"Thanh xuân vườn trường" lỗi . -Cao Minh Thắng X Đào Hải Minh Trà--------------------- T/g : Wom Không Đường.P/s : Đây là lần đầu tui viết truyện ạ 🥲 Tay nghề còn rất non , câu văn chưa được hay . Nếu được xin mọi người chỉ bảo thêm !"Đừng Rizz Người Nhạt.." - Tác phẩm lấy từ trẩi nghiệm thật . Ít ngọt , chỉ xàm và đá .…
Giữa mùa đông Thụy Điển, Elina và Adrian gặp nhau như một lần tình cờ - nhưng mang theo nhiều hơn một cuộc gặp.Không ràng buộc, không lời hứa, chỉ là những khoảnh khắc dịu dàng đủ khiến cả hai không thể quên."Em Có Còn Nhớ Mùa Đông Ấy?" là câu chuyện về những người lặng lẽ bước vào đời nhau - rồi để lại những mùa tuyết không còn rơi như xưa.…
Rào trước:Bộ này sẽ có H(hoặc không vì tác giả thích thế).Tác giả bị ngu, nhiều lúc rối loạn ngôn ngữ, type sai chính tả, lặp từ, dùng từ không hợp lí.Mong quý độc giả thông cảm và góp ý nhiều hơn. Mình xin chân thành cảm ơn ạ!…
-Tôi tưởng chúng ta chỉ giả làm người yêu?-Tôi nói là giả lúc nào?...Tình yêu của họ, bình lặng hơn so với những cặp đôi khác, lại mãnh liệt hơn tất cả những gì họ từng có trong đời. --- Nếu có ai muốn đem tác phẩm của mình đi nơi khác, đề nghị ghi rõ nguồn wattpad và tên tác giả nhé. Au: Licaen…
Lý Sơ Mộng là con cả của một gia đình thượng lưu nhưng cô lại có lối sống giản dị thậm trí là có chút quê mùa đối với cô chỉ cần cô thoải mái là đủ không cần để ý đến ánh mắt người khác tuy nhiên chính vì suy nghĩ và cách sống giản dị của cô lại bị lũ bắt nạt để ý vì lo lắng con gái bị bắt nạt người cha ông Lý Tam Chiến đã thuê tên giang hồ nổi tiếng trong trường Tống Nam Yến bảo vệ cho cô...…
Giữa hành lang tầng ba ngập gió, An Nhiên tình cờ nhặt được một chiếc iPod cũ kỹ - chứa những bản nhạc không lời và những lời thì thầm chẳng rõ dành cho ai. Không ngờ, từ khoảnh khắc đó, cô dần bước vào thế giới thầm lặng của một người con trai chẳng ai biết rõ, nhưng âm nhạc của cậu lại khiến trái tim cô lặng im rồi rung lên từng nhịp một.Một câu chuyện thanh xuân dịu dàng, nơi âm nhạc trở thành ngôn ngữ của những người chưa từng học cách bộc lộ cảm xúc, nhưng vẫn mong có ai đó lắng nghe.…
Một học sinh chuyển trường. Một ánh mắt quen thuộc. Một giấc mơ không ai tin là thật.An chưa từng gặp cậu ấy - Kha, người ngồi sau lưng cô vào ngày đầu tiên năm học mới. Nhưng ánh mắt cậu, giọng nói cậu, nụ cười đó... tất cả đều xuất hiện trong những giấc mơ kỳ lạ cô mơ suốt nhiều tháng.Khi Kha nói "Cuối cùng cũng gặp lại cậu rồi", An bắt đầu nghi ngờ:Liệu có những ký ức đã từng tồn tại, nhưng chỉ một người còn nhớ?Ở giữa những tiết học bình thường, tin nhắn bí ẩn, những giấc mơ mờ ảo và sự thật bị chôn giấu... An phải tìm ra đáp án - trước khi chính mình bị cuốn vào một điều gì đó không thể quay đầu…
"Cậu có từng thích tớ không?""Có. Nhưng tớ không dám nói... vì sợ mất cậu mãi mãi."Nguyễn Hoàng Nam và Trần Ngọc Yến - đôi bạn thân từ thuở nhỏ, cùng nhau lớn lên giữa những buổi trưa hè ồn ào tiếng ve, cùng nhau viết nên một thời học trò lặng thầm mà khắc cốt ghi tâm.Họ thân đến mức ai cũng nghĩ là một đôi. Nhưng chính vì quá thân, nên lại chẳng ai dám bước qua ranh giới mong manh giữa "tình bạn" và "tình yêu".Một người giấu cảm xúc sau lớp mặt nạ lạnh lùng.Một người chờ đợi lời tỏ tình trong im lặng.Cho đến khi người thứ ba xuất hiện... hiểu lầm, ghen tuông, và khoảng cách cứ thế kéo dài.Liệu sau tất cả, họ có đủ dũng khí để quay lại - và gọi nhau bằng cái tên đúng nghĩa nhất của tình yêu?…
Hòa vào trong màu sắc tuổi học sinh là màu của tình cảm trong sáng của đôi bạn trẻ...Khi nụ cười,ánh mắt ấy lại khiến nhịp tim ta rung rinh lên từng hồi.…
Một câu chuyện về thời cấp 3 của mình với những suy nghĩ ngô nghê và những người bạn cùng với đó là sự xuất hiện của em - mối tình học sinh đầy cảm xúc.Ủng hộ mình bằng cách nhấn vào link này, và làm theo hướng dẫn để đăng kí làm thành viên chính thức của diễn đàn VNO - nơi các bạn có thể đọc và chia sẻ những mẩu truyện tự sáng tác ^^https://dembuon.vn/rf/?c=97YGDX_R…
Người ta nói, tình đầu thường dang dở.Nhưng nếu bạn từng yêu một người ngồi sau lưng suốt cả năm học -Một người luôn im lặng, luôn nhìn bạn mà không nói gì,Một người biết bạn thích gì, buồn khi nào, và lặng lẽ biến mất không để lại một lời -Thì bạn sẽ hiểu, có những người chỉ bước qua thanh xuân một đoạn......nhưng ở lại trong tim bạn cả đời.Năm mười bảy tuổi, tôi từng không tin vào chuyện thích một người chỉ vì một ánh mắt.Cho đến khi gặp Trí.…
Hà Ngọc Vy 11A1- học sinh giỏi đội tuyển anh, nghịch ngơm hoạt bát. Trần Quang Thanh 12A5- học sinh giỏi của đội tuyển Lí đẹp trai, cao ráo, lạnh lùng ít nói . Chuyện tình giữa cô bé tăng động phải lòng học báo khối trên=)) Ngọc Vy:" Em thích anh nhiều lắm!" Quang Thanh: " xin lỗi, nhưng tôi không thích em!" Ngọc Vy:"Vậy em sẽ theo đuổi bằng được anh"…
Type truyện dàii.Tình yêu học đường và những truyện học sinh nổi loạn...Kiểu lãng mạn với vui vui í? Follow nhé❤️ P/s: Nếu có vô tình giống với thực tế của bạn nào thì không phải lỗi của mình đâuTÌNH TRẠNG: DROP…
Đầu tháng bảy, khi tiết trời se lạnh của Đà Lạt giao thoa với sự oi ả nhẹ nhàng của mùa hạ như một lời nhắc nhở phũ phàng về quyết định chẳng giống ai của tôi. Tôi - một đứa con gái hướng nội đến mức ngại ngùng cả việc gọi món ở quán ăn, một học sinh "thường thường bậc trung" từ một ngôi trường ngoại ô hẻo lánh, lại tự ý đăng ký vào lớp học thêm Sinh học nổi tiếng là nơi quy tụ toàn bộ "tinh hoa" của các trường chuyên trong thành phố. Sinh học ư? Đến khái niệm cơ bản nhất tôi còn mơ hồ, chứ đừng nói đến những kiến thức cao siêu mà các bạn học sinh chuyên đang ngày đêm đèn sách.Tôi tự hỏi, điều gì đã thôi thúc tôi vượt qua sự nhút nhát cố hữu, phá vỡ cái vỏ bọc an toàn bao năm để dấn thân vào một môi trường hoàn toàn xa lạ, nơi tôi chắc chắn sẽ lạc lõng và bị lu mờ? Có lẽ, đó là một chút bồng bột của tuổi trẻ, một chút khao khát được thử thách bản thân, hoặc đơn giản chỉ là một phút "nổi loạn" bất chợt. Dù lý do là gì, tôi biết mình đang bước vào một thế giới hoàn toàn mới, nơi những mối quan hệ sẽ dần được mở rộng, và có thể, chỉ có thể thôi, trái tim tôi cũng sẽ lần đầu tiên biết rung động vì một người. Một người mà ngay cả chính tôi cũng không thể lý giải nổi, tại sao sự thổn thức ấy lại kéo dài đến thế.…