(song ngư)5 năm tận thế zombie
tôi đã mô tả ở nhật kí thiên bình và cần phải đọc nó!!!!!…
tôi đã mô tả ở nhật kí thiên bình và cần phải đọc nó!!!!!…
Tôi gặp chị năm 4 tuổi, chị cũng 4 tuổi, sao lại bắt tôi gọi bằng chị?…
Ones , ngược , SE…
Hai con người, hai số phận, hai định mệnh, một câu chuyện.Hai con người vốn biết trái tim đã định là hướng về đối phương nhưng không ai muốn chấp nhận. Câu chuyện của họ rồi sẽ ra sau đây!…
mấy mẩu chuyện nhỏ về gia đình của mình.mình hong muốn quên những kỉ niệm đẹp này.nên mình ghi để nhớ.…
đây là tác phẩm đầu tay của mình mong mọi người giúp đỡ chuyện này mình lấy trên mạng…
Quắn quéo vl các bác ạ…
thể loại:Khoa học viễn tưởng,hấp dẫn,ly kì,truyện ngắn,hài hước,phiêu lưu mạo hiểm,...…
Đây là bổn tương đối chính thống tây huyễn tiểu thuyết, có tinh linh, người lùn cái loại này, nữ cường văn, không có nam chủ, cũng không có ái muội đối tượng, cơ bản không đề cập tình cảm miêu tả, có thực lực tăng lên miêu tả, nhưng cũng không phải dựa thăng cấp tới thúc đẩy tình tiết phát triển. Cứ như vậy, mặt khác còn có người đọc đàn: Ngũ ngũ bát lục nhất nhị cửu bát tứ.https://truyentiki.com/phong-ngu-lu-trinh.25491/…
Đến khi không còn những ngày náo nhiệt, rong chơi khắp các nơi trên GHA thì tôi mới nghĩ đến việc ghi lại những kỉ niệm nơi này...…
lần đầu viết truyện mong mọi người góp ý để e hoàn thiện hơnxin cảm ơnA.R.M.Y…
"Bao nhiêu kẻ trên đời, chỉ xin giữ lại một người trong tim."…
Lệnh Minh Lang là con trai Ma Vương. Hạ Lạc Hinh lại là con gái của thuộc hạ Ma Vương. Sau khi Ma Vương Lệnh Du chết và cả thuộc hả của mình cũng hi sinh do Lâm Dâng Nguỵ giết thì Lạc Hinh tràn đầy sự câm phẫn quyết định báo thù. Dù mới 13 tuổi. Gặp được định mệnh Minh Lang. Nhưng cả hai trải quá rất nhiều sóng gió và cả câm phẫn hay hiểu lầm. Nhưng cuối cùng Lạc Hinh cũng nhận ra tình cảm của Minh Lang. Cuối cùng họ có đến được với nhau không? Hay xem truyện để biết kết…
Mệt mỏi, gục ngã trong cuộc sống. Biết phải làm sao?…
Một truyện tự nhiên nghĩ ra rồi viết luôn he he =)))) Có gì sai sót mong mọi người bỏ qua nhé!!!…