này đều hướng đến một tình yêu trong sáng, bình yên và hạnh phúc. Cặp đôi Shatou sẽ cùng nhau chia sẻ những khoảnh khắc đáng yêu, khiến người đọc cảm thấy ấm áp và ngọt ngào như chính tình yêu của họ.…
Thanh mai (quả mơ ) là loại quả xanh, chua nhẹ, thường tượng trưng cho tuổi thơ hoặc tình bạn/ tình yêu trong sáng. Trong văn hóa, cụm từ "thanh mai trúc mã" (青梅竹马) biểu thị mối quan hệ thời thơ ấu, trong sáng và thân thiết.Trong câu thành ngữ "thanh mai trúc mã" (青梅竹马), thanh mai tượng trưng cho một mối quan hệ trong sáng, thuần khiết từ thời thơ ấu.Thành ngữ này thường được dùng để chỉ hai người bạn lớn lên cùng nhau, có mối quan hệ thân thiết, đôi khi ám chỉ mối tình đầu nhẹ nhàng, mộc mạc.…
Bà Tôn nhìn cô thật lâu, như thể muốn đọc thấu từng góc khuất trong tâm hồn con gái mình. Ánh mắt bà dao động, giữa đau đớn và một tia hy vọng mong manh. Ngón tay bà siết chặt lấy mép khăn, như thể chỉ cần con gái gật đầu, bà sẽ ngay lập tức nắm lấy sợi dây cứu rỗi ấy."Nếu... nếu thằng bé cũng yêu con thì sao?" Giọng bà run rẩy, gần như cầu xin.Lần này, Tôn Dĩnh Sa không thể kiềm chế nữa.Cô bật cười.Một tràng cười bật ra khỏi cổ họng khô khốc, vỡ vụn như thủy tinh nát dưới chân. Nhưng chỉ trong khoảnh khắc, nó biến thành những tiếng nấc nghẹn ngào. Cô đưa tay lên che mắt, nhưng chẳng thể ngăn được dòng nước mắt trào ra, nóng hổi, đau đến tận tâm can."Nếu anh ấy yêu con..."Giọng cô nhẹ bẫng, mong manh như sương khói.Tôn Dĩnh Sa thả tay xuống, ánh mắt trống rỗng nhìn lên trần nhà. Lồng ngực cô phập phồng, hơi thở gấp gáp như một con chim nhỏ bị mắc kẹt, vùng vẫy giữa lưỡi dao sắc bén của thực tại."Con đã không bệnh nặng đến thế này."*Truyện của Cimor, vui lòng không bê đi đâu hay chuyển ver*…
Ito (糸) nghĩa là sợi chỉ. Sợi chỉ vô hình buộc giữa những người có duyên với nhau. Ito là hành trình của hai linh hồn từng thuộc về nhau - và có lẽ, vẫn còn thuộc về nhau, dù là bao nhiêu kiếp người đi chăng nữa.ĐÂY LÀ FANFICTION. ĐÂY LÀ FANFICTION. ĐÂY LÀ FANFICTION.…
Tình yêu giữa Tôn Dĩnh Sa và Vương Sở Khâm như một tách trà ấm, mang đến cảm giác an yên và gần gũi. Nó không vội vã, mà là sự đồng hành thầm lặng, nâng đỡ nhau trong những lúc khó khăn. Như trà ấm trong mùa đông, tình yêu ấy sưởi ấm trái tim, giúp họ vượt qua thử thách và làm mọi lo toan nhẹ nhàng hơn. Chính trong những khoảnh khắc giản dị bên nhau, họ nhận ra rằng tình yêu là sức mạnh giúp họ kiên cường và vững bước về phía trước.…
Gương vỡ lại lành, HE, có em bé."Aaaaa, Sa Sa sắp quay lại rồi!"Đồng đội đang tụ họp vui vẻ, từ nhà vệ sinh trong nhà hàng bước ra, đi phía sau Hà Trác Gia và Tôn Minh Dương, Vương Sở Khâm nghe thấy tiếng hét đầy phấn khích của Gia Gia.Trong khoảnh khắc, Vương Sở Khâm như ngừng thở.Bốn năm rồi.Nghe thấy cái tên ấy, trong lòng vẫn đau như kim châm.Bao đêm dài, gọi tên cô trong mơ rồi tỉnh giấc, nước mắt ướt đẫm gối.Rõ ràng là không yêu, vậy mà sao tim lại đau đến thế.Trên kệ trưng bày đầy ắp các bức tượng, chiếc cúp vô địch đơn Olympic mà anh mơ ước bấy lâu và chiếc huy chương vàng được đặt trong góc. Ở vị trí trung tâm, tất cả đều dành cho đôi nam nữ."Anh trai, lần này lấy được huy chương vàng, em sẽ để anh véo má em lần nữa.""Đồng đội của tôi ấy à, đầu tiên là cũng rất đáng yêu.""Hy vọng đôi nam nữ của chúng tôi, ngày càng tiến xa.""Anh ấy đứng cạnh tôi, tôi cảm thấy rất yên tâm.""Hai chúng tôi, tâm cũng ở cùng một chỗ.""Chiếc huy chương vàng này, là khởi đầu đẹp nhất của chúng tôi."Từng lời cô nói, khắc sâu vào tim anh. Trong những đêm không ngủ được, anh lại mang ra nghiền ngẫm hết lần này đến lần khác, bóp nát, rồi ghép lại. Từng chữ như mang theo dao, đâm vào anh đến mức thân tàn ma dại.Nhưng, là anh nhát gan, đúng không?Rõ ràng trước buổi tiệc chia tay, cô đã hỏi."Vương Sở Khâm, anh có thích em không?"…
Phiên bản rút gọt: " Sau khi bạn trai phản bội, tôi ngủ với huynh đệ của hắn"Sơ lược: Vì sao thanh mai không bì được với thiên giáng, vì người đến sau biết tranh biết giành.Motif: Bé ba lên ngôiCốt truyện chỉ là hư cấu, đừng gán ghép lên người thật.AU, OOC,HE.…
Những màn đối đáp đáng yêu pha chút ghen tuông trước khi đi ngủ của Đầu To "Đại Vương Dấm Chua" và Xiaodoubao lém lỉnh, người luôn thích trêu chọc "Cún Ye Ye" của mình…
AU, OOC. CỐT TRUYỆN HƯ CẤU, KHÔNG LIÊN QUAN NGƯỜI THẬT.Lần đầu gặp nhau, Tôn Dĩnh Sa khi đó mới 13 tuổi, còn anh 17 tuổi. Anh đứng trên bục nhận giải Olympic Toán Quốc tế IMO. Anh khi đó mới 17 tuổi, nhưng đã khí thế bức người, gương mặt tuy non nớt nhưng đã vô cùng đẹp trai. Nhưng thiếu niên năm đó, khó tránh trẻ tuổi tài cao mà có chút kiêu ngạo.Lần nữa gặp lại, anh đã 21 tuổi, còn cô chỉ mới 17 tuổi. Vẫn là gương mặt đẹp trai lai láng đó, nhưng đã chững chạc hơn so với tuổi 17 năm ấy, dáng vẻ kiêu ngạo năm nào tuy vẫn còn đó nhưng đã thu lại không ít, điệu bộ có phần ôn hòa hơn rất nhiều. Người đàn ông này, hiện tại 32 tuổi, bình thường tuy vẫn là dáng vẻ ôn hòa nhã nhặn, nhưng bệnh sạch sẽ thật sự quá nặng, khó ai mà tiếp cận được, yêu cầu đối với bản thân và công việc quá mức nghiêm khắc. Nhưng khi nằm đây, bên cạnh cô, thì anh chỉ đơn giản là chồng cô, là ba của đứa con sắp chào đời của cô mà thôi.…
AU, OOC* Mọi câu chuyện đều là trí tưởng tượng, không áp đặt lên người thật việc thật!!Có thể hiểu là...Họ chính là mối quan hệ chữa lành cho nhau.Hai trái tim cô đơn vô tình va vào nhau giữa dòng người tấp nập.Hai trái tim luôn hướng về nhau.Giữa cuộc sống đầy gian trá, thử thách, mưu mô, họ lại dành cho nhau một tình yêu trong sáng và thuần khiết nhất.Họ đơn giản chỉ là một người bình thường, thiếu thốn về tình thương, cần được yêu thương và chữa lành.Họ chính là liều thuốc chữa lành cho nhau!!!…
Truyện ngắn hàng ngày của Vương Sở Khâm và Tôn Dĩnh Sa Note:- Có thể OOC- Tất cả chỉ là trí tưởng tượng, không phải thật, thích gì viết nấy, không có logic, không liên hệ hiện thực- Không comment toxic, viết cho vui không phải dân chuyên- Có chút thiên vị- Không thuần Việt lắm đâu, tự nhận ra vấn đề nhưng hiện tại chưa sửa được…