"illusion - ảo tưởng"Như tên truyện, toàn là tôi bịa ra thôi nên không có ý xúc phạm hay bẻ thuyền gì hết.Do tôi thấy mình lì quá mãi không nuốt trôi được vụ hẹn hò của ka thôi, không thể thoát khỏi jmj nên viết cái nì 🥲😔…
🥑 Tác giả: Diện Phấn Tại Trảo Thủy🥑 Thể loại: Ngôn tình, Cận đại , HE , Tình cảm , H văn , Ngọt sủng , Dân quốc, 1vs1,...🥑 Nguồn: Vespertine và Annh Thư139🥑 Trạng thái: đã hoàn - đang beta🥑 Editor : Nấm🥑 Bìa: Cielo SênhVăn án Vào cuối thời nhà Thanh đầu Trung Hoa Dân quốc, Lãnh Phong thiếu tướng công trạng hiển hách ở thành Tùng Tây cưới thiên kim Kiều Hạm, nhị tiểu thư nhà giàu bán tơ lụa .Lãnh Phong vốn tưởng rằng Kiều Hạm chỉ là cô tiểu thư điềm tĩnh đơn thuần ngoan ngoãn, đời này hai người cứ thế mà tương kính như tân*, chưa từng nghĩ...Đêm tân hôn, còn chưa viên phòng, cô lại kêu anh lấy giúp áo ngủ đến phòng tắm, lại mặc chiếc váy ngủ "mặc như không mặc" bằng sa mỏng ở trước mặt anh lúc ẩn lúc hiện, thậm chí còn nói muốn viên phòng trong phòng tắm?Từ bàn tay trắng nõn như ngọc bích vươn ra từ phòng tắm vừa rồi, đến thân thể mê người chỉ mặc một chiếc sa mỏng nửa trong suốt như hiện tại...Đây là đang câu dẫn anh sao?Mặc kệ có phải câu dẫn hay không, hiện tại anh...chỉ muốn làm cô.Giữa tình cảm mãnh liệt, Lãnh Phong nghe thiếu nữ dưới thân chịu không nổi than nhẹ, ngửi mùi thơm nhàn nhạt trên cơ thể thiếu nữ.Xem ra, lần cưới này, kết đúng rồi.Cuộc sống hôn nhân ngọt ngào của sói xám và tiểu bạch thỏ. ( nam chính lâu lâu nhu cầu mãnh liệt, nữ chính kiều nộn hàng đêm xin tha )(có cốt truyện có thịt)Lần đầu edit truyện H, có sai sót gì mong các cao nhân chỉ điểm cho tui😣.…
Hư cấu."Jean-Jacques Rousseau từng nói:𝑃𝑎𝑡𝑖𝑒𝑛𝑐𝑒 𝑖𝑠 𝑏𝑖𝑡𝑡𝑒𝑟, 𝑏𝑢𝑡 𝑖𝑡𝑠 𝑓𝑟𝑢𝑖𝑡 𝑖𝑠 𝑠𝑤𝑒𝑒𝑡. (Tạm dịch: kiên nhẫn có vị đắng nhưng kết quả của nó lại ngọt ngào)"…
Ân Di là một tiểu thư của tập đoàn Lâm Thị. Cô ko đc người ba yêu thương chỉ vì lỡ để lạc mất cậu e duy nhất cũng là cháu đích tôn của dòng họ Lâm và những chuỗi ngày bất hạnh của cô bắt đầu từ đó....Tác giả:mèo lười…
Mình thích thì mình viết thôi, fic nữ x nữ ai không thích thì em không ép. Đây là lần đầu em viết, có sai sót gì thì kệ em nhá :))) Đùa thôi! Có gì thì mọi người bỏ qua cho em…
Tác Giả: Ren2429Thể loại: bách hợp, khác...Giới thiệu:Lần đầu tiên khi Park Chaeyoung nhìn thấy Lalisa. Cô đã thấy người này vô cùng xinh đẹp. Từng bước đi của người này dường như có ánh sáng,giống như đang đóng phim vậy.Tuy nhiên, trong mắt Lalisa, cuối cùng cô cũng đã tìm thấy con nhím nhỏ đã sống trong trái tim cô suốt 5 năm..Hôn nhân đồng giới | Cưới trước yêu sau |Giới giải trí| HE.Nhân vật chính: [ Lalisa x Park Chaeyoung ].Nhân vật phụ: [ Kim Jisoo x Kim Jennie ]…
Tháng 4 là mùa hoa anh đào nở đẹp nhất ở Nhật mà Tiêu Chiến cảm thấy,anh đang đứng ngoài hành lang của khuôn viên trường ngắm những cánh hoa đang thoăn thoắt rơi xuống,không thể nhịn được nữa mà đưa tay ra đón nó,từng cánh hoa rơi xuống tay anh như một lời nhắc nhủ anh tại sao lại xuất hiện tại một nơi xa xôi không một người quen biết này thì bỗng có một tiếng nói quen thuộc vang lên mà rất lâu rồi anh mới nghe thấy,tiếng nói đó khiến tim anh như muốn ngừng đập giây phút ấy"Giáo sư Tiêu...lâu ngày không gặp" nụ cười toả nắng trên môi của thiếu niên ngày nào bây giờ đã khác xưa nhìn cậu bây giờ đã chững chạc,lạnh lùng hơn xưa...Lúc Tiêu Chiến xoay người ánh mắt chạm phải cậu giây phút ấy toàn bộ giác quan trên người anh dường như đông cứng lại,anh không biết thời gian đã trôi qua bao lâu cho đến khi Vương Nhất Bác chỉ còn hai bước nữa là có thể giơ tay chạm tới anh"Thấy Tôi khiến giáo sư luốn cuốn tới như vậy sao.." Câu nói khiến Tiêu Chiến càng thêm khó chịu,rốt cuộc anh cũng chịu lên tiếng"Nào đâu dám...thấy được Vương đại thiếu gia tôi đây cảm thấy mình thật may mắn" câu nói mỉa mai của Tiêu Chiến,Vương Nhất Bác nghe xong chả giận còn cười nhàn nhạt" Thế sao...nhưng tôi lại thấy ngược lại là giáo sư đang cố tình lẫn tránh tôi"...........Thể loại:Hiện đại,H nhẹ,ngược,HE…
Hán Việt: Dựng thiếpTác giả: Hoa Mỹ NhânSố chương: 140Editor: Mứt ChanhConvert: Nguồn: Vespertine & AnnhThư139Bìa: Mộc Cameo <3Thể loại: Cổ đại, Song trọng sinh, H văn, Ngược, Gương vỡ lại lành, HE.Văn ÁnThừa tướng đương triều Bùi Dực quyền cao chức trọng nhưng đã qua ba mươi tuổi lại không thê không thiếp.Lão phu nhân nhà họ Bùi tuổi tác vốn đã cao, sốt ruột muốn ôm cháu nên đã tìm con gái của đại thần tiền triều có huyết thống cao quý làm thiếp cho Bùi Dực.Bùi Dực vốn có người trong lòng nên chối từ. Nhưng với tấm lòng hiếu thuận, cuối cùng hắn cũng thỏa hiệp cùng thiếp giao hợp.Mấy tháng sau, người trong lòng của hắn đã trở về. Lúc đó thiếp đang mang thai, Bùi Dực muốn vứt bỏ thiếp chỉ giữ lại con.Hồng nhan bạc mệnh, thiếp hoài thai mười tháng sinh được một đứa con trai, sau đó khó sinh mà chết.Trời cao rũ lòng thương xót, Thẩm Diên vừa mở mắt ra đã trở lại đêm trước khi làm thiếp của Bùi Dực. Nàng vừa vui vừa buồn, thầm hạ quyết tâm: Một đời này, nàng mà nhìn thấy Bùi Dực thì chắc chắn sẽ đi đường vòng.🍒 TRUYỆN ĐƯỢC EDIT VÀ ĐĂNG TẠI https://www.wattpad.com/mutchanh8897 và https://mutchanh8897.wordpress.com/ 🍒TRUYỆN ĐƯỢC LÀM VỚI MỤC ĐÍCH PHI THƯƠNG MẠI VÀ CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ. 🍒 CÁM ƠN MỌI NGƯỜI ĐÃ ỦNG HỘ MÌNH. CHÚC MỌI NGƯỜI ĐỌC TRUYỆN VUI VẺ NHÉ…
Tác giả: realddudu15Cover: uotnhepCàng giàu có càng dễ làm con người ta thay lòng, khi Lisa có chức có tiền. Cũng là lúc em có thêm nhiều tật xấu. Rượu chè, ăn nhậu đàm đúm. Quá đáng nhất chính là em lén Chaeyoung nuôi tình nhân ở ngoài.Hôm kia khi em và tình nhân tay trong tay ở trung tâm mua sắm thì bị chị bắt gặp. Chị khóc, em bảo muốn ly hôn.Chị chỉ nhẹ nhàng xin em:"Còn một tuần nữa là đến sinh nhật của Liyoung. Em nghe lời chị chỉ một tuần này thôi. Xong bảy ngày chị sẽ ký đơn ly hôn!"Em gật đầu đồng ý...…