"Câu chuyện làm fan thần tượng Kpop cũng giống như một câu chuyện cổ tích giữa một nàng Lọ Lem và một chàng Hoàng Tử. Dù cuối cùng, chúng ta sẽ không bao giờ có thể trở thành công chúa của riêng mình chàng hay được chàng bày tỏ lời yêu thương nhưng với chúng ta, cái kết đẹp nhất và có hậu nhất chính là được trở thành một đốm sáng thật nhỏ trong ngàn vạn những sắc màu trong concert của thần tượng, được thỏa thích gọi tên thần tượng, hát theo những giai điệu quen thuộc của họ và rơi những giọt nước mắt hạnh phúc bởi cuối cùng, cũng được tận mắt nhìn thấy họ đứng trên sân khấu."Các câu quotes được gom nhặt nhiều nơi.Các quotes hay về fan và idol. Có hai ad của blog là #P và #H. Cuối mỗi quotes đều ghi tên ad đã đăng…
Tại phòng y tế, hên cho Nhã An là natri acetat (CH3COONa) và etanol (C2H5OH) không gây độc khi tiếp xúc với da nên cô chỉ bị phỏng nhẹ. Sau khi sát trùng và băng bó vết thương, cô y tế có việc nên dặn An ở lại nghỉ ngơi rồi ra ngoài, để lại cô và Phong một mình ngồi trong phòng. Vì sợ mất bài trên lớp, An gắng gượng ngồi dậy và đang tính bước xuống giường thì đột nhiên, một cánh tay to lớn kéo cô lại, và khi chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì một tiếng ''tách'' vang lên, và ngay lập tức, An cảm nhận được đôi môi mềm mại của Phong đang đặt trên má mình."Cậu điên hả, làm cái gì vậy ?"Cô hét lên và dơ tay định tát cho Phong một cái nhưng cậu đã nhanh tay đỡ lại. Cậu nắm chặt cổ tay cô, đến mức cô muốn rút về cũng không được mà tiến tới cũng không xong, rồi cậu nói với giọng điệu đầy vẻ mỉa mai pha chút đe dọa :"Bị thương rồi mà vẫn hung dữ quá nhỉ. Tốt nhất là cậu nên nằm xuống đi, bằng không tôi sẽ đưa tấm ảnh này cho cả lớp, đặc biệt là cậu bạn kia xem và không quên kèm theo thông báo rằng hai ta đang hẹn hò đấy. Chắc là vui lắm nhỉ !"Từng chữ cậu thốt ra khiến cô chỉ muốn nhào đến bóp chết cậu cho bỏ tức. Cô không hiểu sao cậu lại đối xử quá đáng với cô như vậy trong khi cô có gây thù chuốc oán gì với cậu đâu chứ."Sao cậu dám..."Không đợi cô nói hết câu, Phong ghé sát tai cô cười nhạt."Có chuyện gì mà tôi không dám. Cậu nghĩ thái độ giận dữ của cậu khiến tôi sợ hãi sao. Chẳng qua cũng chỉ như một con mèo nhỏ đang kêu gào bất lực vậy thôi."Nói đoạn cậu buông tay cô rồi xoay người bỏ đ…
Sunshine là phần 2 của Nothing nhaaaa 💓💓 Bạn nào chưa đọc phần 1 thì vào wall tớ r vào phần tác phẩm là thấy nhoé 😝😝Nothing là phần 1 nhé :))) từ chương 1->200Sunshine là phần 2 từ chương 201->400 (đã done)Rainbow là phần 3 từ chương 401->600 (mới bắt đầu edit)Don't touch ✋nếu Không hợp với bạn ?😀😀Những câu mình thích muốn lưu lại nên đăng trên đây để lưu lại ✌️✌️Mình sưu tầm nhiều nơi như quotes trên danh sách đọc của mình, Facebook, vân vân mây mây, ... Cả ba sẽ nói về ngôn tình, trích dẫn, thanh xuân, quotes, đơn phương, tình yêu, pla pla pla... Cảm ơn người đã viết ra những câu này để tớ có thể share cho các bạn khác biết đến 💓💓💓Mong các bạn sẽ ủng hộ tất cả các tác phẩm của mình^^Cảm ơn các bạn đã ủng hộ <3…
"Này, đố cậu biết, khoảng cách xa nhất là từ đâu đến đâu?" Trần Hiểu Tinh cất tiếng hỏi, mắt vẫn không rời con đường trước mặt, đôi môi khẽ hé nụ cười."...Cậu nói xem." Thần Phi quay qua nhìn Hiểu Tinh, bối rối."Khoảng cách xa nhất chính là, từ đôi mắt đến con tim. Nếu cậu yêu một người không yêu cậu, dù cậu có làm cách nào để họ thấy tình cảm của mình, người ta cũng sẽ không mảy may rung động. Cuối cùng chỉ có thể tự mình đa tình." Miệng Hiểu Tinh vẫn là nụ cười đó, nhưng đôi mắt buồn của cô thì chẳng hề biết nói dối."Nói như vậy, chẳng phải đó cũng chính là khoảng cách gần nhất sao? Khi cậu yêu một người và người đó cũng yêu lại cậu. Chỉ cần một ánh mắt đã đủ để rung động rồi." Thần Phi trìu mến cười thật tươi, nắm lấy đôi tay nhỏ bé của Hiểu Tinh.Hai người vừa chậm rãi bước về phía trước, vừa khẽ run lên vì lạnh, lại tự hỏi vì sao mùa đông năm nay ấm áp đến lạ kì._________________________________________________________Toàn bộ câu chuyện là trí tưởng tượng của tác giả. Truyện chỉ được tác giả update trên tài khoản WordPress (https://dannloey.wordpress.com/) và tài khoản Wattpad (https://www.wattpad.com/user/DannLoey)Vui lòng không re-up dưới mọi hình thức nếu không có sự đồng ý của tác giả!…
Cô là một người có dáng vẻ ngây thơ, đáng yêu của một thiếu nữ tuổi 18. Nhưng thực chất lại là một nữ sát thủ của thế giới ngầm. Là con của một gia đình bình thường.Hắn là một người ga lăng mang vẻ phong độ của chàng trai nhiệt huyết tuổi trẻ. Là con của một gia đình giàu có.Hắn là bang chủ của bang Ma SátLúc cô vừa tròn 18 tuổi đã gặp hắn, lúc đầu cả hai đều không ưa nhau.Nhưng sau hắn và cô cùng đi chơi với nhau, cô đã bắt đầu thích hắn.Nhưng số phận đã không cho họ bên nhau.4 năm sau cô đã đến tuổi lấy chồng vì gia đình đang khó khăn. Cô vì ba mẹ mà phải gả cho hắn.…
Vào một ngày buồn chán tẻ nhạt như bao ngày, cậu - Diệp An một thiếu niên thích suy tư, nhưng lại có đôi chút nghịch ngợm gặp anh - Trường Phong ngay trước cửa căn tin. Cuộc gặp gỡ vô tình nhưng hoá ra lại là một bước thay đổi tất cả của cậu. Mỗi ngày, thay vì ngồi buồn chán và trách móc mọi người suốt ngày thích chọc cậu vì cái tên như con gái của cậu, hay suy tư tại sao ba mẹ cậu lại đặt cho cậu cái tên ấy. Thì giờ đây, hình ảnh một người anh cao lớn trầm tĩnh đến đáng sợ nhưng lại vài phần thân thiện và tốt bụng cứ xuất hiện trong đầu cậu miết, không cách nào xoá bỏ được. Hình như... cậu thích anh mất rồi! Từng ngày trôi qua, cậu và anh cứ lặng lẽ tiếp xúc, lặng lẽ nói chuyện, rồi lặng lẽ hiểu về nhau...P/s : - Ảnh truyện là tớ thấy trên google nên chưa biết cre, nếu mng biết hãy bảo tớ để tớ đổi nhé^^- Đây là bộ truyện đầu tiên của tớ :3- Truyện ngắn, không phải truyện dài tập~…
Là mình - Bình yên Dưới Hiên đây.Cảm ơn các bạn đã ghé lại "Chuyện nhỏ xíu xiu" của mình. Mình xin giới thiệu một chút nha."Chuyện Nhỏ Xíu Xiu" sẽ như cuốn nhật ký mình viết ra để kể về vài câu chuyện vụn vặt trong cuộc sống của mình, hay đôi khi đơn giản chỉ là một vài điều gì đó, nhỏ xíu. Chỉ đơn giản là mình muốn viết lại, cho mình, cho bạn, cho những niềm vui nỗi buồn nhỏ nhặt trong cuộc sống thường nhật của mình giữa Sài Gòn bình yên.Những câu chuyện mình kể hay những điều mình muốn chia sẻ có thể sẽ là những chuyện đã cũ, cũng có thể là những điều của hiện tại, hay đơn giản chỉ là vài điều vẩn vơ.Mình muốn viết cuốn nhật ký Chuyện Nhỏ Xíu Xiu này, muốn trải lòng mình một chút, cũng là muốn mọi người khi ghé lại sẽ tìm được chút bình yên, đôi khi sẽ tìm thấy chính bạn của những năm tháng nào đó qua những câu chữ của mình.Bình Yên Dưới Hiên gửi tặng bạn một chút bình yên qua "Chuyện Nhỏ Xíu Xiu" nha.________________________…
1 câu chuyện kể về tình yêu của Ken và Ju Hyo. Hyo là1 cô bé lớn lên trong gia đình gia giáo nghiêm khắc, Ken là thiếu gia trong 1 gia đình giàu có. 2 người đã quen biết nhau từ nhỏ và có hẹn ước, nhưng sự chia xa và dần dần lớn lên cả 2 đều quên nó. Rồi Hyo lên seul vì cha cô bảo phải kết hôn và người đó là Ken. Nhưng cả 2 đều ghét nhau và câu chuyện ra sau? Mời bạn đọc…
Tên truyện: Bông Hồng TrắngTác giả: Mây nhỏThể loại: Hiện đạiBìa truyện: Pinterest***Văn án:-"Kể chú nghe sao con lại buồn."-"Con sợ bố không nuôi con nữa."-"Sao con lại nghĩ thế?"-"Tại...bố từng nói vì yêu thương con nên mới nuôi con. Nhưng giờ bố yêu người khác rồi, bố sẽ nuôi người khác. Không nuôi con nữa."-"Thỏ ngốc, bố con nhất định sẽ mãi nuôi con."-"Thật không ạ?"-"Thật mà, chú đã bao giờ lừa con chưa?"-"Nhưng mà con sợ dì không thương con. Sợ dì không cho bố thương con."-"Không cần sợ...Nếu dì không thương con thì bố sẽ không thương dì đâu."-"Thật không ạ?...Con Lại thấy không phải thế."-"Tại sao?"-"Vì mỗi lần bố thấy dì đều rất vui...không thèm chơi với con nữa."-"Vậy sao?...Vui như thế nào."-"Thì...vui như lúc con gặp chú vậy."-"Con thích chú lắm hả?"-"Dạ...Con thích chú lắm luôn."...***Truyện này chính chủ chỉ đăng tải trên Wattpad.Vui lòng không mang truyện ra khỏi Wattpad. Cảm ơn rất nhiều.***Ngày đăng tải: 10/10/2022…
Ngày mai có bao nhiêu niềm vui.Biết bao nhiêu chờ đón.Từng đàn chim bay về tìm nơi đây bình yên.Ngày mai hãy cho tôi ngủ quên.Ngắm trọn vẹn bình minh.Ngập tràn sức sống nụ cười trên môi đẹp xinh.…
Là tiểu thư nhưng lại sống vô cùng giản dị.Là thiếu gia nhưng chỉ muốn làm chủ cuộc đời của mình.5 năm trước anh tình cờ cứu cô trong một trận hoả hoạn. 5 năm sau họ tình cờ gặp nhau, yêu nhau. Số phận sắp đặt để họ chịu đau khổ như một trò đùa. Họ xa nhau thêm 5 năm nữa, lúc gặp lại. Anh là chàng trai thành đạt, tiền tài danh vọng vang xa khắp chốn. Cô là hướng dẫn viên du lịch đi khắp đó đây... Cuộc đời họ rẽ lối nhưng lại giao nhau ở một điểm dừng. Anh nói "anh sẽ ở giá". Cô bảo "em không muốn chấp nhận ai khác ngoài anh"""…