2,526 Truyện
Rhycap | Góc Nhỏ Có Cậu

Rhycap | Góc Nhỏ Có Cậu

0 0 1

❗Đó giờ mình chỉ đọc tiểu thuyết ngôn tình thôi, ít đọc boy love, nên nếu mình tả Captain giống con gái quá thì thông cảm nha❗Anh là Quang Anh – học sinh lớp chọn, người luôn đứng đầu toàn trường với bảng điểm gần như hoàn hảo. Gương mặt điển trai lạnh lùng, ánh mắt vô cảm và lời nói hiếm hoi khiến cậu trở thành hình mẫu của mọi cô gái. Nhưng Quang Anh chưa từng quan tâm đến ai.Cậu là Đức Duy – học sinh lớp thường, không học giỏi, không nổi bật, nhưng có nụ cười khiến người khác cảm thấy nhẹ lòng. Cậu sống bình dị, lặng lẽ giữa một ngôi trường có quá nhiều người giỏi hơn mình.Một lần vô tình chạm mặt ở thư viện đã mở ra những buổi gặp gỡ không tên, những lần ánh mắt lặng thầm tìm nhau giữa sân trường đông đúc. Khi hai thế giới tưởng như không liên quan bắt đầu va vào nhau, liệu một người bình thường có đủ can đảm bước vào ánh sáng rực rỡ của anh?Thanh xuân ấy, có cậu bước ngang qua cuộc đời tôi — dù chẳng ồn ào, nhưng là điều dịu dàng nhất tôi từng có.…

[BH-QT]Dò hư lăng Huyền lữ thiên - Quân Sola

[BH-QT]Dò hư lăng Huyền lữ thiên - Quân Sola

575 31 1

[BH-QT]Dò hư lăng Huyền lữ thiên - Quân SolaThể loại: Cường cường, ngọt văn, yêu sâu sắc, huyền nghi trinh thámVai chính: Sư Thanh Y, Lạc ThầnPhối hợp diễn: Vũ Lâm Hanh, Trường Sinh, Dạ, Ngư Thiển, Trạc Xuyên, Tư Hàm, Thập Tứ, Cửu, Vu Mị, Nguyễn, Thiên Thiên, Lưu Bá Ôn, Chương Thai Liễu, Quỷ Chủ, Triệu mạch thần quan.....Giới thiệu:Quyển sách này nối tiếp từ Đường triều đến Minh triều năm Vĩnh Lạc thứ mười bảy. [Nơi này sử dụng ngôi thứ ba viết]Các giai đoạn chuyện xưa bao gồm: Hôn lễ của Sư Thanh Y cùng Lạc Thần ở Hoàng Đô, chặng đường phiêu bạt của các nàng từ Đường triều đến Minh triều, gặp được các chuyện xưa, bao gồm Ngư Thiển cùng Trạc Xuyên, Trường Sinh cùng Dạ.Truyện đi hướng nhẹ nhàng ngọt văn, sau khi hai lão yêu tinh kết hôn sinh hoạt đủ loại ngọt ngào~Một câu tóm tắt: Ngàn năm lịch sử mênh mang, ta chỉ cần nàng.Lập ý: Ở nhân gian hành tẩu, vẫn ái nhân gian.…

THANH HOA cung

THANH HOA cung

66 3 1

"Người mau ngưng khóc đi! Là một nam nhi...à không! Là Thái Tử của Đại Thanh...người không được quyền khóc.""Hoàng Thượng! Người mau nói đi... Tại sao chứ?... Tại sao... người lại làm như thế? Tại sao người...lại ban hôn cho Hoàng Nhĩ nhưng người lại không cho Hoàng Nhĩ quyền được yêu? Tại sao lại không cho Hoàng Nhĩ quyền được khóc vì người mình yêu? Cả đời Hoàng Nhĩ đã bị bó buộc trong Tử Cấm Thành này rồi giờ đây lại bó buộc Hoàng Nhĩ trong khuôn khổ của một Thái Tử. Ngạch nương đã đúng khi không cho Hoàng Nhĩ đi bởi vì người biết rằng trong Tử Cấm Thành này tàn ác lắm mà lại lạnh lẽo nữa. Ai ai ở đây cũng chỉ vì bản thân mình mà lại lạnh lùng ngó lơ mọi chuyện. Hoàng Nhĩ thật sự kiếp sợ nơi này."_________________________________________Chuyện được viết theo Diên Hy Công Lược nên sẽ có những chỗ tình tiết giống trong phim.…

|TAEGYU VER| [H] Quyến Rũ BaBa

|TAEGYU VER| [H] Quyến Rũ BaBa

1,152 55 1

Thể loại: Ngọt, sủng, HÔn nhu công (Taehyun)Dụ thụ (Beomgyu)Couple gốc: Kim Taehyung x Jeon JungkookCouple chuyển: Kang Taehyun x Choi BeomgyuTác giả fic gốc: @hyhyciuCHUYỂN VER đã có sự cho phép của tác giả.https://www.wattpad.com/story/173016279?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details_button&wp_uname=Maryysocute&wp_originator=8H9mI34d5ZQBgonYicLQ2dRq3ZhK5g7VtC2x7WoZWVwdIMa1vx7lRsIWGHRiQPSXs4gn3%2BVVrPsxQnD00VCqmTqRTUoxrA3SivluJoJTS8wRvlpfxi2hLRSyfMVY58QY…

/DuyAnh/ Dạo chơi

/DuyAnh/ Dạo chơi

48 8 2

- Quang Anh làm gì đó?...- Sao hỏi không trả lời?...- Cậu khinh thường tôi sao? ...- Này ( đẩy vào vai )."Gì""Không thấy đang đeo tai nghe à""Phiền"Quang Anh 18 tuổi là sinh viên năm hai của ECAL - ngôi trường nghệ thuật danh giá nằm giữa lòng Lausanne thanh bình. Cậu thường ngồi bên khung cửa sổ tầng ba của xưởng vẽ, nơi nắng sớm xuyên qua từng lớp kính trong, đọng lại trên mi mắt và mái tóc nâu mềm như sương mờ tháng Ba.Người ta hay bảo Quang Anh giống như một nét cọ lướt nhẹ không ồn ào, không sắc sảo, nhưng cứ thế len lỏi vào tâm trí người khác. Trong lớp học đầy tiếng nói chuyện sôi nổi, cậu vẫn luôn là người ngồi lặng lẽ, phác họa từng chi tiết nhỏ nhất trên tờ giấy trắng, tựa như đang lắng nghe một bản nhạc chỉ mình cậu nghe thấy.Có lần, giảng viên hỏi: 'Vì sao em chọn theo nghệ thuật?'Cậu đáp nhỏ, mắt vẫn không rời nét chì: 'Vì em muốn giữ lại mọi khoảnh khắc đẹp đẽ, trước khi chúng trôi đi như tuyết tan trên mái nhà tháng Tư._Người ta bảo St. Moritz là nơi dành cho những kẻ có tiền hoặc có ước mơ. Đức Duy không có cả hai.Cậu từng học Kỹ thuật tại một trường đại học lớn nơi mà mọi giấc mơ bay xa được vẽ nên bằng lý thuyết và những con số. Nhưng rồi một ngày đầu đông, cậu lặng lẽ rút hồ sơ, mua vé tàu đêm về phía Graubünden, mang theo duy nhất một chiếc vali và một email xác nhận làm việc tạm thời tại trường đua ngựa White Turf.White Turf không giống bất kỳ nơi nào cậu từng biết. Băng tuyết trắng xóa trải dài, ngựa đua phi băng băng qua mặt hồ đóng băng, và những bước chân người lạ.…

☾ Khi Đó Ánh Trăng Tỏa Sáng Trên Bầu Trời

☾ Khi Đó Ánh Trăng Tỏa Sáng Trên Bầu Trời

12 0 14

☽ Fanfic Minh Việt Dạ☽ Tác giả: 写字的十七孔☽ Translate by Câu đầu tiên của Tín Ngưỡng là "Anh yêu em"☽ Truyện được dịch và đăng tải dưới sự cho phép của tác giảNhiều năm sau có lẽ Dương Nguyệt cũng không thể quên được rằng vào một ngày năm 2020, khi cô ký tên vào một bản hợp đồng công việc bình thường, lại có thể mở ra một câu chuyện đẹp như mơ. Cô sẽ luôn nhớ tới câu chuyện của hoàng tử bé và hoa hồng, dù biết rằng trên thế giới có vô số bông hồng giống hệt nhau, nhưng trong lòng hoàng tử bé hoa hồng vẫn luôn độc nhất vô nhị.Hầu Hạo từ nhỏ đã được khen là học giỏi. Anh biết rất nhiều thứ, có nhiều tài lẻ như chơi piano, hát, nhảy và diễn xuất. Với anh, việc học không khó, chỉ cần tìm ra được những điểm tương đồng giữa những thứ khác nhau để phân biệt. Cho đến khi gặp Dương Nguyệt, anh mới biết rằng cũng có những người như vậy,vừa phức tạp nhưng cũng rất thú vị, để có thể phân biệt họ với những người khác cũng không hề dễ dàng."Bất cứ khi nào em mệt mỏi, muốn dừng lại, hãy luôn nhớ rằng anh luôn đứng phía sau em. Trên con đường dài rộng phía trước, hai chúng ta rồi sẽ có những con đường đi riêng, có thể chúng ta sẽ phải buông tay nhau ra trên một đoạn đường nào đó, nhưng em phải nhớ rằng, phía cuối con đường em chọn, sẽ luôn có anh đứng chờ em."…