cp: Dung Trường Thanh x Diệp Bạch Ylưu ý:truyện chỉ là một mảng suy nghĩ của tác giả không có trong cốt truyện chính,cũng không có trong phim.+nếu không thích có thể lướt đi nơi khác đừng nói những lời khó nghe a.+nếu thích có thể ủng hộ tôi thêm ạ.8/4/2024…
"Chúng ta khó thể nào quên được những j gọi là cuối cùng"Thanh xuân 1 đi không quay lại tôi đã nhiều lần ngẫm nghĩ tại sao bắt đầu lại đi đôi với kết thúc ,cũng như qua bao nhiêu năm tuổi trẻ tôi đã từng tự mãn khi thắng cuộc trong 1 trò chơi ;thắng cuộc trong mọi sự cãi vã hay thắng cả mối tình đầu của tôi .Để rồi sau đó qua những năm cuối cấp của tuổi học sinh chẳng lấy nổi 1 kỷ niệm đẹp đủ nổi bật để tự mãn cho bản thân sau khi đi qua hết những năm cấp 1 Cấp 2 Cấp 3 đầy đam mê ,hy vọng Thực tế vẫn là trên hết vì liệu quay lại những năm tuổi trẻ rực rỡ ấy thì mỗi ngì chúng ta chắc j chọn lựa khác khi thấy những j chúng ta đạt được như hiện tại.…
Một cánh đồng hoa bồ công anh, một nơi khiến con người ta có thể thả mình bay theo những bông hoa tuyết trắng ấy. Có vậy mà Jas, một cô gái đương tuổi hoa đương lại chọn một mình rời khỏi vùng quê chất phác của mình mà đến New yord, nơi 2 cô bạn thân của mình đang ở, một nơi đầy nhộn nhịp và phóng khoáng. Giờ đây hành trình của cô đã bắt đầu. Liệu nó có trôi bồng bềnh theo gió, hay cô sẽ lại trôi về cánh đồng trắng của mình?…
''Người ta có thể thay đổi vì bạn là thậtNhưng cũng có thể vì người khác mà thay đổi, cũng là thật. Trên đời này không có cái gì gọi là duy nhất. Chỉ có thể trách mình không phải là người cuối cùng trong đời họ mà thôi. "…
Mỗi chap trong fic được viết theo dạng ONESHOTĐan xen những câu chuyện được viết dựa trên cuộc sống thật lẫn những câu chuyện giả tưởng hoàn toàn.Couple: Ahn Yujin x Jang Wonyoung [member of IZ*ONE girl group]…
Trời hôm nay,đầy nắng và gióEm đi rồi, bầu trời hóa cơn mưaLòng anh như từng hạt mưa nặng trĩuEm đi rồi,anh biết phải làm saoĐây là sản phẩm của trí tưởng tượng, không liên quan đến người thật chính xác hơn là idol ạ, cảm ơn đã đọc những dòng cảnh báo này ah.xin nhắc lại: ĐÂY LÀ SẢN PHẨM CỦA TRÍ TƯỞNG TƯỢNG, KHÔNG LIÊN QUAN ĐẾN NGƯỜI THẬT CHÍNH XÁC HƠN LÀ IDOL Ạ!!!…
Sohee tham dự sinh nhật Suyeon với vẻ mặt buồn bã, nhưng sau sinh nhật Suyeon, cô nhận ra Sohee chính là bạn nhưng ngay sau đó Suyeon dẫn Sohee tới phòng của Suyeon và thế là.....cả hai người đã yêu nhau.…
Định nghĩa: Cứu vớtgiúp cho thoát khỏi tình trạng nguy ngập đến mức gần như tuyệt vọng (thường nói về mặt tinh thần) cứu vớt linh hồnNguồn: tratu.soha.vnMột cô gái ao ước chạm đến bầu trời với đôi chân đã hỏng.Một cậu trai mắc chứng khó giao tiếp nhưng bị thu hút bởi hơi ấm con người."Tôi sẽ cứu vớt cậu." Mắc kẹt nơi hố sâu thăm thắm trong thời gian dài, chỉ cần một tia sáng nhỏ lọt vào cũng đủ làm người ta chói mắt, và khao khát.__________________________________________Đôi lời tác giả: Truyện đầu tay, văn phong vẫn còn non nớt > _ < Dù biết còn non tay nhưng vẫn đâm đầu vào viết truyện tâm lí. T _ T Truyện diễn biến khá chậm và nhẹ nhàng, hẳn là người đọc và tác giả phải kiên nhẫn lắm mới bám trụ được đến "bước chân cuối cùng" T v T Viết ra để thỏa mãn một giấc mơ đã ám ảnh mình khá lâu. Anyway, enjoy~…
Cô đuổi theo hắn, hắn bỏ rơi cô mà đi. Khi cô từ bỏ, hắn quay về và bắt cô yêu hắn lần nữa... Cô và hắn là bạn học chung từ nhỏ, trong mắt mọi người họ là thanh mai trúc mã, luôn bên nhau, không gì có thể chia cắt. Nhưng... họ chỉ xem đối phương là bạn, một người bạn thân gắn bó. Có thật là vậy? Hay chỉ là ngộ nhận....Hắn - Nam Woohuyn, khôi ngô, tuấn tú, vẻ đẹp tựa thiên sứ nhưng lại lạnh lùng, bất cần, IQ cao ngất. Được sinh ra với vẻ đẹp lạnh lùng và tính cách băng tuyết, đến khi cô bước vào cuộc đời hắn, mọi thứ như thay đổi. Vì một tia nắng ấm áp đã chiếu sáng vườn băng lạnh lẽo kia....Cô - Kim So Huyn, không xinh đẹp sắc sảo nhưng cô có một đôi mắt biết cười và đôi mắt là ánh nắng cho trái tim hắn, sự trong sáng, ngây thơ của cô thu hút không ít chàng ( Woohuyn còn bị hút hồn mà), đặc biệt cô luôn quan tâm mọi người, có khi còn quên bản thân mình.Tình yêu là do duyên phận...Đôi khi cần tạo n phận cho bản thân mình, chứ đừng để mất đi rồi mới nuối tiếc.... …