ĐỒNG NHÂN - FANFIC CONFESSION
Nơi up cfs về đồng nhân và fanfic.Link confession: https://docs.google.com/forms/d/e/1FAIpQLSd31zjeFcJCRoZw-sqXPAnwpGhQBrtjE57BN7rbOhOzIvaciw/viewform…
Nơi up cfs về đồng nhân và fanfic.Link confession: https://docs.google.com/forms/d/e/1FAIpQLSd31zjeFcJCRoZw-sqXPAnwpGhQBrtjE57BN7rbOhOzIvaciw/viewform…
weird name of the weird book by a weirdo :)))chủ yếu là shitpost và mấy thứ tản mạn(available in vietnamese and maybe, english)…
tttghjhvđềghuuiii…
Vào giữa hạ oi ả là những cuộc chia ly của học sinh cuối cấp, lắm lúc tàn phai vì thời gian trôi qua, nhưng cũng cho ta thấy được và tự trả lời rằng "Ồ! tuổi học trò trôi qua rồi đấy, bọn mình từng hồi hộp khi mới bước vào lớp 10. Ấy vậy mà giờ đây đã đến lúc chia tay rồi sao?" Đối với Luân khi ôm ấp tương tư bao nhiêu năm kỉ niệm, tất cả gói gọn vỏn vẹn trong ba năm này. Sẽ có người thấy nó dài như sống một kiếp vậy, nhưng lại sẽ có người thấy thời cấp ba trôi nhanh như một cơn gió thu se lạnh thoáng qua cuộc đời. "Luân thích Băng." - Ôm ba năm tương tư hoài trong lòng, rồi cũng có ngày tim đập như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực mới có thể thốt lên lời này. Ngọc Băng hơi kinh ngạc, cả hai chữ "kinh ngạc" ấy hiện rõ mồn một trên khuôn mặt của người mà Luân thương nhất. Băng hơi cúi đầu, giữ im lặng vài phút rồi mới dám ngẩng đầu lên nhìn thẳng mặt Luân. Băng đáp: "Băng làm sao có thể tin đây? Khi dịu dàng của Luân luôn dành cho tất cả mọi người. Đừng đùa nữa, tất cả chỉ là Luân tự dối lòng mà thôi! Xin lỗi." Khuôn mặt Luân giờ đây thoáng nét đượm buồn, Luân không muốn khóc, đằng này còn khóc trước mặt của người mà mình thương nữa. Làm sao mà Luân dám đây? Luân cười, vẫn là nụ cười mọi ngày dành cho Băng. Nhưng hôm nay lại mang nét u sầu vương vấn. "Nếu như Băng nói, tất cả đều là do Luân tự mình dối lòng. Luân mong rằng câu từ chối này của Băng sẽ là do bản thân tự mình dối mình mà thôi!"…
Tôi muốn mọi người biết rằng LGBT không phải kẻ xấu!…
Khi một lang nữ trời sinh tính tình hung tàn, lạnh bạc xuyên qua trở thành Nhiếp Chính Vương nổi danh tàn bạo thị huyết, nàng thầm nghĩ, "Gia" mặc dù tàn bạo, nhưng thực ôn nhu.Bất quá... Lang lại ôn nhu tới đâu cũng sẽ không thay đổi thói quen ăn thịt... Cẩm tú nam sắc, ân cần nịnh nọt, lại dấu sát khí.... Hoàng thượng tuổi nhỏ, nhìn như vô hại, lại rắp tâm hại người.... Thái hậu hiền lương thục đức, lại lấy lùi làm tiến, bước bước tính kế... Quần thần trung tâm, cúi đầu xưng thần, lại mòn rút quốc gia... Giang sơn rung chuyển, cường quốc cũng đến xảm một cước, nơi nhỏ bé chật hẹp này của nàng có nguy cơ bị sang bằng... Nàng ngửa mặt lên trời tru một tiếng, "Gia" thực ôn nhu nhưng càng tàn bạo! Sự xuất hiện của nàng nhất định sẽ làm thay đổi đến lịch sử Phượng quốc. Tuy thế, nhưng ai sẽ là người cùng nàng cùng nhau viết nên bản sử thi hùng tráng.... ____Quyển 1: Nhiếp Chính phong vânQuyển 2:........ ____…