Tên truyện: Một món nợ hai số phậnTác giả: Tịch Quan TuyếtThể loại : Ngôn tìnhCô trở về với mục đích trả thù kẻ đã phá vỡ hạnh phúc gia đình mình đồng thời trả món nợ mà cô vô tình gây nên. Khuôn mặt ngoan ngoãn chỉ xuất hiện khi có hắn bên cạnh. Tình yêu mới chớm nở thì hắn lại vô tình vùi lắp nóĐến những năm sau cô đã không còn là người phụ nữ mà anh quen biết nữa. Muốn biết tiếp theo sẽ như thế nào thì mn đọc, theo dõi truyện và góp ý cho mình nhé.…
Bước đến với 1 câu chuyện thời cổ phi bay giới tính, lạnh lùng boy cũng không cản trở được và cũng không lường được Hài hước,buồn,giận =))) Hỷ nộ ái ố gì có hết nhaÁc có,hiền có,bla bla cóNhân Vật :NV chính : Thoại Mỹ (Mỹ) trong vai (.đoán xem.)Bình Tinh(Tinh) trong Vai hoàng Đế NV Phụ:Kể nhìu mỏi tay ;-;Có thể mượn 1 số trích vài tuồng Tuỳ tâm trạng bất ngờ xảy raChúc mn Đọc truyện zui zẻ hén…
Cùng sinh trong một năm.Cùng học chung một trường mẫu giáo.Cùng đem lòng thích nhau."Mình đi rồi nên cậu tự do. Nhưng khi mình về, tự do của cậu, chính là về nhà của mình, làm vợ của mình.""Mình không muốn làm bạn với ai ngoài Taeyeon hết."…
Tôi là Yuuki Minako. Năm nay lên lớp 8 rùi. Tớ có một lần bị một thằng bạn chơi trốn tìm gì đó, rồi tụi nó bắt tớ cho vào ngôi nhà hoang sơ không có ai trừ bóng đêm.... tôi đi một hồi thì có một cậu bé nhìn có vẻ lớn hơn tôi khoảng 2 tuổi, đôi mắt xanh và hai bên là bím tóc xanh đậm.... đó là ai???* Mik chỉ muốn có cảm giác khác sau khi đọc. Truyện này sẽ có cảm giác hơi... . Mong bạn đọc đừng chửi mình nha! Cám ơn Mina nèk…
"Mười ba đứa bé trong ảnh đều là trẻ mồ côi. Chúng được chủ của căn nhà ấy nuôi dưỡng. Nhưng chỉ một thời gian sau, chúng cứ từng đứa từng đứa một biến mất một cách bí ẩn. Người dân trong làng có kéo nhau đi tìm, nhưng không tìm được gì cả. Đến một ngày, tất cả trong số chúng đều biến mất. Từ đấy, những ai đi rừng vào ban đêm đều nghe thấy tiếng cười của những đứa trẻ này. Chúng cứ chạy qua chạy lại để trêu đùa dân làng.".Warning: fic có chứa yếu tố kinh dị, cân nhắc kĩ trước khi đọc. Tất cả đều là hư cấu.…
Bầu không khí rơi vào im lặng, câu chuyện của Đan Hằng, Aventurine có muốn cũng không thể hiểu hết được. Và có lẽ đó cũng là một ân huệ của anh."Cậu... sau này có hối hận không? Lúc còn hối hận thì xổ ra một thể đi, để sau này không còn hối hận nữa."Đan Hằng khi này mới quay lại nhìn anh, chỉ trong một thoáng. Rồi nó run rẩy, rơi nước mắt, khóc như một đứa trẻ.angst, bdsm.…
Tác giả: Nhị Bình Nguyệt Nhận vật chính: Công Lan Vọng Hồ x Thụ Bách Khải Nam ND: Lan Vọng Hồ gặp Bách Khải Nam ở club và duyên lại kết ở khoảnh khắc đó vào đêm giao thừa định mệnh.Biệt Danh TG: Bìm Bịp(Là người Việt)…
Đây là câu chuyện tình yêu của t- Bảo Ngọc và ny t - Bảo Ninh. Những điều tôi kể đều là sự thật căn bản vì tôi cx muốn giữ lại kỉ niệm của chúng tôi và bạn nào muốn đọc để biết thật sự yêu nó ra sao thì xin mời. Thật ra cx k hẳn là chuyện đâu nó như nhật kí vậy…
Ngày nảy ngày nay, có hai đứa chơi thân với nhau, một trai và một gái.Đứa con gái là Sún. Dù răng nó không còn thiếu hụt chỗ nào, và nếu đặt biệt danh theo đặc điểm bộ nha thì giờ phải gọi nó là Khểnh mới đúng, nhưng đứa con trai vẫn quen miệng gọi Sún mỗi lần thấy nụ cười bừng sáng chạy lại từ xa.Đứa con trai là Còm. Dù giờ này nó không còn làm cái cân điện tử kêu lên oai oái bắt nó phải bổ sung dinh dưỡng, nhưng đứa con gái vẫn hay vít vào tay nó - cái tay đã có chút chuột nhô lên - và hớn hở kêu cái tên Còm.Dĩ nhiên Sún và Còm không phải tên thật của hai đứa nó. Vũ Thiên Giang và Nguyễn Đức Hồ mới là những cái tên được ghi nắn nót trên giấy khai sinh, tuy vậy, Sún và Còm lại quen với hai biệt danh ngộ ngộ kia hơn. Mà thực ra thì tên thật bọn nó cũng ngộ đâu kém, Thiên Giang với Đức Hồ. Giang - Hồ. Hồi còn bé, mỗi lúc đi cùng nhau, chúng nó thường xuyên bị người lớn trêu chọc: "Giang hồ gì mà vừa sún vừa còm!". Những lúc như vậy, Sún chỉ biết ngoạc cái mồm sún răng của mình ra mà phản đối, còn Còm đấm lia lịa vào lưng người đối diện. Cú đấm của Còm yếu xìu, nhưng cùi chỏ nó lại nhọn hoắt, nếu nhỡ may bị nó huých vào thì đau thấu trời xanh.Giờ thì chẳng còn ai gọi cái tên Sún và Còm, trừ hai đứa nó. Mỗi lần gọi nhau bằng biệt danh, Sún và Còm có cảm giác bọn nó đang chia sẻ thứ gì bí mật lắm mà tuổi thơ để lại. Và hai đứa bạn thân nhất quả đất ấy còn chia sẻ với nhau nhiều, thật nhiều bí mật khác nữa, những bí mật chỉ-hai-người-biết.À không, giờ là ba-người-biết chứ!…