Secret Yaw
Trong một căn phòng trống, ánh đèn huỳnh quang vỡ nát, từng tia sáng lập lòe như hơi thở yếu ớt của một thực thể đang lụi tàn. Không gian bốc lên mùi ẩm mốc của những tháng năm bị giam cầm trong câm lặng. Ở góc phòng, chiếc bàn gỗ mục nát, phủ đầy bụi và giấy nháp lộn xộn, là nơi tôi ngồi viết những trang nhật ký đời mình. Từng dòng chữ là sự chắt lọc giữa lý trí và điên loạn, giữa hiện thực và ảo giác, giữa ánh sáng mờ nhạt và bóng tối đặc quánh đang dần nuốt chửng mọi giác quan.Câu chuyện bắt đầu từ giấc ngủ bị đánh cắp.Tôi không còn phân biệt được đêm và ngày. Những viên thuốc ngủ được đặt ngay ngắn bên cạnh cốc nước lạnh, như một lời mời gọi mỉa mai. Nhưng dù có nuốt xuống bao nhiêu viên, giấc ngủ vẫn chỉ là một lời hứa không bao giờ được thực hiện. Đêm nối tiếp đêm, tôi trôi dạt vào một thế giới mà ranh giới giữa hiện thực và ảo giác tan biến như sương mù bị gió cuốn.Trong bóng tối, đôi mắt của những bóng đen hiện ra. Chúng là những con chó. Không, chúng là những cái bóng đội lốt chó. Mắt chúng không sáng mà đục ngầu, như những vũng nước bị bỏ quên trong một cơn mưa cũ kỹ. Chúng không sủa, không rên, chỉ đứng đó, nhìn tôi, chờ đợi điều gì đó mà tôi không dám đoán.Giấc ngủ là sự giải thoát nhưng cũng là nhà tù. Những viên thuốc ngủ mang dáng hình của niềm hy vọng nhưng đồng thời lại là kẻ phản bội, đẩy tôi xuống vực thẳm của những giấc mơ tan vỡ. Mỗi đêm là một cuộc vật lộn giữa ý thức và vô thức, giữa việc chìm vào một giấc ngủ không đáy hay đối mặt v…