Chưa đủ yêu
Chỉ là không đủ yêu nên bỏ lỡChỉ là không yêu nên không lo sợ…
Chỉ là không đủ yêu nên bỏ lỡChỉ là không yêu nên không lo sợ…
Chuyện tình đơn phương mà nhóm tôi đọc được từ một bé lớp 6…
đây là câu truyện kể về lớp 11e . lớp này phải nói là rất nghịch , vô cùng nghịch . làm cho các thầy cô giáo nhập viện không biết bao lần . học thì phải nói là - Vài đứa thông minh chứ mấy đứa còn lại vừa là bựa nhân , vừa học ngu như bò . nếu có thể thì rành chút thời gian đọc . và tui đang học lớp ..... nên có thể 1 tuần chỉ được 3 -4 chap gì đấy thui . còn hẳn 2 fic nữa chờ tui mà…
Có hai người đàn ông bước vào cuộc đời tôi. Một người âm thầm mà lặng lẽ. Một người đột ngột xuất hiện khiến tôi có chết cũng không quên được. Cuộc đời này tôi yêu 2 người đàn ông. Một người hiền lành, chất phát và anh yêu tôi bằng cả mạng sống. Một người hung hãn, độc tài, khiến tôi vừa hận vừa yêu. Tôi - Lam Anh-25 tuổi, nhưng đã trải qua một cuộc sống như những người có tuổi đời hơn 50.Giờ đây, lúc này tôi mệt mỏi, tôi đã trốn chạy nơi mình đã sinh ra và lớn lên. Tôi muốn quên đi tất cả, tôi muốn mình làm lại từ đầu.…
gr viết truyện trên face của mình mọi người tham gia nha…
Anh dưới em trên? con trâu với gà bông…
Toàn bộ cốt truyện do tác giả tự sáng tác và theory , không phải Mansuang thật Nhấn mạnh vào tình yêu giữa hai nhân vật chính , những nhân vật phụ hiếm sẽ nhắc tới vì mình còn mơ hồ về tên nhân vậtXin cảm ơn…
cuộc sống đáng ghét.…
mình coppy chưa xin phép chỉ vì thấy hay nên muốn mọi người cùng đọc…
Chúng ta đã dành cả thanh xuân để giúp nhau trở nên hoàn hảo hơn, nhưng lại dùng sự hoàn hảo ấy cho người khác chứ không phải chữa lành cho chính mình…
Truyện về tình cảm của cô gái dành riêng cho chàng trai được gọi là "Người Của Công Chúng"…
1000 ngày yêu anh, tuy dài nhưng không phí. Em dành cả thanh xuân để đánh cược một lần, chỉ mong anh một lần ngoảnh lại....Xin đừng đau khổ, đừng tuyệt vọng, và đừng bỏ rơi em.Thề với muôn vàn hạt mưa đang rơi, em nhất định sẽ khiến anh yêu em.…
Tác giả: Listars Cẩm Tú*** Cậu nói, cậu không thích nắng. Là vì nó thật vô vị làm sao! Cậu nói, cậu yêu mưa. Nếu không đi qua những ngày mưa, làm sao có thể hiểu được ý nghĩa của nắng? Cậu không thích tớ. Tớ ghét mưa, à không, tớ rất sợ những ngày trời mưa. Chưa một lần tớ dám chạm nhẹ vào một giọt mưa đang vội vã tìm về đất mẹ. Tớ luôn trốn tránh nó, trốn tránh cái sự thật mà mình đang phải đối diện. Cơn mưa, giống như những sỏi đá trên con đường trưởng thành của chúng ta. Còn cái ánh nắng mờ nhạt kia, cái khoảnh khắc vui vẻ và hạnh phúc vốn có của một đứa trẻ, bừng sáng rồi lại vội vã vụt tắt. Tớ thích cậu. Có lẽ tớ sẽ chẳng bao giờ hiểu được sự ấm áp sau cơn mưa như cậu nói. Cậu nhìn tớ, không chút xúc cảm, cho dù chỉ là một chút quý mến thôi. Tớ, một đứa trẻ ngốc nghếch không hiểu sự đời, khác với cậu. Cậu không quan tâm. Tớ dần làm quen với cơn mưa, chỉ muốn tìm lấy một sở thích chung với cậu. Cậu nhìn tớ. Tớ quên đi ánh nắng kia. Tớ thấy được cầu vồng. Cậu khẽ mỉm cười.❤️❤️❤️Tớ yêu mưa, vì cậu sẽ đến.…