(VIETSUB) Ang Mutya ng Section E Book 2
Bản dịch của tui đảm bảo không làm bồ thất vọng!Đây là phần 2 của bộ AMNSE, tức là từ chương 126-260. Ai chưa xem phần 1 thì có thể gõ lên wattpad tìm acc ZoeT0213 để xem nha.…
Bản dịch của tui đảm bảo không làm bồ thất vọng!Đây là phần 2 của bộ AMNSE, tức là từ chương 126-260. Ai chưa xem phần 1 thì có thể gõ lên wattpad tìm acc ZoeT0213 để xem nha.…
[ Tôi không muốn thức giấc, ngủ thì tốt hơn. Điều đó thật buồn. Giống như ác mộng, nhưng khi bạn thức giấc sẽ sống lại đời bình thường. Tôi thì thức giấc vào ác mộng. ] - Trích sách "It's kind of a funny story" của Ned VizziniChúng ta có thể thấy được nhân vật trong quyển sách trên đang đang trên mình những dấu hiệu bị trầm cảm nặng. Vậy trầm cảm thật sự là gì? Để hiểu rõ hơn về vấn đề đó, mời các bạn cùng nhau tìm hiểu với mình nào!…
Trong một ngôi trường danh tiếng giữa lòng thành phố, nơi quy tụ những học sinh ưu tú với ước mơ và áp lực không ngừng, có một chàng trai mà ai cũng ngưỡng mộ - Trần Minh Kha. Đẹp trai, học giỏi, hoàn hảo trong mắt mọi người, nhưng ẩn sâu bên trong là một tâm hồn tổn thương, mắc chứng im lặng chọn lọc khiến cậu chỉ mở lòng với duy nhất một người.Người đó là Lý Minh Châu - cô gái xinh đẹp, thông minh, vừa mới chuyển đến trường, mang trong mình sự kiên cường và một trái tim ấm áp. Chính cô là người duy nhất bước qua bức tường im lặng của Minh Kha, và cũng là người cùng anh trải qua những tháng ngày đầy thử thách, tìm lại sự chữa lành cho những vết thương tâm hồn.Minh Kha nghiêng nhẹ đầu, giọng nói trầm ấm nhưng rất khẽ vang lên:- "Cho tôi mượn bút chì."Minh Châu hơi sững lại. Câu nói quá bình thường, nhưng không hiểu sao, ánh mắt của vài bạn ngồi gần lập tức hướng về họ. Thậm chí, cậu bạn bàn trên còn khẽ huýt sáo.Cô đưa bút chì cho anh, mỉm cười nhỏ.- "Ừ, cậu dùng đi.""Người Duy Nhất Tôi Nói" không chỉ là câu chuyện tình yêu tuổi học trò nhẹ nhàng, mà còn là hành trình cảm động về sự thấu hiểu, tin tưởng và sức mạnh của tình thân, tình bạn, tình yêu và sự bao dung.Bạn đã sẵn sàng bước vào thế giới của Minh Kha và Minh Châu chưa?…
Tác giả: Cao MinhNgười dịch: Thu HươngPhát hành: VibooksNhà xuất bản Thế Giới 2019NẾU MỘT NGÀY ANH THẤY TÔI ĐIÊN, THỰC RA CHÍNH LÀ ANH ĐIÊN ĐẤY!Hỡi những con người đang oằn mình trong cuộc sống, bạn biết gì về thế giới của mình? Là vô vàn thứ lý thuyết được các bậc vĩ nhân kiểm chứng, là luật lệ, là cả nghìn thứ sự thật bọc trong cái lốt hiển nhiên, hay những triết lý cứng nhắc của cuộc đời?Lại đây, vượt qua thứ nhận thức tẻ nhạt bị đóng kín bằng con mắt trần gian, khai mở toàn bộ suy nghĩ, để dòng máu trong bạn sục sôi trước những điều kỳ vĩ, phá vỡ mọi quy tắc. Thế giới sẽ gọi bạn là kẻ điên, nhưng vậy thì có sao? Ranh giới duy nhất giữa kẻ điên và thiên tài chẳng qua là một sợi chỉ mỏng manh: Thiên tài chứng minh được thế giới của mình, còn kẻ điên chưa kịp làm điều đó. Chọn trở thành một kẻ điên để vẫy vùng giữa nhân gian loạn thế hay khóa hết chúng lại, sống mãi một cuộc đời bình thường khiến bạn cảm thấy hạnh phúc hơn?Thiên tài bên trái, kẻ điên bên phải là cuốn sách dành cho những người điên rồ, những kẻ gây rối, những người chống đối, những mảnh ghép hình tròn trong những ô vuông không vừa vặn... những người nhìn mọi thứ khác biệt, không quan tâm đến quy tắc. Bạn có thể đồng ý, có thể phản đối, có thể vinh danh hay lăng mạ họ, nhưng điều duy nhất bạn không thể làm là phủ nhận sự tồn tại của họ. Đó là những người luôn tạo ra sự thay đổi trong khi hầu hết con người chỉ sống rập khuôn như một cái máy. Đa số đều nghĩ họ thật điên rồ nhưng nếu nhìn ở góc k…
Những bài viết Tâm lý học được mình tổng hợp từ nhiều nguồn. Có một số phần mình quên mất nguồn, các bạn thông cảm.…
Văn Án : Ryoma bất cẩn, vào lúc đi du lịch nghỉ ngơi, trượt chân ngã xuống vách núi. Ryoma may mắn sống sót, nhưng hôn mê suốt ba năm, lúc tỉnh dậy... mất trí nhớ. Ryoma ngoài tennis, chính là hết thảy đều không nhớ. Gia đình Echizen đưa Ryoma về Nhật định cư một thời gian. Đối mặt với nơi cũ người xưa mà nay không biết, Ryoma lạnh lùng mở miệng một câu, hai câu đều là : " Không nhớ. " " Không biết. " Cùng với một Ryoma lạnh lùng hơn cả trước kia, mọi người đều khổ sở không thôi. Con đường truy thê trước đã gian nan, nay còn gian nan hơn.…
Ánh mặt trời chói chang, đầy sức sống, nhiệt huyết và ấm áp.Ánh trăng đêm nhẹ nhàng, tĩnh lặng, tinh khiết và dịu dàng. Ánh sáng trong bóng tối chính là niềm tin, là hi vọng... Cậu là ánh sáng của tôi.Tôi là ánh sáng của cậu.Cậu là quá khứ của tôi.Tôi là tương lai của cậu.Ai là ánh sáng dẫn đường của ai...Ai là tồn tại đặc biệt trong lòng ai đó...Là bạn bè. Là người thân. Là người thương. Là người yêu. Là kẻ thù....Gặp gỡ, đối đầu, giận hờn, vui vẻ, cùng nhau, tuổi trẻ,...Là trẻ con, cũng là thanh xuân.Nơi đây vừa mang đến ánh sáng hạnh phúc, vừa là bóng tối giam giữ người.Nhưng... vì là nơi này, mà chúng ta có thể gặp nhau.Cùng nắm tay nhau, bước đi trên một con đường dài tiến về tương lai.Nào, chào mừng đến với Học Viện Alice!------------------------------------------------------P/s : Câu truyện xoay quanh những cô cậu học sinh trong học viện dành cho những con người đặc biệt. Với những tình tiết ngây ngô của trẻ con, những vấn đề mà người lớn cũng không giải quyết được, câu chuyện tình cảm của những người bạn nhỏ mới lớn.…
Mười hai con người là mười hai mùi hương khác nhau. Ôm lấy nhau giữ ấm trong những mùa lạnh trôi qua, hương người bám vào kí ức của một thời niên thiếu.người với người quyện vào nhau;xác với xác hương pha lẫn.người là một nửa ngưởi nửa còn lại;dù là hai, nhưng vẫn là một.Story by Joker.…
Đây không phải do mình viết, mình chỉ đăng lên để đọc offline. Dành cho bạn nào có hứng thú với Tâm Lý Học.Link chủ nhà: https://hiroshimi.wordpress.com/Link phần Tâm Lý Học: https://hiroshimi.wordpress.com/goc-nho-tam-ly/Bạn nào có thể thì lên wp ủng hộ chị Hiroshimi nhé. Bên wp của chị ấy còn edit đam mỹ nữa nhiee!…
Echizen Ryoma là học sinh năm nhất sơ trung tại Seishun Gakuen.- Là một trong chúng vương tử.- Si mê, yêu điên cuồng một người con gái.Hot boy mới nổi làm mọi người điên đảo này, vì cứu cô gái ấy mà rơi xuống núi.Tỉnh dậy... Là một giấc mộng dài.…
Tên: Đừng Để Gió Đông Mang Trăng ĐiTác giả: ZienyCó những ký ức tưởng chừng đã ngủ yên, chỉ một cơn gió thoảng qua cũng đủ đánh thức cả một khoảng trời thanh xuân đã cũ.Liêu Tâm Thinh, một cô gái mang trong tim những vết xước mỏng manh của mối tình đầu, tưởng chừng như đã phai mờ, nhưng thật ra chỉ là đang cố quên. Giữa những ngày nắng đổ lửa và tiếng ve ran mùa hạ, cô gặp lại Hà Vĩ Phong, một chàng trai từng khiến trái tim mình nở rộ, rồi chính tay bóp nghẹt nó bằng hai chữ "không cảm giác".Cứ ngỡ rằng trái tim ấy đã khép lại, nhưng định mệnh lại sắp đặt để cô gặp Nguyệt Hạ Nam, người đàn ông mang vẻ trầm tĩnh, dịu dàng như ánh trăng mùa đông, vừa ấm áp vừa xa vời.Giữa những hoài niệm chưa kịp ngủ yên, sự xuất hiện của anh khiến Thinh Thinh một lần nữa dao động. Là duyên phận hay trò đùa của tạo hóa, khi cô buộc phải lựa chọn giữa quá khứ chưa nguôi và hiện tại đang khẽ mở ra?Gió sẽ đến, mưa sẽ vội.Dẫu tình này sẽ mãi không phai?Rồi ánh nắng sẽ lại huy hoàng.Như mùa xuân, hạ, thu anh đến.Tác phẩm cải biên từ truyện đầu tay "Tình Yêu À, Để Sau Nhé!", sáng tác năm 2012 - 2013 của Zieny.© Tác phẩm Đừng Để Gió Đông Mang Trăng Đi - Bản quyền thuộc về Zieny. Nghiêm cấm mọi hành vi sao chép, chỉnh sửa hoặc reup dưới mọi hình thức khi chưa có sự cho phép. Mọi vi phạm sẽ bị xử lý theo pháp luật.Truyện hiện chỉ đăng tải trên Wattpad và Noveltoon nếu bạn thấy web hoặc app nào đăng lậu, vui lòng report giúp mình nhé! Mình cảm ơn nhiều ạ ❤️…
Tôi tên là Thiên Duyên, một học sinh lớp 9 hết sức bình thường. Gói gọn trong ba không gồm: không đẹp; không giỏi và không có tiền.…
Người thương mình thì mình không cần họ, người mình thương thì họ không cần mình. Cũng giống như việc giữa một cơn mưa thật lớn, người đưa cho bạn ô thì bạn chối bỏ, người chỉ có 1 chiếc áo mưa thì bạn cứ đợi chờ..Cuối cùng, người duy nhất bị ướt, chính là bạn....Nếu họ cần bạn, họ sẽ không để bạn ướt, nếu bạn không cần chiếc áo mưa của họ nữa, thì bạn cũng đã mất một chiếc ô..…
Cuộc sống hằng ngày bình lặng và vui tươi. Cuộc sống với những tiếng cười rộn rã. Cùng nghịch phá, cùng bày trò trêu chọc giáo viên, cùng khóc cùng cười. Giữa những thanh âm yên bình của tuổi học trò ấy, có cả những âm trầm lắng đọng. À, cả những điều vượt ngoài ý muốn nữa. Tâm điểm của thời học sinh, oan gia. Đặc trưng của thời học sinh, những rung động. Nhẹ nhàng nhưng vẫn rất mãnh liệt. ******* NOTE: * Đây là truyện thứ ba rồi, như mọi khi, rất mong được ủng hộ. * ĐÂY LÀ TRUYỆN THUỘC BẢN QUYỀN TỪ YUUAKIRIGAYA, ĐƯỢC ĐĂNG CHÍNH THỨC TẠI WATTPAD. XIN ĐỪNG MANG ĐI ĐÂU TRƯỚC KHI CÓ SỰ ĐỒNG Ý TỪ TÁC GIẢ. Yuua.…
Nếu như Midnight có một cô em gái cách mình 16 tuổi, tính cách của hai chị em trái ngược hoàn toàn nhau thì sao.Nhút nhát nhưng lại lo chuyện bao đồng, chào mừng đến với Kayama Akira.Truyện chỉ đăng trên WattpadCấm reup dưới mọi hình thức…
"Sa Ngã - điều tồi tệ nhất mà ta từng làm. Nhất là trong cái thứ cỏ rác gọi bằng chữ 'tình'."💥Bìa des by Sleep - designer Vivian team.💥…
Hẳn cảm giác đi bên lề của một tập thể không ai muốn tự mình phải cảm nhận. Nó không chỉ là sự cô đơn mà còn là sự đe dọa, lắng lo về nhiều thứ. Đôi lúc không thể tránh khỏi trở thành một kẻ đi bên lề, do không hợp sở thích, quan điểm thì không sao, nhưng nếu do cách biệt về mặt văn hóa - xã hội? Thủy trong câu chuyện này là một người như thế. Thanh không rõ là một người bạn, một đứa phản diện hay kẻ bội phản, Thanh dẫn dắt Thủy vào mối quan hệ đan xen phức tạp của một xã hội thu nhỏ. Ở đó, Thủy dấn bước vào thế giới người ta nói chuyện với nhau, người ta làm bạn. Có lẽ là điều Thủy mong muốn hoặc là điều phải suy nghĩ lại.Trích dẫn:Trong tôi ngồn ngộn những câu hỏi về tình yêu? Cần lắm phải làm cho ra lẽ những băn khoăn trong lòng mình chứ. Tôi cũng đang đứng trước một ngưỡng cửa, nơi tôi bước vào sẽ làm thay đổi toàn bộ con người tinh thần của mình, hoặc không. Dẫu không thể biết tường tận kết quả, người ta chuẩn bị trước cho những điều có khả năng giáp mặt vẫn hơn chứ? Đôi khi tôi mong chờ, đôi khi cũng gạt phăng nguồn ngọn làm trái tim tôi rừng rực, đập loạn nhịp: cảm giác được yêu. Nhưng đứng trước cây cầu treo dẫn đến một bến bờ sương bao phủ chỉ còn thấy thấp thoáng những cảnh vật không báo hiệu trước cho điều gì, tôi hoang mang rồi lại thấy lòng se sắt. Đến cuối cùng, hoá ra độc chỉ là sự do dự của bản thân, còn đúng sai thế nào cũng chỉ là ảo ảnh của con người lòng mang kỳ vọng với thế giới. Chúng vẫn chảy xiết như những dòng Cửu Long đổ về lòng biển mẹ,…
Văn Án : Ryoma rất không may mắn. Bị người ta giết chết một cách oan uổng. Bất ngờ tỉnh dậy sau cơn hỗn loạn, phát hiện bản thân trọng sinh trước một tháng về Nhật, ba năm trước, tức năm 12 tuổi. Về quá khứ, làm gì có ai lại để yên mà không thay đổi tương lai của bản thân đâu. Ryoma trong một tháng, lấy lại thực lực kiếp trước. Ryoma rất muốn tìm cái tên giết mình kia, nhưng Ryoma không nhớ gì về hắn. Một tháng ngoài luyện tennis, Ryoma tìm đủ mọi cách tìm lại kí ức bị mất một cách bất thường kia. Ấy vậy, Ryoma chỉ nhớ ra một thứ. Khi về Nhật, Ryoma quyết định, đến Hyotei học. Lí do rất đơn giản, Ryoma nhớ ra, kẻ giết mình họ-…
• VĂN ÁN (trích):Nếu mà để nói ra lời yêu lúc này thì còn quá sớmMình biết rồi mình sẽ yêu con người nàyMình biết mình sẽ không ngã vào tình yêu ngay lập tứcMà mình sẽ chầm chậm bước vào tình yêu.______________________•GIỚI THIỆU:+ Thể loại: Thanh xuân vườn trường, thực tế, học đường bối cảnh Việt Nam, tình cảm tuổi học trò, thể thao, tâm lý, kết HE+ Nhân vật chính: Mai Ngọc Phương - Đặng Hoàng Nguyên + Tác giả: Vẹt xanh + Ảnh bìa mình tự edit trên canva_______________________• LƯU Ý ĐỌC: Đây là tác phẩm đầu tay của mình nhằm viết lên suy nghĩ cũng như câu chuyện của bản thân trong quá khứ. Đặc biệt, cốt truyện này đều dựa trên câu chuyện có thật trong cuộc sống của mình, chỉ có vài tình tiết và sự kiện được thêm thắt vào nhằm mang tính giải trí và làm cho mạch truyện có điểm nhấn. Cảm ơn các bạn.…
Câu chuyện này nói về những năm tháng cấp 2 của tôi…