17+Phạm Nhật Anh và anh người yêu bị liệt bảng cảm xúc Trương Phúc Bạch đã bên nhau tròn ba năm, tình cảm bền chặt không đổi dời. Cả hai quyết định dọn về sống chung trong căn biệt thự mới mua.Cứ ngỡ sẽ cùng nhau có một cuộc sống yên bình, hạnh phúc đến khi đầu bạc răng long, thế nhưng, chỉ vỏn vẹn hai tuần sau khi chuyển đến, những điều kỳ quái liên tục xảy ra, phá tan sự yên ổn mà họ hằng mong đợi.Mỗi đêm, Nhật Anh đều mơ thấy một gã đàn ông có dung mạo và ngoại hình gần như giống hệt mình. Nhưng gã không phải là cậu, cũng không phải là một bản sao bình thường. Đôi mắt đầy hận thù của gã luôn dõi theo cậu, tràn ngập oán hận và sát khí.Khi thì gã chỉ lặng lẽ nhìn cậu, khi thì lại điên cuồng lao đến, muốn đoạt mạng cậu.Điều đáng sợ hơn cả là, gã không chỉ xuất hiện trong mơ!Nhật Anh đã nhìn thấy gã bằng xương bằng thịt ngay trong chính căn biệt thự này.Cậu không quen biết gã! Không lý nào cậu lại gây thù chuốc oán với một người xa lạ như vậy!Không chỉ riêng Nhật Anh, Phúc Bạch cũng đã nhiều lần bắt gặp gã. Đôi khi trong những góc khuất của căn nhà, đôi khi trên phố, đôi khi trong một thoáng chớp mắt. Nhưng nó lại chân thực đến mức lạnh người.Gã có lúc chỉ lặng lẽ đứng nhìn anh, có lúc lại để lại những thông điệp bí ẩn, nhưng cũng có khi lao vào anh với sát ý ngùn ngụt.Và lạ lùng thay, dù sợ hãi, dù cảnh giác, nhưng sâu trong lòng Phúc Bạch lại dấy lên một cảm giác đau đớn đến khó hiểu mỗi khi đối mặt với gã. Một sự thân thuộc mơ hồ quặn thắt trong tim, như thể anh đã t…
Anh-một chàng trai lạnh lùngCô-một cô gái nhút nhát Khác nhau đến thế, tưởng chừng như hai thế giới lại có thể gặp được nhau Mùa đông-mùa hoa tuyết với những xúc cảm nhẹ nhàng mà xao xuyến...…
Cũng như tiêu đề truyện, mình muốn chia sẻ tâm tư , câu truyện của mình.Viết và lưu trữ nó , trải nghiệm nó.Đây là câu truyện của mình nên mong mọi người đón nhận với tinh thần thoảng mái nhất.Đừng ném gạch vì hiện tại mình chưa cần xây nhà.Mong mọi người có thể để lại bình luận để trò chuyện với mình.Mình cảm ơn.…
Trân An là một học sinh bình thường. Bỗng một ngày, nó va phải một giấc mơ đầy nhạy cảm với một đàn chị bí ẩn...Thật kì lạ, là ai chứ...Phải chăng là người nó đang "thương sầu nhớ cảm"!?? Sự tương tư đêm ngày có phải là chất xúc tác?? Qua giấc mơ hôm ấy, liệu nó có được tiếp thêm động lực để gặp mặt người ấy và nói hết nỗi lòng của mình hay chờ đợi hồi âm của một bức thư chưa được gửi đến?…
- Viết vội lúc 21h30 đêm 29 do bị nhỏ bạn dí!!! - Fan ViGu fic này né vội ạ!!!- Nguyên tắt: trong truyện không viết tắt, không teencode- Cre ảnh: Pinterest…
Ngày nọ mới chuyển tới, Yoseob hí hửng làm bích quy mang sang mời hàng xóm làJunhyung lại thuộc họ xà, nụ cười thân thiện trong mắt Yoseob chính là rắn độc đang nhe nanh, Yoseob theo bản năng sinh tồn liền bỏ chạy trối chết, từ đây cứ nhìn thấy Junhyung là né xa như tránh bảĐáng tiếc đuôi rắn của Junhyung quá dài, Yoseob trốn đến đâu cũng bị anh tóm gọn, còn trang đáng thương nhờ Yoseob làm cấp dưỡng, ngày ngày đều mặt dày quấn lấy Yoseob làm sủng vật đòi ăn. Yoseob ko còn cách nào chỉ biết run rẩy đồng ý, sáng tối chuẩn bị cơm cho Junhyung với tâm lý ngày nào đó rồi sẽ đến phiên mìnhTrực giác của tiểu động vật quả nhiên linh mẫn, rốt cục Junhyung cũng ko nhịn nổi đói khát liền nhào tới. Buồn cười lúc Junhyung liếm đến ngực em cứ tưởng anh mún xơi tim, lúc ảnh liếm đến rốn em lại tưởng anh mún nhai ruột, ai dè thứ ảnh ngậm vào lại là... quả thực là quá mức huyết tinhYoseob vốn định cầm chút bánh bích quy vừa nướng mang sang cho hàng xóm mới chuyển đến, nhân tiện chào hỏi, bắt chuyện. Ngoài ý muốn phát hiện hàng xóm đối diện cư nhiên là thiên địch của mình... "Bánh bích quy ăn ngon lắm , cám ơn ngươi." Bánh bích quy ăn ngon lắm , cho nên. . . nhân tiện kế tiếp chính là đến phiên ta rồi đúng không Tóm lại, đây chính là câu chuyện xưa về cường thế xà yêu công thích khi dễ miên nhuyễn thử trách chịu (chịu bị bắt nạt) thụ từ cuộc sống hằng ngày đến trên giường. (đặc biệt là trên giường đúng hơn)…
REVIEW: đây là chuyện cực ngược, ngược cả dàn chính lẫn dàn phụ (tg cho die chắc cũng nhiều). Nam9 và nữ9 đều là người mang tổn thương thời ấu thơ, đều 'điên' như nhau. Họ có mqh đặc biệt từ nhỏ vì sự tranh chấp địa vị của 2 gia tộc khét tiếng. Nữ9 vì muốn hồi sinh gia tộc nên đành phải tiếp cận nam9. Nam9 phải diệt nữ9 để bảo vệ gia tộc mình.Nhấn mạnh tình yêu này rất Toxic, đó là vừa yêu vừa hận. Cả hai không đến để chữa lành nhau, họ đến để dằn vặt nhau. Để cả đời này không thể quên được nhau. Truyện có LOGIC, về sau có H, diễn biến tâm lý nhân vật khá chậm rãi, ngược thân, ngược tâm nam nữ chính-phụ luôn nhé. #Con trai ông trùm Hắc Bang X Truyền Nhân của Thiên Nguyệt Tộc Cô đã mơ một giấc mơ dài, trong mơ tay cô đang nâng niu gương mặt xinh đẹp ấy. Người cô yêu rất đẹp, gương mặt hồng hào tràn đầy nhựa sống của thiếu niên. Phút chốc hôn lên đôi môi người, khoang miệng liền cảm nhận vị ngọt ngào thanh mát. Cô liền ôm cậu trong vòng tay mình như báu vật quý giá. Nhẹ nhàng chạm vào, từng nụ hôn đặt lên người cậu đều chứa theo nước mắt và mùi máu tanh đang lan ra từ miệng. "Vũ Nhiên, tôi yêu em." âm thanh cô run rẩy vang lên như đang chịu đau đớn bị ăn mòn từ thứ gì đấy. Rất đau...đau đến muốn xé toạc tâm trí cô..Một giọng cười ngọt ngào của thiếu niên xen lẫn chút tạm âm khô khốc từ cổ họng, cơ thể mềm mại cuốn lấy người trước mặt, bàn tay chạm vào từng đường nét mị hoặc của người cậu yêu. "Tôi hận cô, Diệp-Thính-Ly."…
Truyện: Gửi anh, người luôn sống mãi trong văn chương của tôi Thể loại: Truyện ngắn, tâm lý, tình cảm Tác giả: Sinh Vật Ái Cực Tôi tự hỏi, mình muốn xây dựng một nhân vật như thế nào từ anh?Là kiểu nhân vật luôn làm việc bằng một tay với phong thái bất cần đời, chỉ những lúc hút thuốc một cách thất thểu và bắt gặp bờ vai rất "buồn" kia, người ta mới nhận ra anh luôn phải sống trong một nỗi đau thầm kín nào đó?Tôi không chắc trình độ văn chương hiện tại của mình có thể khắc họa sống động một nhân vật dựa vào hình ảnh anh hay không, nhưng tôi vẫn muốn hỏi anh một câu: Anh ơi, anh có phiền sống trong văn chương của em không?…
Những ân oán đời thường lúc còn sống chưa được giải quyết nay những hồn ma ấy luyến tiếc phàm trần, đêm khuya là thời gian mà người dương thế có thể gặp được người cõi âm.…
Tên gốc: 春许秋来 Tác giả: 叶茶清 Edit: Âm thanh của cá nhỏ. Thể loại: Hiện đại, ngụy huynh đệ, niên thượng, HE Tình trạng bản gốc: Chưa hoàn. Tình trạng bản edit: Đang bám tác giả. CP: Mã Gia Kỳ x Đinh Trình Hâm (Người yêu kiểu dẫn dắt Mã x Bé ngọt ngào Đinh) Không đảm bảo sát 100% so với nghĩa gốc. Tất cả chỉ là trí tưởng tượng của tác giả. Không ghép vào người thật. Truyện không phải bản gốc và chưa có sự cho phép của tác giả nên cảm phiền mọi người chỉ đọc thôi, không mang ra ngoài ạ.…
Mình vừa dành trọn 30 tiếng để đọc xong cả hai tập của truyện hình sự, trinh thám Sổ tay hình cảnh và cảm giác đầu tiên đó là... sung sướng và lo lắng. Sung sướng vì Sổ tay hình cảnh là một trong những tác phẩm mà mình đọc sớm và chưa có bản trên mạng, review viết bằng bút chì trong cuốn sổ vàng (nghe có vẻ cổ điển ^^). Lo lắng vì chưa chọn được tác phẩm tiếp theo. Nào, giờ thì vào vấn đề chính .Nguồn ảnh: Google…
Truyện: Xin đừng biến mất giữa cơn mưa. Thể loại: Truyện ngắn, tâm lý, học đường, tình cảm. Tác giả: Sinh Vật Ái CựcTôi liên tục với tay giữa khoảng không như muốn nắm lấy gì đó. Trời bất chợt đổ mưa ầm ầm. Từng hạt mưa rơi xuống lòng bàn tay tôi, lặng ngắt. Tôi biết mình chẳng có cách nào giữ anh lại. Điều duy nhất tôi có thể làm lúc này là nhìn anh mỗi lúc một xa mình, là chấp nhận anh bước ra khỏi thế giới của mình, tan biến trong dòng mưa mù mịt kia. Từ nay về sau, cho dù tôi có điên cuồng tìm kiếm anh, thứ duy nhất mà tôi nhận lại chỉ có mảnh tình sâu nặng tự mình bồi đắp tự mình cảm động.Tuổi trẻ được mấy lúc, sao cứ yêu mãi một người.Cuộc đời được mấy người, yêu chân thành đậm sâu.…
Tác giả L O N E 💢❤Thể Loại Chiếm hữu , bí ẩn , mù quáng ....Ba và anh tôi ko may qua đời mà mẹ tôi tiến thêm bước nữa tôi tưởng họ sẽ ghét bỏ tôi nhưng không hon coi tôi như con anh em trong nhà nhưng trong lòng tôi cứ sợ hại một điều gì đó .Và một số nhân vật khác sẽ được giới thiệu trong truyện.…