Bạch Nguyệt Chi Linh
Nàng tựa như ánh trăng mang theo tâm hồn thuần khiết, đẹp đẽ, dịu dàng nhất mà đến bên ta.Nhưng ánh trăng ấy cũng lại mạnh mẽ kiên cường mà tỏa sáng giữa bầu trời đêm. Thứ ánh sáng đẹp đẽ ấy khiến ta muốn một lần ích kỷ mà giữ nàng bên cạnh. Liệu, một ngày nào đó ánh trăng của ta sẽ biến mất không?Linh hồn nàng có thật sự là người của thế giới này không ? Ngày nàng biến mất ta sợ bản thân mình sẽ không thể tiếp tục sống dù có không khí có đồ ăn như lại thiếu đi hình bóng nàng, vầng trăng sáng của lòng ta. Nếu có ngày ấy xin nàng hãy mang ta đi cùng.....…