Đứa trẻ nhỏ ấy từ bỏ cuộc đời ngây ngô, hồn nhiên của mình để đi vào vòng xoáy tăm tối giữa đời người kinh tởm. " Em ơi, em đâu rồi, em có nhớ anh không" " Em có đau không?" " Xin lỗi, xin lỗi, xin lỗi, xin lỗi rất nhiều" " Em bỏ anh đi thật à? Sao em vẫn chưa quay về? "Đứa trẻ đã ngủ rồi, ngủ say rồi, không còn tỉnh nữa, rời bỏ những con người đang chờ em ngoài kia. Em ngủ rồi, em ngủ vì em mệt...…
Tác giả: d_dtwo15 Nam Anh là một con người vô cùng tài năng, đặc biệt là khả năng viết lách của cậu. Trong một cuộc thi viết tiểu thuyết ngắn ở trong vùng, cậu đã đoạt giải và dành được suất vào ngôi trường danh giá Pine Forest. Ở đây, cậu đã khám phá và hiểu ra nhiều điều đáng trân trọng của cuộc sống. Cậu được như vậy có lẽ là nhờ một phần công sức lớn lao của một người "bạn thân" ...An Minh. "Cậu như bông hoa trắng luôn nở rộ trong tim tớ"…
Tác giả: WhiteEagle29Thể loại: Thú nhân, Dị giới, Xuyên không, Romance, có xen lẫn BL và GL.Trạng thái: Vẫn đang ra.Giới thiệu:- Margaret Moore là một nữ bác sĩ thú y hành nghề được 2 năm, có cho mình được một căn nhà cùng phòng khám nhỏ, bên cạnh là cục than đen đen tên Purr. Vì một ngày cứu thêm một con mèo Siberian bên đường mà cuộc sống có chuyển biến không ngừng. Đến mức bản thân cô cũng không tin được, chính mình đây là xuyên không? Còn cái kia là Thú nhân, bên đó là Tiên tộc, xa kia là Yêu tinh?? Margaret bắt đầu mơ hồ nhìn cuộc đời mình xoay vòng vòng.…
Artist: BleedmanStory : BeeAre(Bản Eng được đăng tại Snafu Comic.)Thể loại: siêu nhiên - hành động - romance - comedyTrans : DwunnLưu ý: Bộ này đang được dịch bởi Dwunn (chính tớ) và được đăng tại Wattpad của @mikthu2203 Mong mọi người không tự re-up lại chính bản dịch này của mình vì đây đều là công sức mình đóng góp trong bộ này, hoặc có thì hỏi ý kiến mình trước, và đăng thêm tên của họa sĩ là Bleedman cùng với nguồn tên người dịch là. Dwunn. (1 ý tôn trọng cho tác giả lẫn người dịch).Và toàn bộ đều là mình dịch theo quan điểm riêng của cá nhân tớ.Xin cảm mơn mọi người đã ủng hộ tớ.…
"Con có từng nghe về một loài cây Thần mang trong mình sức mạnh có thể hủy diệt mọi thứ? Một loài cây Thần sống cách đây mười triệu năm, nắm giữ mạng sống của hơn hàng nghìn loài sinh vật khác nhau?""Con không biết. Mẹ nói đi" Cô con gái lắc đầu, đôi mắt nó chứa đựng sự tò mò nhìn mẹ mình."Vivian Tree - có nghĩ là sự sống" Bà thì thầm vào tai đứa con, rất nhỏ, đủ để hai người có thể nghe thấy. "Sau này con phải...""Giờ thì ngủ đi, hứa với mẹ nhé" Đôi tay bà vuốt ve mái tóc màu trắng mềm mại, bà triều mến nhìn nó. Nó thật đáng yêu.Cô bé mặc dù không hiểu gì nhưng nó gật đầu liên tục, gương mặt vui vẻ tỏ vẻ đồng ý. Nó ôm chặt mẹ mình rồi thiếp đi trong lòng bà.Một đêm không dài cũng không ngắn, một giấc ngủ ngon trong những ngày đông giá lạnh, tuyết ngoài trời vẫn không ngừng rơi. Lớp băng dày bên cửa sổ phản chiếu ánh trăng đêm lấp lánh xuyên vào phòng. Lò sưởi vẫn cháy, kêu từng tiếng 'tách tách', đông này được ở bên mẹ, tuyệt thật.Bình minh lên, trong căn nhà hôm qua vẫn còn gọn gàng giờ đây đã bị đập phá, tồi tàn. Cô bé tầm năm tuổi với con mắt đỏ rực sắp tuôn lệ cầm trên tay bình hoa, không chần chừ, nó thẳng tay đập thẳng xuống nền nhà. Đấy là bình hoa cuối cùng để nó có thể trút giận.Nó khóc nức nở mà quỳ xuống trong sự tuyệt vọng. Đầu gối bắt đầu chảy máu bởi những miễn chai đang ghim sâu vào lớp da thịt mỏng. Nó ước gì nó có thể dậy sớm hơn tí nữa, nó ước gì nó không lười biếng nằm ngủ với giấc mơ tuyệt đẹp thì nó đã có thể bảo vệ mẹ mình khỏi lũ Thợ Săn T…
Nhân vật chính: Văn Tu - Trần Viên ViênThể loại: ngôn tình, sủng, HEVăn án:Sau khi lớp trưởng thi đỗ đại học Thanh Hoa đột nhiên cậu ấy lại kết bạn với tôi.Tôi suy nghĩ cả ngày trời cuối cùng trả lời một câu: "Cậu có thể chuyển cho tôi 5000 tệ không?"Giây tiếp theo cậu ấy xoá tôi luôn.Haizz...Tôi biết ngay là lừa đảo mà.Lớp trưởng lạnh lùng, cao cao tại thượng như thế, đến nói chuyện còn chưa từng nói với tôi lấy một câu thì làm sao có thể kết bạn với tôi cơ chứ?Sau này đi họp lớp, cậu ấy ôm một cô gái tới mỉm cười giới thiệu với bọn tôi, nói rằng cuối năm sẽ đính hôn.Đệt...Lúc này tôi còn phải tặng 5000 tệ tiền cưới nữa sao?Tôi định chạy mất dép, cậu ấy lại tới tận nhà tôi chặn tôi ở dưới: "Trần Viên Viên, cậu định trốn tôi đến bao giờ?"_____________________Đây là một tác phẩm do tớ sưu tầm được, hoàn toàn không phải tớ viết.…
Câu hỏi khó nhất trên đời này có lẽ là: " Hạnh phúc là gì?" bởi lẽ mỗi người chúng ta lại có một khái niệm về hạnh phúc khác nhau. Chính vì thế mà mỗi khi được hỏi về hạnh phúc, con người ta lại cảm thấy mông lung, khó trả lời. Tôi sẽ kể cho các bạn nghe câu chuyện của người bạn mà tôi vô cùng yêu thương, câu chuyện của cậu ấy có lẽ cũng giống như bao người, câu chuyện tình yêu mà vui có, buồn có, bế tắc có, nhưng điều quan trọng nhất đó chính là cậu ấy...đã hạnh phúc.…
Một vài các độc giả khi lướt qua có lẻ sẽ thắc mắc một đứa nhóc con 16 tuổi thì trãi đời được bao nhiêu nhở?Vâng, tớ không cố để trở thành một đứa trãi đời hay tự cho mình bất hạnh hay đại loại thế. Tớ chỉ muốn viết ra đây một vài bài học xương máu bản thân tự rút ra. Khiến cuộc sống này lạc quan hơn, cũng như khiến những bạn bước vào độ tuổi dậy thì nhìn cuộc sống mình bằng một khía cạnh khác. Nhất là các bạn đang cảm thấy đau khổ, tối tâm, lạc lõng hay trống rỗng ( hay là những bạn tận hưởng âm nhạc của Billie Elish ) mình không cố ý xúc phạm ai cả. Vì mình cũng là một đứa thích chìm đắm trong những bản nhạc buồn. Ý mình là độ tuổi mà suy nghĩ chúng ta trở nên phức tạp và mâu thuẫn.Disclaimer : tớ là một đứa đang trong quá trình hồi phục của 2 chứng bệnh tâm lý, trầm cảm và rối loạn ăn loại ( loại binge eating disorder ) topic ( sách, blog hay cậu gọi nó là gì cũng được ) "What I've learned at the age of sixteen" giống như một liều thuốc cũng giống như một quyển nhật ký trong quá trình chữa bệnh của tớ. Mong các bạn đang có cùng vấn đề sẽ đâu đó tìm được sự đồng cảm đâu đó trong topic này và đương nhiên là trở nên lạc quan hơn >~<.Dong dài thế là đủ rồi shall we star?…
Kết thúc một cuốn sách thường là trang giấy trắng , kết thúc cuộc đời em lại như cả bầu trời u ám của ngày mưa giông .Đoạn tình cảm cứ day dứt khôn nguôi , em muốn thả chữ BUÔNG nhưng cuộc đời lại trả em chữ CỐTuổi trẻ bồng bột , đổi lấy cả phần đời còn lại ngột ngạt trong chính hai chữ YÊU ĐƯƠNG…
Tên truyện: Đời Bằng Phẳng Được SaoTác giả: LeyLS - Hỷ Du## Đây là truyện đầu tay nên mong mọi người ủng hộ mình.## Cấm sao chép, chuyển ver, vi phạm bản quyền dưới mọi hình thức.Sơ lược:Trương Tịnh Giang, năm nay 23 tuổi, là một cô gái bình thường, gương mặt phổ thông, ăn mặc thường dân, tài nấu nướng dừng ở mức trung bình..21 tuổi tốt nghiệp bằng xuất sắc Học viện điện ảnh quốc gia, nghề nghiệp công khai - diễn viên đóng thế, đặc biệt ở chỗ chỉ chấp nhận vai trả công cao, thường là thay ảnh hậu, thiên hậu.. Cuộc sống cá nhân không có gì nổi bật, độc thân, năm ngoái vừa mua được một phòng trung cư, sống cùng bạn thân - Lạc Lam Dã. Tịnh Giang yêu cuộc sống bình thường như thế, không tham vọng. Chỉ có Lam Dã biết bí mật của Tịnh Giang, cô còn là tác giả đang làm mưa làm gió trong giới tiểu thuyết, bút danh Giả Lãm Tinh. Lam Dã thường than Tịnh Giang sống cuộc sống của một con heo lười, cả ngày thức dậy, ăn và ngủ, đi diễn, hôm không đi thì ru rú ở nhà gõ văn bản. Vì thế, khi nhận được cuộc điện thoại trong giờ làm việc từ người chị em này thì cô biết Tịnh Giang vô lo vô nghĩ sau 23 năm, cuối cùng cũng gặp phiền phức rồi..…
Nó không khóc.. chỉ là vết mưa còn đọng lại trên đôi má ửng hồng..Nó không khóc.. chỉ là giọt máu trong suốt rỉ ra từ những vết cứa cũ chồng chất lên trái tim..Nhưng nó không khóc.. hay hắn chưa bao giờ thấy nó khóc..?…