Kỳ Phương thông minh , tinh nghịch nhưng nóng nảy - 22 tuổi ở thế kỷ 21 chẳng may bị thời gian hoán đổi , cô xuyên không và lạc vào thời đại cuối của triều Thiên CátCô phải hóa thân thành Lập Uyển Hân và chẳng may bị cuốn vào vòng xoáy chính trị , tình yêu cháy bỏng với vị vua trẻ và cuồng bạo - Thiên Cát Vỹ và ân tình ngọt ngào với nhà vua mất nước Vương Húc Đông... Nào ngờ sau này ... người phụ nữ quyền lực và tàn bạo nhất... cũng... chính là cô !??Cuộc sống của cô... liệu... sẽ như thế nào ??? Liệu sứ mệnh của cô ở thời cổ đại này là gì... ???…
Có rất nhiều thứ để viết, nhưng lại không biết bắt đầu từ đâu... *Lạc trôi* :vCứ giới thiệu trước vậy :vChào mọi người, mình là Ashe, học sinh lớp 8R trường Lol :vCâu chuyện mình viết sau đây sẽ là những chuyện đi học hằng ngày của mình. Giống như một quyển nhật ký vậy!Mình là người hướng ngoại, cung Bạch Dương. Là Nữ :vVậy nên văn phong của mình có chút người lớn, cũng có chút trẻ con, hơi hướng vui vui một chút :)))Mình muốn khi nhìn lại bản thân của những ngày tháng hôm nay, đọc lại những dòng này, đều như được gợi ra trong đầu các hình ảnh, đoạn kí ức về một thời "vàng son" :vNếu các bạn cũng muốn theo chân mình khám phá hay để bắt gặp lại hình ảnh năm nào thì hãy bắt đầu vào thứ Hai (mình luôn muốn một sự khởi đầu mới) ngày 15 tháng 5 năm 2017 nhé ;))…
Title: A thousand's love, Duyên phận ngàn nămAuthor: Sakura ViDisclaimer: nhân vật do Sak nghĩ và quyền sát sinh của do Sak quyết định =]]]. Status: đang tiến hànhGenre: humour, romance and magicRating: K+Summary: Bạn có tin rằng ở đâu đó trên thế giới này có một người dành cho bạn.Gặp gỡ và yêu nhau là một duyên phận.Dù trải qua bao nhiêu thế kỉ, tình cảm sẽ chỉ dành cho một người? Sinh ly tử biệt liệu có chia cắt được? Hay nó sẽ khắc cốt ghi tâm, mãi mãi không bao giờ quên?…
Tên truyện : Tháng tư năm ấy tôi có cậu.Tác giả : Lợn úThể loại : Tình yêu học đường, lãng mạn, đời thường.Lời mở đầu : Thanh xuân chỉ thật sự đến khi có cậu, không phải bạch nguyệt quang cậu chỉ đơn giản là một người đem đến cho tớ rất nhiều thứ xúc cảm tớ chưa bao giờ cảm nhận được. Gặp được cậu ở tuổi đôi mươi là điều hạnh phúc nhất. Thật may mắn khi gặp được cậu tuổi trẻ của tớ.…
Hoàng Nguyễn Linh Chi- sinh viên năm nhất nghành thiết kế đồ họa tại Mỹ-là một người đem việc học lên hàng đầu. Một hôm đang dọn phòng, bạn cùng phòng thấy được xấp thư trên kệ của cô nên đã hỏi cô về nó. Những lá thư chất chứa những nỗi lòng về cô bé Linh Chi từ tuổi 14 đến bây giờ, nay được cô đem ra đọc lại. Cùng lúc đó, một nhóm học sinh trao đổi đang ở trường đại học của cô, Dương Triệu Quang Anh- sinh viên năm nhất nghành kiến trúc sư- đang được giảng viên dẫn đi tham quan trường để có thể học tập tại đây trong 6 tháng tới.Trong 6 tháng, cuộc sống của Linh Chi một lần nữa thay đổi. Chuyện gì sẽ xảy ra? Mối quan hệ của Quang Anh và Linh Chi là gì?…
Tôi là Trần Ngọc An Nhiên.Không được may mắn như các bạn khác, tôi sinh ra trong một gia đình không được hạnh phúc. Từ nhỏ tôi đã luôn phải chứng kiến những cuộc cãi vã của bố mẹ. Nó diễn ra thường xuyên đến mức tôi đã coi nó là một điều tất lẽ dĩ ngẫu trong gia đình mình. Nhiều lúc tôi oán thán ông trời, tại sao lại đối xử bất công với tôi như thế? Tại sao tất cả các bạn khác đều có một gia đình hạnh phúc của riêng mình, còn tôi thì đến một điều nhỏ nhặt như thế cũng không có được? Ha, tôi cũng tự cảm thấy chính mình thật đáng thương. Đáng lẽ tôi không nên xuất hiện trên cõi đời này mới phải.Và rồi năm tôi lớp 11, bố mẹ tôi ly hôn. Tôi theo mẹ chuyển lên Hà Nội sống cho gần nhà ông bà ngoại. Có lẽ ông trời cũng chưa tuyệt tình đến mức như vậy khi đã để cho tôi gặp cậu vào năm 17 tuổi - cái độ tuổi thơ mộng nhất của tuổi học trò. Tôi cũng không biết vì sao tôi lại thích cậu nhiều đến như thế, chỉ biết nụ cười của cậu như ánh sáng Mặt Trời chiếu soi vào những vết thương trong tâm hồn tôi, từ từ giúp tôi chữa lành nó, và cũng chính cậu đã dắt tôi bước ra khỏi vũng bùn lầy tăm tối của cuộc đời...Cảm ơn cậu vì đã xuất hiện bên tôi, để những năm tháng thanh xuân ấy của tôi trở nên thật ý nghĩa! Cảm ơn cậu rất nhiều, Mặt Trời nhỏ của tôi!------------------------------Thanh Hóa, 23/8/2023Bìa: @canva…
Hồi cấp hai tôi từng mơ trở thành Kpop star, rằng bằng một cách nào đó tôi là con rơi con rớt của những ông trùm âm nhạc, họ mang tôi sang Hàn Quốc để tôi được debut làm đàn em của EXO, sau đấy chúng tôi sẽ cùng nhau tạo nên một câu chuyện tình yêu đẹp nhất đất nước. Tôi lớn dần lên và chấp nhận sự thật rằng mình không thể trở thành idol, tuy nhiên, tôi vẫn là idol theo một hướng nào đó, idol thị phi. Câu chuyện với Việt chỉ là phát súng khai màn của cuộc đời đầy rẫy những lời bàn tán chê bai, nói theo ngôn ngữ phổ thông của thời đại thì là drama ngập họng. Sau đó, trên đường đời va vấp, tôi còn ngã vào những bể drama lớn hơn, shock hơn với những cú cua vỡ cả một chồng mũ bảo hiểm, để rồi hai mươi hai tuổi, lúc sếp đang ngồi vừa cười vừa mếu vừa chửi tục về việc cấp bách của công ty, tôi - thư kí chạy vặt của sếp, miệng lén ngáp trong khẩu trang còn tay trộm gõ những chữ đầu tiên. Tôi cá là nó đủ dài để viết được ít nhất bốn mươi chương nữa, nhưng chính tôi đủ thời gian và kiên nhẫn để gõ bằng đó hay không thì không chắc. Sau đây tôi xin phép được bắt đầu kể về cuộc đời của mình.…
"Hôm nay luyện đề nhiều quá, tớ mệt nên gục đầu xuống bàn nằm nghỉ. Ban đầu chỉ định bụng nhắm mắt một lúc cho đỡ mỏi, nhưng lúc bạn cùng bàn lay tớ dậy, mở mắt ra đã gần 5 giờ chiều. Ánh nắng cuối ngày bao phủ THĐ trong màu hồng đỏ rực rỡ, xen lẫn mây vàng như mỡ gà. Không còn cái nóng gay gắt đặc trưng của hè Hà Nội, tớ có thể cảm nhận rõ ràng một ngày đã trôi qua như thế nào.Hè à... Ra là đã vào hè rồi đấy! Tớ chợt nhận ra thời điểm mình sắp phải chia tay với THĐ ngày càng gần. Cũng có thể sớm hơn nữa. Chia tay với bảng đen, phấn trắng, bàn ghế gỗ, thầy cô, bè bạn đã gắn bó suốt 3 năm.Và cả người mà tớ thích...Tớ gói buổi chiều tàn của mùa hè lớp 12 trong từng dòng chữ gửi đến cậu. Tớ không mong mình như ánh hoàng hôn nhuộm đỏ THĐ, chỉ mong cậu có thể nhớ đến tớ bằng lời chào tạm biệt mà mặt trời gửi đến mùa phượng vĩ đỏ rực cuối cùng của chúng ta."Quyền tắt điện thoại, lại cặm cụi ngồi làm cho xong tập đề dang dở. Mãi đến khi tiếng trống trường vang lên những thanh âm rộn rã, nó mới vội vàng cất vội sách vở bút thước vào cặp rồi đi ra nhà xe cùng lũ bạn.Điện thoại trong túi quần rung lên vài nhịp. Quyền lấy ra kiểm tra, như thói quen đã hẹn trước, Trí khôn của ta đây bình luận vào dưới bài viết của nó:"Thế cậu có định bày tỏ tình cảm với cô bạn ấy không?"Quyền khựng lại đôi chút, rồi nhanh chóng trả lời:"Chắc là... sẽ không đâu."…
Gái nhà lành x Trai nhà giàu 😞Gái dịu x Trai hỗnCâu chuyện vớ vỉn, có thể sẽ tình ơi là tình...*Trích đoạn:"Mày cứ qua lại với mấy thằng không ra gì đi. Đến lúc ông mách mẹ mày thì đừng trách ông miệng lưỡi vô tình!""Cậu bỏ ngay cái tật hỗn đi. Với lại ai thèm tí tởn cùng mấy thằng không ra gì!!!"Vũ cười nhạt hỏi:"Thế hôm bọn thằng Đức đánh nhau mày lao vào làm chó gì thế? Không có tao lôi ra thì đứa lùn tịt như mày thể nào cũng bị quần cho nát người. Tính làm mỹ nhân cứu thằng ất ơ à?"Tôi thấy nó tưởng tôi vì tình riêng mà muốn đỡ đòn hộ Đức thì cú lắm. Nhưng cái sự nền nã đã ăn vào trong máu nên tôi vẫn nhẹ giọng:"Do tui là lớp trưởng. Tất nhiên phải can thành viên lớp mình rồi. Ít nhất cũng câu được tí thời gian chờ thầy cô tới giải quyết mà..."Hình như nghe giọng tôi có chút ảo não phụng phịu, tên to xác nào đó cũng dịu lại đôi chút:"Lớp mày hết con trai sao? Kêu chúng nó can. Không biết đứng sang 1 bên hả? Học giỏi thế bọn kia gõ cho cái khờ người ra thì ai chơi với mày? Nghe câu này chưa: "Một con ngựa đau, cả tàu bỏ chạy." Nhớ vào đầu hộ tao."Tôi bật cười ha hả ha hả, tay cứ đập vào vai người bên cạnh. Bố khỉ. Chuyên Toán khi văn vở thì sẽ thế này hả? (...)…
Tôi mang tâm trạng hoang mang đó lên lớp ngày ngày hôm sau, chuyện là để cô dặn dò một số thứ trước khi lao động đầu năm và khai giảng.Tôi cơ bản không chú ý tới lời cô, cứ chống cằm theo thói quen; và cũng theo thói quen, nhìn bên tay trái.Cô đang điểm danh; tôi hô tên tôi có rồi, lại tiếp tục chìm vào suy tư."Hoàng Phụng Nhi!""Dạ có!"Hoàng Phụng Nhi là tên đầy đủ người bạn cùng bàn với tôi. Người bạn khá mũm mĩm, cái tên lại toát lên vẻ gì đó giống như là quyền quý.Tôi quay mặt sang xem thử thì...Đ* má, đây không phải là con bé nhà số 7 đường Hoàng Văn Thụ tôi vừa thấy hôm qua sao?Ra về, tôi lén theo chân nó. Chính xác ngôi nhà đó là nơi nó thuộc về.Hoàng Phụng Nhi, thú vị thật, gấp mấy tỉ lần Lê Mỹ Ngọc Lan Anh!****************Bìa: canva với pinterest gánh=)))Ngày bắt đầu: 06_11_2023****************Đây là tác phẩm đầu tay của tớ, vẫn còn đang trong quá trình sáng tác. Rất mong nhận được sự ủng hộ và góp ý của các cậu!!!!P/s: Tớ sẽ rất biết ơn cậu óoo, người đã giúp tác phẩm này trở nên hoàn thiện hơn!!!!!!!!!!!!…
Việt Thành và Thùy Dương là cặp bạn thân chơi với nhau từ nhỏ, và việc hai đứa có cảm tình với nhau là điều không thể tránh. Nhưng không may thay, tình cảm ấy phải chịu rất nhiều thử thách, khó khăn từ nhiều phía, nhất là Giang-bạn thân của Dương. Liệu Thành và Dương có đến được với nhau? 〰️〰️〰️〰️〰️〰️〰️〰️〰️〰️ -Tao sẽ coi như lời tỏ tình vừa rồi chưa từng tồn tại, tao và mày tiếp tục làm bạn thân nhé... -Tao không muốn, tao muốn được làm người yêu mày, tao sẽ tỏ tình cho đến khi nào mày đồng ý làm người yêu của tao thì thôi. -Vậy tao với mày ngừng luôn việc làm bạn của nhau đi. -Phũ vậy? -Ừ, tao là vậy đấy.〰️〰️〰️〰️〰️〰️〰️〰️〰️〰️ -Tao phải làm thế nào thì này mới chịu tha cho tao đây? -Mày ghét tao lắm à? -Ừ, ghét mày lắm, ghét hơn tất cả mọi thứ trên đời. Thế cho nên đừng thích tao nữa.〰️〰️〰️〰️〰️〰️〰️〰️〰️〰️ -Mày đừng đuổi tao đi nữa được không? Tao thực sự không thể rời xa mày, dù chỉ là một chút. Vậy nên..... -Mày nói nhanh lên, đừng làm mất thời gian của tao. -Mày đừng đuổi tao đi nữa mà, tao sẽ chỉ đứng ngắm mày từ xa thôi, sẽ không chạy ra chỗ mày đâu... Tao chỉ muốn bảo vệ mày thôi.〰️〰️〰️〰️〰️〰️〰️〰️〰️〰️…
tab·leau - cảnh đẹp như tranh .Lấy bối cảnh một trường Cấp 3 , truyện về một nhóm học sinh , bình thường hay đặc biệt là tùy bạn, 12 con người mang tên của các chòm sao . 12 con người hoàn toàn khác nhau , nhưng tất cả đều có bóng tối trong linh hồn."Ta có canxi trong xương, sắt trong máu ,Cacbon trong linh hồn và nitơ trong não 93 phần trăm bụi sao với linh hồn làm từ lửaTa đều chỉ là sao với tên của con người " "Có bụi sao trong từng đốt xương sống và mạch máu chảy cùng với thiên hà , có cả vũ trụ cư ngụ bên trong cơ thể." - dịch từ thơ Nikita Gill' Sao không thể tỏa sáng mà không có bóng tối 'Nằm xuống, gối đầu lên tay, ngước lên bầu trời . Và nhìn tôi tỏa sáng .[ĐÃ *TÌNH CỜ* UPDATE SAU 2 NĂM ]…
Tác giả: Francis CainNgười dịch: Aquora BlackBản gốc: https://www.wattpad.com/story/14606365-get-over-it-boyxboy BẢN DỊCH ĐÃ ĐƯỢC SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ"Con người tìm thấy cái đẹp ở nhiều thứ khác nhau."HAI CHÀNG TRAI.Một người tóc vàng, người kia tóc đen.HAI CHÚ CHIM.Một con bị bẫy trong một cái lồng thiếu an toàn, con kia bị đàn áp.HAI LỰA CHỌN:Đứng dậy và đấu tranh, hay chết vì nổi loạnHAI CÂU HỎI:Vì tự do, con người sẽ đi xa đến đâu? - và, ở một thế giới, nơi mà con người có quyền được tự do, liệu chuyện đó có còn quan trọng hay không?…
Tác giả: Pà MếThể loại: Học đường, HE, ngọt.Nhân vật: Bách Yên x Ngô TàVăn án:Q: Nghĩ gì về đối phương (bắt buộc trả lời thật lòng)Đáp án: Ngô Tà: Ngoài việc hơi xấu xa thì cái gì cũng tốt. Cậu là tốt nhất!!"Thế nào? Cảm động chứ?""Cảm, cảm động quá.""Sao tớ không thấy biểu cảm của cậu có cái gì gọi là cảm động nhỉ?""Vậy sao?""Còn không phải!!!?! Cậu viết cái gì? Đưa đây mau lên."Đáp án:Bách Yên: Quê mùa"Đừng lúc nào cũng đem phong cách của người khác ra châm chọc.""A, vậy sao?""Đừng có lặp lại mãi một câu hỏi, mau, cậu mau viết thêm ưu điểm của tớ vào đây."Sửa đáp án: Bách Yên: Quê mùa, ngu ngốc"Tớ liều mạng với cậu!"Sửa đáp án: Ngô Tà: Xấu xa, cực kì xấu xa!Nhắn:Truyện mang tính cá nhân cao, vui lòng không mang đi đâu dưới mọi hình thức.…
Giữa khoảng trời vô định, cô là vầng trăng, anh là mặt trời. Trăng lên, mặt trời lặn, trăng lặn mặt trời lên.Hai thứ ánh sáng của đất trời, không bao giờ gặp nhau.Họ là những con người tưởng chừng sẽ không bao giờ chạm nhau, nhưng số phận đã đưa đẩy để họ thấy nhau, cũng như mặt trăng trong nhiều năm sẽ gặp được mặt trời.Nhưng không phải gặp là sẽ yêu, còn bao nhiêu vì tinh tú xung quanh họ.Vậy, phải mất bao lâu mặt trăng và mặt trời sẽ thương nhau mãi mãi ???Đón đọc và tìm hiểu thêm chi tiết :))))Chương mở đầu : 16.8.2014Tác giả : huyenmika…
Dưới cơn mưa năm đó Hoài Thương gặp Trọng Duy. Tưởng chừng cùng nhau trải qua năm tháng tươi đẹp của thanh xuân đầy ngọt ngào, cũng không kém phần vụng về khi bắt đầu yêu của tuổi mới lớn. Nhưng liệu quá khứ đau thương kia có buông tha cho họ?P/s: Mình cũng chỉ mới tập viết đây thôi, mình biết sẽ có lúc bản thân chưa hoàn thiện hoặc sai sót trong việc phát triển cốt truyện và nhân vật. Nên mọi người có thể đọc giải trí sau những ngày làm việc, học tập căng thẳng đừng quá khắc khe với câu chuyện mà mình đang xây dựng nhé. Nếu được góp ý nhẹ nhàng để mình có thêm kinh nghiệm phát triển cho sau này thì mình lấy làm biết ơn mọi người nhiều lắm. Cảm ơn mọi người đã đọc đôi lời tâm sự của mình nha >
Các bạn có tin là trên đời này có một thứ gọi là tình yêu sét đánh không. Họ, hai người chẳng liên quan gì đến nhau, nhưng lại tìm được nhau trên cõi đời này. Họ lao vào nhau như những con thiêu thân, đem hết tâm can để yêu đối phương.Đinh Ngọc Huy - Kito Hữu. Một chàng trai ấm áp nhưng tính cách có phần trẻ con. Khoa quản trị kinh doanh. Chưa yêu lần nào. Tích cực tham gia công tác đoàn hội, thành viên bạn quản trị club music trường. 21 tuổi.Đặng Lạc Thiên - Phật giáo hữu. Một chàng trai học Thiết kế thời trang, tính tình lạnh lùng trầm mặc. Một ẩn số với đầy rẫy tin đồn tình ái. 20 tuổi.Liệu họ có hạnh phúc bên nhau được hay không với mối tình đầy ngang trái của mình, hãy cùng đón đọc tác phẩm Mối tình đầu của Henry nhé.…
* Tất cả địa điểm trong truyện đều lấy ngoài đời thực. *Truyện lấy bối cảnh tại thành phố Hà Nội.*Tất cả nhân vật trong truyện đều là hư cấu, nếu có sự trùng hợp đó chỉ là ngẫu nhiên.*********TRÍCH ĐOẠN********* " .....Cái Trà khẽ di chuyển lại gần tôi, nhẹ gối đầu vào tay tôi, tôi đoán chắc nó lạnh, tay tôi vô thức với lấy cái áo khoác đồng phục bên cạnh đắp cho nó, chưa bao giờ tôi có cái cảm giác kì lạ như thế, là do lần đầu tiếp xúc gần với con gái chăng? Nhưng bận tâm làm gì nữa giờ tôi cảm thấy Trà như là của riêng tôi, tôi có thể dang rộng tay ôm lấy nó vào lòng mình mà ngủ thiếp đi, bây giờ đây tôi cảm thấy con bé như là cả thế giới của tôi, nhưng tôi với nó đang là bạn cơ mà? Sao tôi lại muốn làm hành động ấy? Mùi đào thơm ngọt nơi tóc nó đã kéo tôi ra khỏi dòng suy nghĩ ấy; giờ tôi cũng chẳng biết là mấy giờ rồi nữa, chỉ biết là đã rất muộn rồi thôi, ánh đèn ngoài hành lang hắt qua khe cửa nhỏ của phòng dụng cụ rọi vào khuôn mặt của Anh Trà, càng nhìn nó tôi càng muốn ôm chặt nó vào lòng, nó đẹp lắm, hàng lông mi cong dài của nó, đôi môi nhỏ chúm chím khi ngủ, cái sống mũi... tất cả mọi thứ tôi nhìn thấy trước mắt đây càng khẳng định rõ ràng TÔI THÍCH TRÀ...." -Trích "Nhật kí của Anh Khoa"-…
Anh hơn nhỏ 3 tuổi, vậy mà lần đầu gặp mặt, nhỏ lại không ngần ngại gọi anh là "tên ẻo lả", sau cho đúng tuổi sửa đôi chút thành " ông anh ẻo lả". Một con bé hảo ngọt cuồng kẹo dâu, một ông anh cuồng cây cảnh lại ghét kẹo dâu. Nhưng muốn cây của mình yên thân thì lúc nào anh với nhỏ gặp nhau đều phải "hối lộ" nhỏ kẹo dâu. Lúc đầu khó chịu sau thành thói quen luôn mang theo kẹo dâu bên mình, anh từ một tên ghét đồ ngọt lại thích thứ kẹo siêu ngọt của con bé nghiện đường.-Tại sao nhóc thích thứ đồ ngọt lịm này thế chứ, ngọt chết được!-Vì Ui muốn sau này có người đối với mình luôn ngọt ngào như chiếc kẹo này. Kẹo dâu có màu hồng, là màu của tình yêu đấy! Thứ ẻo lả suốt ngày cắm mặt vào mấy cái chậu cây như ông anh hiểu cái gì được!~~~~~~~~~~~~~~~Nếu bạn nào đọc Akuma to Ouji hẳn còn nhớ Ui-chan bạn của Airi. Đây chính là chuyện mà tác giả viết tặng cho cô bạn này- Netsukawa Ui.~~Credit: Cạc-TMT cute phách lối :">> ~~…
Hii các bae.Mình mới tập viết lách và "Đóa hoa dưới nắng" chính là tác phẩm đầu tay.Mình viết chủ yếu xoay quanh cuộc sống học đường của chính bản thân nên có thể sẽ gặp nhiều sai xót.Truyện của mình ngôn từ có thể chưa được hay do trình độ của mình vẫn còn non nớt nhưng mình vẫn mong các cậu đừng toxic.Chúc các cậu đọc truyện vv.".....Anh gom vội những mảnh tình dang dởVương lại trên những lối cũ ta quaEm nhớ không,đã bao lâu rồi nhỉ?Năm tháng ấy giờ đã quá đỗi xa...Viết tặng riêng em,người con gái đã từng là cả thế giới.Viết gửi cô gái đã từng là cả thanh xuân.Tặng em người đã cùng anh qua bao miền giông tố.Nhưng đến cuối cùng,ta vẫn chỉ là người dưng.Chúng ta sinh ra vốn dĩ như hai thế giới hoàn toàn khác biệt.Có lẽ,chúng ta sẽ chẳng thể thuộc về nhau"𝐃𝚎𝚋𝚞𝚝:7.12.2023#HaNhienn…