Vũ, một sinh viên thành phố về quê nội để tận hưởng kì nghỉ hè. Mọi thứ ở nông thôn đều yên bình, chậm rãi. Sáng người ta ra đồng, tối về lại ngồi cùng nhau nói chuyện. Nhưng những thực thể siêu nhiên đã làm đảo lộn mọi thứ. Vũ từ một người theo chủ nghĩa duy vật cũng đã tin vào sự hiện diện của ma quỷ. Vậy câu chuyện đó như thế nào. Hãy cùng theo chân Vũ để có thể hiểu những gì cậu ta đã trải qua.…
"Người nhìn sao từng kể với ta rằng:Khi lệ đen chảy thành dòng,Từ tròng mắt của vị thần thờ phụng loài người,Ngàn mắt mở, xé rách trờiBiển máu đổ, chẻ đôi đấtNgười sẽ được hận,Ta sẽ được yêu."Bìa - Credit: yamgooo (lượm trên insta)Đống hổ lốn đầu tay của Thủy, xin cảm ơn mọi người.…
Sông Vong Xuyên có bóng Mạnh BàCầu Nại Hà trải muôn ngàn kiếpKiếp nhân sinh chỉ còn biệt ly......Nơi đếm tối, khi ánh trăng phủ lối khắp hang cùng ngõ hẻm, khi những bóng đen lấp lóe trong những ngõ vắng, có một cửa hàng nhỏ nằm đây, yên bình chiễm chệ như đấng vương tọa giữa lòng thành phố sầm uất, như chia âm dương thành hai chốn cách xa.Chủ cửa hàng là một cô gái trông mới ngoài hai mươi, áo sơ mi, quần jean xanh màu là dấu hiệu đặc trưng của cô. Nơi cô xuất hiện không bao giờ có ánh sáng, nơi cô hiện diện cũng chẳng bao giờ có đêm tối. Hiện hữu nơi nhân gian, địa vị của cô ở trong lòng u hồn lệ quỷ lại chẳng dung khinh thường.Cô nhận vật làm việc, không quan tâm đó là quỷ hay người, không quan tâm khách hàng giàu hay nghèo, già hay trẻ, nhưng lại quan tâm vào tâm tình của cô vui hay buồn, có hứng hay mất hứng, chỉ cần bạn đưa cô ấy vật quý trọng nhất của mình, bạn sẽ được mọi thứ bạn ao ước.Vậy... Liệu bạn có dám không?…
Xuyên một cái, tôi trở thành nhân vật phụ, trong chính câu truyện mình đang viết "Hoàng Thượng Dâm Tặc Nhất Mà Ta Biết!"Lỡ rồi, phải thật bá đạo chứ !!!Tác Giả: Liễu Phong Nguyệt…
Câu chuyện này nói về hai thế giới trong 1 hành tinh. Một nơi là ánh sáng. Trong vùng ánh sáng ấy có 6 vương quốc. Trong vùng bóng tối có 3 vương quốc. 1 vương quốc nằm giữa ánh sáng và bóng tối. Vùng ánh sáng có : vương quốc Thiên Kim, Thiên Linh, Thiên Quý, Thiên Thổ, Thiên Mộc, Thiên Phong....................................…
Tác giả: Kiều Tử HiênTình trạng: còn tiếp.Văn án: Ta có một nhà khách điếm, không tiếp dương người, chỉ đưa âm quỷ. Âm thi lối đi nhỏ, bách quỷ dạ hành...... Đông nam tây bắc, các hàm hai quẻ, trấn quỷ mị, lãng càn khôn!…
Bấy giờ là khoảng đầu thế kỷ hai mươi, đại khái làng quê cũng vẫn vậy, miền Bắc đã tương đối ổn định.Có anh nọ tên Lương, thôn Đoài làng Vân, không rõ tổng, huyện nào. Anh Lương có vợ là Ninh. Gia đình vỗn dĩ làm nông, nhà cũng đủ ăn, có một mụn con. Được ba tuổi thì mẹ mất, anh cũng chẳng thèm làm ăn, đâm ra nhà nghèo đi. Phải năm đói kém, lại mắc tiền xâu thuế, thành ra bán hết cả nhà cửa, ruộng vườn, mà ra dựng lều cỏ ở triền đê. Người làng thương quá, góp tiền sắm cho một cái thuyền nhỏ, hai cha con vừa làm nhà vừa làm nghề chài lưới kiếm kế sinh nhai qua ngày.Đến giữa tháng tám, đương lúc hai cha con ở trên thuyền đánh cá, bất chợt lũ về cuốn cả thuyền đi.Nước lớn đục ngầu, cuồn cuộn như con thuồng luồng, nuốt tất thảy, cái thuyền vỡ nát mà hai cha con trôi xuống dòng nước xiết.Lương nhắm mắt vơ quờ quạng tìm tay con, thì nắm được vật gì, tưởng tay con, mở mắt ra thấy nắm được rễ cây, bất đắc mà nắm, lần mò vào được bờ, nhưng chẳng thấy con đâu.Lương đứng trên bờ tần ngần, rồi theo con nước mà tìm con, vừa đi vừa khóc vừa thét gọi con mà chả thấy đâu. Khóc đến chảy cả máu mắt. Khóc rồi ngất rồi lại dậy tìm. Mệt quá lả cả đi, ngủ luôn trên triền đê.…
Đây là 1 đoạn ngắn mình viết dựa vào một đoạn của vở bi kịch Andromaque của Jean Racine. Thực ra, chỉ là sau khi mình đọc vở bi kịch này, mình cảm thấy rất buồn cho tình cảm của nhân vật Pyrrhus nên mình viết cái này.…
Là thể loại truyện kinh dị; máu me; bạo lực; không phù hợp với trẻ em dưới 10 tuổi; truyện tiểu thuyết; truyện chữ.Truyện có thể không phù hợp với một số người, vui lòng cân nhắc trước khi đọc truyện.…