-truyện kể về 1 thần tiên bất tử có khả năng điều khiển những vật kim loại là một loại tu tiên ngoại đạo hiếm có của nhân giới một lần bất cẩn cô đc xuyên vào thời kỳ cổ của tu tiên đạp gió cưởi kiếm, cô quyết định phiêu lưu và tìm đường về nhân gới ...*-mong đc ủng hộ-*…
(bhtt_tự viết) đây là truyện mình dựa trên chính câu truyện của mình để vt dù là lần đầu viết truyện nên sẽ ko dc hay lắm nhưng mà mình mong các bạn sẽ ủng hộ và không sao chép truyện nếu như mình chưa cho phép.Cảm ơn các bạn rất nhiều vì đã ủng hộ mình. 1 tuần mình sẽ ra khoảng 2,3 chap (như mình đã ghi rõ đây là truyện bách hợp nên những ai ghét hay kì thị thì ấn thoát).Cảm ơn các bạn đã đọc và ủng hộ mình…
tác giả:viburnum Nội dung giới thiệu vắn tắt: [ hiệu trưởng đến ! chi huynh đệ thiên ] công tác cuồng đồn công an sở trưởng chính là như vậy bị hắc đạo lưu manh đẩy ngã .…
🌸 Tác giả : Ayumi Amamiya Ngân (Song Hành Yến Nguyệt).🌸 Cặp đôi : Vương Nguyên Phương - Đồng Mộng Dao. (Thần thám kỳ tài hoặc Thiếu niên thần thám Địch Nhân Kiệt. )~~~~~~~Đời người như hoa như mộng, chỉ muốn cùng người đi ngao du ngoạn thủy, bên nhau trọn đời, sống tới đầu bạc răng long, thế mà sao duyên phận trớ trêu, nhẫn tâm chia cắt đôi uyên ương đang yêu nhau nồng đậm... Một người đã ra đi mãi mãi, đi rất rất xa. Để lại một nam nhân anh tuấn lạc giữa chốn phồn hoa đẹp đến nao lòng, cứ vô vọng chờ mong. Chấp niệm, bao giờ mới hết? Chấp niệm, bao giờ mới quên? Hồng nhan bạc mệnh, chỉ trách sao số kiếp quá khổ... Đời này chúng ta không được bên nhau như lời đã hứa, đành đợi người kiếp sau. ~~~~~Vũ lạc Trường An khiến ánh mắt người phủ sương mờ,Lòng người bỗng dưng dậy sóng là tại vì ai còn chẳng thấu sao?Chấp niệm chi luyến cõi hồng trầnYêu một đời, trọn một kiếp, mãi mãi bên nhau, cớ sao lại chẳng trọn vẹn.Lời hẹn ước năm xưa, nàng còn nhớ? Nàng ra đi để lại một người chờ nàng ngẩn ngơ.Nhớ nhớ thương thương, ký ức chưa lúc nào phai mờ. Thế mà nàng đã ngủ yên, cứ thế rời khỏi đời ta.Hẹn nhau hội ngộ ở Trường An thành, sao lại chia xaĐừng rơi lệ nữa người ơi, nàng đã đi xa rồi... [Chốn Trường An phồn hoa như mộng, gặp được nàng, yêu một kiếp, cớ sao lại chẳng thể được bên nhau trọn một đời người, cùng nhau trải qua năm tháng đến đầu bạc răng long. Có trách, trách sao duyên ta quá bạc. Một khắc nhỏ nhoi, nàng rời xa ta mãi mãi. ][Gặp được huynh, huynh bao dung…
Mẹ anh là cô gái Huế công dung ngôn hạnh có đủ. Bà là một nhà giáo có tâm, yêu nghề yêu trẻ, sống chan hòa với mọi người.Ba anh là chàng trai gốc Bắc phóng khoáng. Ông là một nhà kiến trúc sư.Đăng - Anh là chàng lai giữa Bắc và Trung. Một chàng agency kiệm lời, thích lông bông trên những cung đường.Nhi - em gái Đăng cũng là cô gái lai giữa hai miền. Cô được hưởng gen cao ráo của ba, nhưng nét duyên dáng nhu mì của má.@Ba mẹ cô đều gốc Bắc di cư vào miền Tây. Cô sinh ra ở miền tây nhưng lại lớn lên ở Sài Gòn. Cô có nét phóng khoáng bình dị của người miền Tây, nhưng lại cũng pha chút tính hào sảng hiện đại của Sài Gòn.Chi - tốt nghiệp ngành biên phiên dịch, làm qua rất nhiều nghề: dịch sách, freelance, trợ giảng, giáo viên, nhân viên văn phòng,... thích lái xe máy rong ruổi trên khắp các nẻo đường.…