[0309] Hôn ước của anh và em 💕
đây là lần đầu mình viết truyện nên không có H+ nha , nếu có thì chỉ sơ sơ hoi à , mong các bạn ủng hộ mình nhé 😘…
đây là lần đầu mình viết truyện nên không có H+ nha , nếu có thì chỉ sơ sơ hoi à , mong các bạn ủng hộ mình nhé 😘…
mortal instruments!au.bản năng sinh tồn là thứ đáng sợ nhất.© to cassandra clare.…
Có trời mới biết từ khi nào Wonwoo đã phải lòng tên playboy cùng phòng với mình. Nhưng thật tội nghiệp cho anh khi phải đối mặt với sự thật lạnh lùng - Mingyu có vẻ là trai thẳng. Cậu sẽ không bao giờ đáp lại tình cảm của anh, hoặc có thể...…
Từ nhỏ nó và hắn đã là thanh mai trúc mã, hai đứa đều đẹp trai xinh gái, sánh đôi vô cùng. Nhưng càng lớn thì hắn lại càng lạnh lùng, nhởn nhơ và hay thích trêu đùa nó. Cũng vì thế mà nó ghét hắn vô cùng... Hãy đón xem điều gì khiến cho cậu chuyện ngày càng phức tạp như vậy😉…
Đây là lần đầu tiên tớ viết truyện nên chưa hay nên mong mấy bạn thông cảm…
Bắc Kinh năm ấy có tất cả chúng ta…
Tác giả: Trương Nguyệt Minh…
by Julietta Juillet 🧚♀️…
Trường học tình yêu , có phép thuật , hay làm ra những điều hài hước cho người đọc…
Nữ hoàng của bóng đêm khao khát có được ánh mặt trời nhưng cô quên mất rằng màn đêm mới là nơi cô thuộc về.Phán quan🪶x hoa yêu💐…
Cre : từ một bạn Sky .Do không biết rõ người viết nên mình để nguồn coppy tạm như vậy .…
Xin người đừng về và nhắc chuyện quá khứ. Lúc ta rời bỏ, nỗi đau đã đủ nhiều! Tháng ngày đó, cả hai chúng ta đều rất loay hoay và lạc lõng. Tôi không nhìn ra điều gì từ ánh mắt người. Chỉ một lần im lặng, cả hai chúng ta đã chẳng còn hiểu nhau nữa.…
"Ở nơi này có quá nhiều pháp thuật, nhưng lại không có loại ma thuật nào có thể khiến tôi quên được cậu.Kang Taehyun, đoạn tình cảm này tôi lún quá sâu, đến mức không chừa cho bản thân mình một đường lui nào nữa rồi."@tueminh.…
tổng tài, hành động, tình cảm, kịch tính…
Dựa trên những câu chuyện có thật mà tôi đã từng chứng kiến.…
Liệu có ai còn nhớ mùa hạ năm ấy ta từng gặp gỡ không!Những kí ức của ùa về của một mùa hạ thật đẹp và khó phai trong lòng cậu học sinh Nguyễn Nhật Minh ấy dù có trải qua bao lâu hay mùa hạ năm ấy có những giọt nước mắt hay nỗi buồn thì tất cả đều trọn vẹn trong lòng mỗi chúng ta 😊Trong cơn mê man thím thíp,có ánh nắng vàng chiếu vào tôi khi tôi đang nằm ngủ,tôi cảm nhận có một bàn tay chạm vào da tôi,tôi cảm nhận được một sự mát mẻ của những giọt mồ hôi trong bàn tay mềm mại ấy:"Minh!Dậy đi..Dậy!"Có chuyện gì vậy...!"-Tôi mệt mỏi quay đầu lại nhìn,thì ra là Nhược Hạ."Ngồi dậy đi với tớ nhanh lên đi...!"- Nhược Hạ vội kéo tôi xốc lên,tôi gượng lại"Tớ chưa đọc xong quyển sách mới mua nữa...!"rồi tôi lại quay ra ôm sách ngủ.Hình như dáng vẻ lười biếng đó chẳng thể làm lung lay Nhược Hạ cô ấy kéo tôi đứng dậy"Đợi cậu đọc xong quyển sách này chắc đến tết luôn quá!"Tôi bị cô ấy lôi đi nhưng không quên để lại quyển sách ở lại trên bàn:"Tớ đi này,từ từ đã" quyển sách ở lại lật từng trang từng trang theo làn gió như muốn nói lên một nỗi buồn, ánh nắng mùa hạ chiếu qua khung cửa sổ rọi vào những trang sách làm cho nó nhớ lại những ký ức vẫn còn cháy rám đi vì thời gian nhưng không phai những nhiệt huyết năm đấy.Quyển sách đóng lại hiện rõ dòng chữ đang sáng lên MÙA HẠ CỦA ANH…