1,100 Truyện
Thanh Xuân Cậu Và Tớ

Thanh Xuân Cậu Và Tớ

6 1 2

Thể loại: Thanh xuân vườn trường. Hơi bựaGiới thiệu:- Tạ An Nghi: Cao chừng 1m6, thích thể thao, rất hay hát. Khuôn mặt xinh xắn, gọn gàng. Vì yêu thích thể thao nên chính là chân gọn, đùi thon. Nhà không có gì ngoài điều kiện. Lúc mới sinh ra đã sở hữu 2 cái sân bay tầm cỡ thế giới. Ngực đã lép mà mông lại xẹp. Haizzz... Nhưng là người vui vẻ, hòa đồng. Rất hay dùng mấy câu tục ngữ thành ngữ gì đó. Chỉ là thích dùng chứ chã biết nghĩa nó có hợp với hoàn cảnh hay không.- Nguyễn Hoàng Anh Vũ: Người Nam chính này từ từ sẽ tiết lộ. Mọi người cứ đọc rồi tự hình dung nha...------------------------------------ Review: - Những năm tháng vội vã ấy. Chúng ta có nhau...-------------------------------------Mọi thứ đều chính là thuận theo tự nhiên. Suy nghĩ rất nhiều nhưng khi viết ra chẳng được bao nhiêu nên mình cứ như vậy mà viết luôn thôi. Không nháp nhiếc hay có bản thảo gì hết. Vì là lần đầu viếc nên mong mọi người nhẹ tay. Có ném thì mình cũng xin nhận. Cảm ơn mọi người đã đọc. Nhớ bình chọn ủng hộ truyện và fl mình nha. Tks <3…

Hoạ nắng màu mắt em

Hoạ nắng màu mắt em

16 1 1

Một câu chuyện tuổi trẻ, viết bởi những kẻ mộng mơ, dành cho những kẻ mộng mơ.Link podcast của câu chuyện này: https://open.spotify.com/episode/36C9br0zGTYZXnD9idgfsM?si=da7d70f54e1242a3----------------------------------Dưới ánh nắng sắp tàn buổi xế chiều, tôi ngẩn ngơ ngắm từng chiếc lá vàng cố níu mình trên cành cây vài giây trước lúc phải chia lìa. Nhìn chúng chuyển mình rơi xuống lòng đường, nhẹ nhàng thôi nhưng đủ làm người ta ta nao lòng. Tôi đưa tay đón lấy chiếc lá vàng vừa rơi như để nó nhìn thật rõ một lần nữa vòm cây cao lớn kia, nơi nó dành cả đời để nương náu. Lá xanh chen chúc nhau giành lấy ánh nắng cuối ngày, rồi lại cùng đan lấy nhau mà che chắn từng đợt gió lùa về ngang qua phố. Một kiếp lá xanh chỉ dành trọn cho cây, tới sau cùng cũng chẳng đành lòng chia xa. Mùa thu năm nay vẫn thế. Tôi vẫn ngồi nhặt từng chiếc lá vàng rơi đầy ngõ nhỏ mà nhớ khôn nguôi bao kỉ niệm thuở cắp sách tới trường. Nắng vẫn vàng. Hoa vẫn nở. Lá vẫn rụng. Vẫn khung cửa ấy. Vẫn ngọn cây ấy.Tôi hoài nghi, liệu ngày mai anh vẫn đến?------------------------------------Én, Cúc Cu, Lingg, Diễm, Tli.…

Bầu trời ôm bi thương cất vào tim

Bầu trời ôm bi thương cất vào tim

11 1 1

- " Cậu có biết nỗi khổ của một người luôn phải đeo những chiếc mặt nạ không ? "Dù yếu đuối, đau khổ họ cũng không thể xóa bỏ lớp mặt nạ đó. Phía sau đó là một tâm hồn mong manh nhưng lúc nào cũng phải chống lại cái sự vô tâm của Thế Giới, thật lạnh lẽo ! Họ đã trải qua rất nhiều, chịu đựng rất nhiều...cái sự thống khổ ấy. Nhưng ...ông trời không muốn cho họ hạnh phúc. Tại sao nỗi khổ cứ đeo dai dẳng họ không ngừng ? Tại sao họ lại không có hạnh phúc ? Liệu " Bầu trời có còn ôm bi thương cất vào tim " hay " Bầu trời vẫn còn có nắng !!!"- ..." Chắc với tôi... điều ấy thật xa vời, những mong ước hoài bão vẫn cứ thế trôi đi và người vẫn cứ thế tiến về phía trước. Khoảnh khắc nhìn ánh Mặt Trời rực rỡ cứ từng bước, từng bước bước ra khỏi bầu trời ngày giông bão. Tất cả đã kết thúc ! Người luôn rời đi không chút do dự. Họ đã lừa dối tôi. Tôi chưa từng hạnh phúc ! "…

IN ANOTHER LIFE

IN ANOTHER LIFE

611 69 8

Tuổi học trò là khoảng thời gian đáng nhớ của đời người, và chính tình yêu ở lứa tuổi này đã góp phần làm nó thật khó để quên đi. Cũng như các bạn bè đồng trang lứa, những cô cậu nam nữ sinh ở trường cấp hai DNT có lẽ đều đã từng có thứ tình cảm tuyệt đẹp ấy. Thời gian trôi qua cũng đồng nghĩa với việc con người bị già đi và theo đó, tính cách của mỗi người cũng bị thay đổi. Bằng những sự việc ở dưới, tôi sẽ giúp các bạn khám phá và tìm ra sự thật bấy lâu nay không ai để ý ở trong lớp học "lớn" nhất DNT.***TRUYỆN CÓ VÀI CHI TIẾT HƯ CẤU, cân nhắc trước khi xem***…

Cherry và Trà Trái Cây [ Ngôn Tình ]

Cherry và Trà Trái Cây [ Ngôn Tình ]

13 2 2

4 năm thanh thuần, em trưởng thành hơn, tự lập hơn. Cũng không còn tồn tại những đêm lạc lối trong cơn ác mộng đã từng kéo dài nữa. Có điều, cho dù chỉ là rất rất nhỏ, những gợn sóng trong lòng em vẫn chưa thể tĩnh lặng mà quên đi ngần ấy kí ức. Bằng một cách đầy miễn cưỡng, em chỉ có thể bắt ép nó chìm sâu dưới đáy bể của sự rung động.Anh biết bản thân khốn nạn, biết mình là kẻ yếu đuối chỉ biết trốn tránh. Nhưng cũng biết rằng đó là cách duy nhất, mà chỉ cần có thể, anh tuyệt đối sẽ không bỏ qua, cho dù là bằng cách thức đau lòng nhất, cam chịu nhất.- sao lại là cái này?- trà thanh lọc cơ thể, trái cây tốt cho sức khoẻ.#hoangha #nhatnhat #nhp/s: Tra My's story…

Cuộc Sống Sau 2000 Năm

Cuộc Sống Sau 2000 Năm

1 0 1

Bị biến trở thành một sát thủ từ nhỏ, trải qua bao lần bị làm thí nghiệm. từ một cô gái bé nhỏ trở thành một người chỉ thích máu, cô đã luôn nghĩ rằng tạo sao mình lại bị như vậy, vì sao cô không được sống như những đứa trẻ khác. Sau lần chạy trốn thành công cô đã mưu tính 10 năm ròng rã, và kết quả cuối cùng cô cũng đã giết hết những kẻ biến mình trở thành một con quái vật. Cha mẹ nuôi 10 năm trời, cô cũng đã trả hết nhân tình, giờ đây cô chỉ muốn được sống như một cô gái bình thường. Nhưng điều đó là không thể, và cô đã tự chôn mình dưới lòng đất sâu và mong muốn có một giấc ngủ bình yên Sau khi tỉnh dậy cô phát hiện một sự thật là không biết mình đang ở đâu, dường như cô đã bỏ qua nhiều thứ sau một giấc ngủ dài Liệu rằng thế giới cô sắp phải đối mặt sẽ như thế nào, có còn như những gì cô đã nghĩ. hãy cùng đọc để khám thế giới cùng TỬ LAM để xem cô sẽ sống sót như thế nào sau khi ngủ 2000 năm và gặp phải cảnh nhân loại đang phải đối mặt với bệnh độc tang thi nhé.. . nếu thấy hay hãy thích cho mình nhé😘😘…

Chocolate đắng

Chocolate đắng

39 4 4

Tôi mang tâm trạng hoang mang đó lên lớp ngày ngày hôm sau, chuyện là để cô dặn dò một số thứ trước khi lao động đầu năm và khai giảng.Tôi cơ bản không chú ý tới lời cô, cứ chống cằm theo thói quen; và cũng theo thói quen, nhìn bên tay trái.Cô đang điểm danh; tôi hô tên tôi có rồi, lại tiếp tục chìm vào suy tư."Hoàng Phụng Nhi!""Dạ có!"Hoàng Phụng Nhi là tên đầy đủ người bạn cùng bàn với tôi. Người bạn khá mũm mĩm, cái tên lại toát lên vẻ gì đó giống như là quyền quý.Tôi quay mặt sang xem thử thì...Đ* má, đây không phải là con bé nhà số 7 đường Hoàng Văn Thụ tôi vừa thấy hôm qua sao?Ra về, tôi lén theo chân nó. Chính xác ngôi nhà đó là nơi nó thuộc về.Hoàng Phụng Nhi, thú vị thật, gấp mấy tỉ lần Lê Mỹ Ngọc Lan Anh!****************Bìa: canva với pinterest gánh=)))Ngày bắt đầu: 06_11_2023****************Đây là tác phẩm đầu tay của tớ, vẫn còn đang trong quá trình sáng tác. Rất mong nhận được sự ủng hộ và góp ý của các cậu!!!!P/s: Tớ sẽ rất biết ơn cậu óoo, người đã giúp tác phẩm này trở nên hoàn thiện hơn!!!!!!!!!!!!…

Hoa Hồng Bên Ô Cửa Sổ

Hoa Hồng Bên Ô Cửa Sổ

5 0 2

"Trước kia,thế giới như một hố đen vô hình cuốn tôi theo mình vô bóng tối.Nhưng chỉ vì một bước đi nhưng lại khiến tôi bước vào một trang giấy mới,thế nhưng những thứ đó chưa bao giờ thuộc về mình.""Giữa tao và Nhật Nam,mày sẽ chọn ai?""Tao không biết quá khứ mày đã trải qua thế nào,nhưng hiện tại mày chỉ được phép có một mình Nguyễn Đặng Gia Khiêm này."Lần đầu tiên tôi gặp Gia Khiêm là tại một quán Phúc Long. Tôi tình cờ chứng kiến cậu chia tay bạn gái cũ, không phải bằng những lời lẽ đau lòng mà bằng một thái độ lạnh nhạt đến tàn nhẫn.Tôi chưa từng nghĩ mình sẽ gặp lại cậu,nhưng cuộc đời lại chẳng bao giờ dễ đoán...Nguyễn Đặng Gia Khiêm - chàng trai đình đám trong trường, sở hữu ngoại hình điển trai và sự quyến rũ khiến ai cũng phải ngoái nhìn.. Đằng sau vẻ ngoài hoàn hảo ấy là một quá khứ đầy rẫy những mối tình thoáng qua và lối sống bất cần, khiến Gia Khiêm trở thành cái tên khiến không ai không biết đến ở trường.Lam Nghi - với vẻ ngoài dịu dàng pha chút sắc sảo. Từng là một cô bé bình thường trong một gia đình không mấy trọn vẹn, Lam Nghi đã phải chứng kiến mẹ mình chịu tổn thương từ cha ruột. Cuộc sống cô thay đổi hoàn toàn khi mẹ tái hôn với một người đàn ông giàu có, yêu thương và chăm sóc gia đình hết lòng. Dù được bước vào một cuộc sống mới, Lam Nghi vẫn luôn cảm thấy mình chỉ là một kẻ "lạc lõng" trong thế giới xa hoa ấy.…

[FANFICTION] ANH LÀ SÓI, EM LÀ NGƯỜI (SYAORAN X SAKURA)

[FANFICTION] ANH LÀ SÓI, EM LÀ NGƯỜI (SYAORAN X SAKURA)

340 25 2

"Dù cậu là ai đi chăng nữa thì tớ vẫn sẽ yêu cậu, Syaoran!". Đó là câu nói của Sakura dành cho Syaoran- một người có dòng máu nửa người nửa sói. Tình yêu giữa họ thật đẹp, nhưng liệu số phận có cho họ bên nhau được hay không?....#yumekosakura_0205 (sakuralinh_0205)…

 BẠN THÂN

BẠN THÂN

38 6 3

Bạn thân là gì? Vậy, bạn thân là gì?Có thể tôi không thể hiểu hết được cái định nghĩa ấy, vì mỗi người một quan điểm khác nhau.Ai ai dĩ nhiên cũng phải có một người bạn thân cho riêng mình, có thể có bạn khác giới, có thể có tình bạn từ ba đến bốn người hoặc có thể nhiều hơn. Tất nhiên, tôi cũng có. Và tình bạn của tôi là tình bạn ba người.Tình bạn thân ấy rất ấm áp và nhẹ nhàng, nhưng đó cũng là nỗi mất mát lớn đối với tôi.Bạn đến với tôi trong một ngày hạ rực nắng, chẳng hiểu lúc ấy, cái nắng chói chang gay gắt ấy tôi lại cảm giác ấm áp và nhẹ nhàng lạ thường. Khi bạn ra đi, không quay đầu và nói lời từ biệt, cứ thế rời xa tôi cũng vào mùa hạ, nhưng sao tôi thấy lạnh lẽo và trống trải đến thế?Từ đấy, tôi ghét cái mùa hạ này.Cùng nhau mua những que kem mát lạnh, cùng đi chơi, cùng ở bên nhau hết cả bốn mùa, cùng nắm tay ước hẹn rằng sẽ cùng nhau đi tới nhiều mùa hạ sau này.Nhưng, ước hẹn ấy, từ giờ còn có thể sao?***Ảnh: PinterestBy: Eira_2012…

A FLYING DREAM - BEFORE THE FALL

A FLYING DREAM - BEFORE THE FALL

428 20 22

Chiến tranh. Vốn là bản chất của con người. Chỉ đến khi người đàn ông cuối cùng trên thế giới này còn đứng vững sau khi anh ta giành được chiến thắng từ một cuộc đấu tay đôi, hoặc với nhiều hơn hai kẻ thù. Có chăng phải tận lúc đó, thế giới mới thật sự được sống trong hòa bình? Năm X, khi những tia khói lửa cuối cùng từ chiến tranh thế giới lần thứ tư được dập tắt, dân số toàn cầu chỉ còn chưa đầy một phần trăm. Số người may mắn sống sót chẵng những không mảy may rút kinh nghiệm, mà ngược lại còn tiếp tục gây hấn lẫn nhau, lại dấy lên một cuôc chiến mới. Bên cạnh đó, một loại ký sinh trùng được tung ra như một biện pháp vũ khí sinh học, toàn nhân loại vừa phải tranh giành nhau để tồn tại vừa phải chống lại căn bệnh lây lan quái ác đến từ mầm mống ký sinh kia... Ở một hòn đảo xa vùng cực nam, nơi may mắn không bị bóng tối của chiến tranh vương tới. Thomas, một cậu bé chất phác, hiền lành như bao mầm non khác được sinh ra và lớn lên tại đây. Nhưng rồi một ngày nọ, bàn tay của Ares* đã tìm được cách mò mẩm đến nơi này... *Ares là tên vị thần chiến tranh trong thần thoại Hy Lạp.…

Chi Chi Chành Chành

Chi Chi Chành Chành

10 2 2

Gái nhà lành x Trai nhà giàu 😞Gái dịu x Trai hỗnCâu chuyện vớ vỉn, có thể sẽ tình ơi là tình...*Trích đoạn:"Mày cứ qua lại với mấy thằng không ra gì đi. Đến lúc ông mách mẹ mày thì đừng trách ông miệng lưỡi vô tình!""Cậu bỏ ngay cái tật hỗn đi. Với lại ai thèm tí tởn cùng mấy thằng không ra gì!!!"Vũ cười nhạt hỏi:"Thế hôm bọn thằng Đức đánh nhau mày lao vào làm chó gì thế? Không có tao lôi ra thì đứa lùn tịt như mày thể nào cũng bị quần cho nát người. Tính làm mỹ nhân cứu thằng ất ơ à?"Tôi thấy nó tưởng tôi vì tình riêng mà muốn đỡ đòn hộ Đức thì cú lắm. Nhưng cái sự nền nã đã ăn vào trong máu nên tôi vẫn nhẹ giọng:"Do tui là lớp trưởng. Tất nhiên phải can thành viên lớp mình rồi. Ít nhất cũng câu được tí thời gian chờ thầy cô tới giải quyết mà..."Hình như nghe giọng tôi có chút ảo não phụng phịu, tên to xác nào đó cũng dịu lại đôi chút:"Lớp mày hết con trai sao? Kêu chúng nó can. Không biết đứng sang 1 bên hả? Học giỏi thế bọn kia gõ cho cái khờ người ra thì ai chơi với mày? Nghe câu này chưa: "Một con ngựa đau, cả tàu bỏ chạy." Nhớ vào đầu hộ tao."Tôi bật cười ha hả ha hả, tay cứ đập vào vai người bên cạnh. Bố khỉ. Chuyên Toán khi văn vở thì sẽ thế này hả? (...)…

Mặt trời mọc đằng đông

Mặt trời mọc đằng đông

6 0 1

Nó hơi mệt nên nằm bò ra bàn, mái tóc ướt đẫm mồ hôi nhẹ nhàng lay lay trong tiếng gió quạt. Mắt lim dim có vẻ sắp ngủ.Hạ khẽ hít một hơi. Người nó khá thơm mùi nước giặt. Không bị lẫn mùi mồ hôi.- Không cần phải ngửi, tao biết tao thơm mà.- ... Hạ câm nín, chỉ lặng lẽ rút ra cho nó một tờ khăn giấy. - Lau bỏ đi, tí thấm ngược lại ốm.Thấy nó không trả lời, Hạ lại đưa tay định nhét lại vào cặp. Bất chợt, nó nắm lấy cổ tay Hạ.- Á, mày làm cái trò gì đấy? Bỏ tay tao ra.- Mày lau cho tao.- Không, mày có biết bao nhiêu mắt đang nhìn tao với mày không?- Lỡ tí tao ốm thì sao?Nó lại chỉ biết câm nín. Đúng là lời của mình tự bẫy mình.Nó suy nghĩ một chút, vẫn là tại mình quan tâm trước.Hạ đưa tay, khẽ nắm lấy tóc nó, nhẹ nhàng lấy giấy thấm mồ hôi trên mặt. Xong việc, nó vò tóc Hải rồi nhét vào tay nó tờ giấy vừa lau.- Đồ của ai nấy nhận nha.Hải không nói gì, chỉ nhận tờ giấy rồi úp mặt vào bàn, cười khẽ.…

Hẹn Nhau vào một ngày nắng

Hẹn Nhau vào một ngày nắng

51 7 4

Một ngày đầy nắng, ở sân bay mọi người trong gia đình, bạn bè đang cùng nhau tiễn anh sang Mĩ không khí rất vui vẻ không có gì là chia xa và mọi người biết tương lai tươi đẹp đang đợi anh phía trước. Nhưng có hai trái tim lại không xa nhau, cô chỉ đứng im mà chả nói gì khuôn mặt chỉ mặn ra một nụ cười.... Một tay anh kéo cô ra khỏi đám đông.-"Không có gì muốn nói với tui à?"-"Mọi người nói hết rồi còn gì..."-"Nhưng quan trọng nhất vẫn là bà thôi."-"Vậy lên đường bình an nha."Trong lòng hai người đều hiểu rõ, hai người còn quá trẻ chỉ có một trái tim chân thành cho nhau nhưng tương lai phía trước còn đang đợi họ.-"Đợi một chút."-"Hả..?"-"Đợi tui một chút thôi,được chứ?"_anh rất mong đợi câu trả lời từ cô gái nhỏ trước mặt._"..tui không có nhiều kiên nhẫn đâu, ông liệu mà nhanh lên."Hai trái tim hiểu rõ nhau bổng lóe lên một tia vui vẻ:-"Hẹn nhau vào một ngày nắng, mình lại gặp nhau."Chúng ta ở tương lai liệu có nhau...-------------------------Hẹn nhau vào một ngày nắng là tác phẩm đầu tay của tác giả mong mọi người đón nhận, mọi lời góp ý hay thắc mắc mọi người có thể để lại đây ad sẽ cố gắng đón nhận và tiếp thu.Xin cảm ơn, chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.…

Hừng đông

Hừng đông

299 41 4

"Hôm nay luyện đề nhiều quá, tớ mệt nên gục đầu xuống bàn nằm nghỉ. Ban đầu chỉ định bụng nhắm mắt một lúc cho đỡ mỏi, nhưng lúc bạn cùng bàn lay tớ dậy, mở mắt ra đã gần 5 giờ chiều. Ánh nắng cuối ngày bao phủ THĐ trong màu hồng đỏ rực rỡ, xen lẫn mây vàng như mỡ gà. Không còn cái nóng gay gắt đặc trưng của hè Hà Nội, tớ có thể cảm nhận rõ ràng một ngày đã trôi qua như thế nào.Hè à... Ra là đã vào hè rồi đấy! Tớ chợt nhận ra thời điểm mình sắp phải chia tay với THĐ ngày càng gần. Cũng có thể sớm hơn nữa. Chia tay với bảng đen, phấn trắng, bàn ghế gỗ, thầy cô, bè bạn đã gắn bó suốt 3 năm.Và cả người mà tớ thích...Tớ gói buổi chiều tàn của mùa hè lớp 12 trong từng dòng chữ gửi đến cậu. Tớ không mong mình như ánh hoàng hôn nhuộm đỏ THĐ, chỉ mong cậu có thể nhớ đến tớ bằng lời chào tạm biệt mà mặt trời gửi đến mùa phượng vĩ đỏ rực cuối cùng của chúng ta."Quyền tắt điện thoại, lại cặm cụi ngồi làm cho xong tập đề dang dở. Mãi đến khi tiếng trống trường vang lên những thanh âm rộn rã, nó mới vội vàng cất vội sách vở bút thước vào cặp rồi đi ra nhà xe cùng lũ bạn.Điện thoại trong túi quần rung lên vài nhịp. Quyền lấy ra kiểm tra, như thói quen đã hẹn trước, Trí khôn của ta đây bình luận vào dưới bài viết của nó:"Thế cậu có định bày tỏ tình cảm với cô bạn ấy không?"Quyền khựng lại đôi chút, rồi nhanh chóng trả lời:"Chắc là... sẽ không đâu."…

Wang Yuan, Wo Ai Ni

Wang Yuan, Wo Ai Ni

996 99 24

Đôi lời tác giả: đối với các bạn Nguyên chỉ được làm "thụ", đố với Au thì anh ấy là một người hảo soái, mạnh mẽ, kiên cường,... Nên truyện này mình viết về cuộc tình của Nguyên a, mà có cả Thiên và Khải nữa. À do fic đầu tay nên có gì sai sót thì thôg cảm a. Bạn nào không thích fic vầy thì click back nha. Mong các bạn sẽ thích fic này a.À truyện này mình lấy một ít ý tưởng từ truyện Wang Jun Kai wo ai ni. Mình chưa hỏi ý kiến của tác giả mà đẫ lấy ít ý tưởng nên mong tác giả đừng giận aMục đích mình viết là tự cung tự cấp nhé. Do nghèo từ ngữ mong mấy bạn thông cảm…

Who Are You, Stranger?

Who Are You, Stranger?

1,641 3 2

Tất cả hành động của con người bắt nguồn từ một hoặc nhiều lý do trong những lý do sau: tình cờ, bản tính, bắt ép, thói quen, lý trí, đam mê, và dục vọng. Trong trường hợp này có lẽ sự tò mò đã vô tình gắn kết hai con người xa lạ với nhau. Liệu họ có nhận ra đối phương chính là bạn cùng lớp của mình? "Muốn xem ảo thuật không? Tôi có thể làm nỗi buồn của cậu tan biến đấy"."Không thể đâu, tớ đã thử mọi cách rồi nhưng tớ không thể ngừng nghĩ về nó được". Nhật nhìn Trà cậu chưa bao giờ thấy cô ấy buồn như thế. Có lẽ chuyện lần này đối với cô thật sự là một cú sốc."Cậu có thể viết nỗi buồn của cậu vào đây".Minh Nhật lôi từ balo ra một mảnh giấy và một cây bút đưa cho Lam Trà. Trà ngước mắt nhìn Nhật "Cậu định làm gì chứ?"."Tôi nói rồi tôi sẽ làm cho nỗi buồn của cậu tan biến". Lam Trà bán tín bán nghi nhưng vẫn làm theo lời Minh Nhật. Viết xong cô còn cẩn thận gấp tờ giấy lại lo sợ sẽ bị đọc trộm. Chỉ chờ có vậy, Nhật giật phắt lấy mảnh giấy trên tay cô lặng lẽ xé tờ giấy thành từng mảnh vụn nhỏ miệng nói."Về đốt chỗ giấy này thành tro sắc pha lấy nước uống nỗi buồn sẽ tan biến"."Cậu thật ngớ ngẩn" Lam Trà khẽ bật cười."Cười rồi nhé hết buồn rồi đúng không?" Nhật ngồi xuống, mắt dán chặt vào khuôn mặt đang gục xuống của cô như để kiểm chứng lời cô vừa nói."Không có tớ vẫn buồn nhưng mà buồn cười" Trà đáp đôi mắt long lanh ngấn lệ của cô nhìn thẳng vào mắt Nhật nhưng đôi môi đã nở một nụ cười.…

Xuyên Tận Thời Gian Để Lấy Em

Xuyên Tận Thời Gian Để Lấy Em

833 287 46

Chợt như một giấc mơ hão huyền,nơi ta có thể phiêu lưu,khám phá những màu sắc của trí tưởng tượng bay xa,thoát khỏi sự u bề của cuộc sống.Rồi ta nhận ra rằng,thực tại chính là thực tại,ta phải biết chấp nhận,đối đầu nóNước mắt,sự uất nghẹn chỉ làm ta thêm đau khổ thêm chùn bước trước khó khăn Một thiếu nữ tuổi thanh xuân căng tràn đang đối đầu với những chông gai,những khúc mắt dần hé mở để cho cô tìm kiếm,khám phá lại giá trị thật sự của bản thân mình, những gì mình bỏ lỡ,một tình yêu của sự chờ đợi và sâu sắc của một người dành cho cô.…

BỎ LỠ THANH XUÂN NĂM ẤY

BỎ LỠ THANH XUÂN NĂM ẤY

220 21 10

Bỏ Lỡ Thanh Xuân Năm ẤyCứ thấy cậu ấy là tim tôi lại lạc đi một nhịp. Là cảm giác gì thế? Tôi đã yêu sao? Sao lại như vậy được. Tôi cực kì ghét cậu ấy đến thế cơ mà! Tôi luôn luôn ganh đua với cậu ấy cơ mà? Luôn là kẻ thù mà!...Nhìn vào giá sách, thấy cảm động quá mà. Hu hu giá sách cao thế chứ-"Ây cha, sao lại cao thế này chứ? Chân mình đã ngắn, thế mà...Rồi từ đâu cậu ấy đi đến,quàng tay qua đầu tôi,chạm đến giá sách,lấy quyển sách mà tôi định lấy. Uầy lúc đầu cứ tưởng nó rô-man-tic như phim HQ ấy chứ. Thế mà cậu cầm sách bỏ đi mất. Tức chết được!!!...Một lần khác, tôi gây sự với người yêu cậu ấy,cậu ấy đi qua tỏ thái độ rất chi là tức giận. Không biết cậu ấy giận ai trong số hai chúng tôi,tôi hay là người yêu cậu ấy?-"Đi thôi"-cậu ấy lôi người yêu cậu ấy điTôi...cảm giác...tôi...lúc đó thấy vừa ghét,vừa tức giận nữa. Không biết tại sao tôi nha vậy nữa......-"Cậu có chịu thừa nhận chưa, Vũ Hân?"-"Không"-"Mai là cậu sẽ không còn cơ hội nói với tôi nữa đó"-"Sao lại không có chứ? Cậu ngốc à? Chẳng lừa tôi được đâu"Cậu ấy tức giận quay lưng bỏ đi. Đến sáng hôm sau tôi mới biết cậu ấy sang Mĩ. Lúc đó lòng tôi ray rứt lắm. Có lẽ...có lẽ...tôi nhận ra rằng mình đã thích cậu ấy...Hàn Chí Vinh,tôi không tha cho cậu đâu!!!P/S: KimNa's story ~~~Kam&Fuan's story~~~Jun's story…

Người tôi yêu là thần chết

Người tôi yêu là thần chết

724 26 7

Aki Sakura - cô nàng mạnh mẽ, cá tính và ngỗ nghịch. Không sợ chết, không muốn sống... Nhưng mạng sống lại lớn...Phong Thần hắn- lạnh lùng chĩa những lưỡi liềm thần chết lạnh băng vào từng nhân loại, máu chảy dài từng đợt không ngừng nghỉ trên thân thể hắn. Nó có thể đã chạm đến trái tim lạnh của hắn, làm hắn yêu nó để rồi sau khi hắn tan biến, nó lại giữ 1 mối ác duyên giữa hắn và nó.Tại sao nó và hắn lại không thể đến với nhau, nó sẽ tình nguyện trở thành 1 ác linh, 1 thây ma hay cả 1 vampire để có thể yêu hắn.Nhưng phàm nhân và Thần việc yêu nhau là không thể.Chỉ là cái ôm nhau, rồi tan biến.…