Hồi Kết Của Những Người Bạn.
chap 1 mọi người tìm tag #bạnthân #ghen #hồikết #tộiác đọc nha, mình có chút nhầm lẫn nên đã lỡ xóa chap 1 rồi huhu :t_t, mình sẽ đăng lại ảnh viết của chap1…
chap 1 mọi người tìm tag #bạnthân #ghen #hồikết #tộiác đọc nha, mình có chút nhầm lẫn nên đã lỡ xóa chap 1 rồi huhu :t_t, mình sẽ đăng lại ảnh viết của chap1…
Ngày xửa ngày xưa, khi những con người chết đi có khả năng xuyên không đến một thế giới khác thì họ luôn được hưởng một cuộc sống vai chính tốt đẹp, không phú cũng quý, không thì là vai phản diện có tiền có quyền, có thể đảo chính. Nhưng! Lý nào tới thời của ta lại trở thành một tên nhân vật chính của ngược văn, vừa nghèo vừa không có nhan sắc, thậm chí vận đen như than!!?!! Ối mẹ ơi!! Hằng ngày phải sống trong thấp thỏm, lo âu, sống trong cái thời thế có thể ngược bán sống bán chết lúc nào không hay thật sự khổ cực! Ta thật sự muốn biết, tác giả của tiểu thuyết này là mẹ ghẻ à?! Hành nhân vật chết đi sống lại thì thôi đi, bây giờ là ta hưởng hết phúc phần của tên này đó!!! Huhu, ta thật muốn về nhà mà!-Tác giả: Nguyệt.-Thể loại: Ngược, Cổ đại.nam×nam, 1×1.-Couple chính: Chủ nợ: Tương Tư Duyệt × Con nợ: Huỳnh Thủ Khí Bội (手氣背 thật đen đủi, xui xẻo)-Ngày gieo trồng: 10/8/2022.*Những tình tiết truyện đều là giả tưởng, vui lòng không gán ghép đời thật.*…
Không phải Yuqi kỳ cục đến mức cứ nhìn chăm chăm vào người khác đâu. Chỉ là cô nàng ngồi ở nơi kia trông cứ cuốn hút sao ấy, giống như vết ngứa râm ran nhưng chẳng thể gãi, cứ khiến cô phải ngước nhìn.author: shuhuaflvr (vminprnt)…
@hieuthuhai mê @hurrykhang mà hổng dám nói!!!…
K có gì đâu…
Con người thời nay thật lạ...Khổ cũng kêu trời mà sướng cũng kêu trời, thật là chẳng ra làm sao. Phải chăng, chính vì con người ta cái gì cũng làm phiền đến Thiên Lão lên ông đã trút giận lên đầu cái đám người gọi là "Thiên tài" dưới Trái Đất này...?!"Thiên tài" thời nay, không bái bai vì đoản mệnh thì cũng say goodbye cuộc đời này vì nhiều lí do đôi khi rất...CỦ CHUỐI...Tỉ như 4 người các cô chẳng hạn...Chỉ vì đọc một cuốn tiểu thuyết ngôn tình xuyên không rất chi là...CẨU HUYẾT...lên đã giải quyết theo đúng cách của "Thiên tài"Một đứa hack máy tính của mụ tác giả...Một đứa hack điện thoại của bả...Một đứa hack nguồn mạng nhà bả...Một đứa vung tay múa bút, à nhầm, gõ phím tặng bả mấy dòng comment mà bả đọc xong được hưởng nguyên một vé vô hospital nghỉ dài hạn...Aizzz...Các cô đây là làm việc tốt cơ mà...Thế nhưng tại sao Thiên Lão lại đối xử với các cô như vậy...?! Cho các cô ngã cầu thang, đâm xe ô tô, đập đầu vào cánh cửa thì nothing, không sao sất, đằng này Thiên Lão lại vui tính, thẳng tay cho các cô xuyên vào cuốn tiểu thuyết cẩu huyết đầy trời kia...Không làm nữ chính thì thôi, đằng này lại cho các cô xuyên vào thân thể những nữ phụ hi sinh thảm nhất truyện...Haizzz...Thật đáng buồn biết bao...Đành làm theo cách của chính mình để giải quyết vậy: Tránh nữ chủ như tránh ma, trốn nam chính như trốn tà...Cơ mà hơi lạ nhể...Tại sao...ĐÁM NAM NHÂN KIA CỨ ĐUỔI THEO CÁC CÔ VẬY?!...Huhu...Thiên ơi, dù chúng con là "Thiên tài" nhưng người có cần phải ưu ái đến vậy không?!...Tha cho tụi con đi mà...…
hãi đọk Tryện "kon tym pé pỗng" pạn sẻ cảm thấy hài LÒNg…
Thể loại đam mỹ tác giả( TIỂU ROY) [Không được phép lấy đi bất cứ nơi nào][ khi không được sự cho phép của ta] cậu là Vương Nguyên 18 tuổi xinh đẹp đáng yêu Vương Tuấn Khải 19 tuổi lạnh lùng sắc bén Dịch Dương Thiên Tỉ 18 tuổi ít nói lạnh lùng Tuấn Khải và Thiên Tỉ là anh em kết nghĩa trong lúc cậu đang chạy bộ trên đường mắt dán vào điện thoại cùng lúc đấy có 2 người thanh niên chạy ngược hướng với cậu do không để ý cả 3 đã va phải nhau cậu ngã xuống nền đất liền lập tức òa lên khóc 2 người thanh niên cậu va phải rất tức giận lại nghe tiếng cậu khóc định quay ra mắng cậu nhưng khi thì thấy gương mặt đáng yêu của cậu cả 2 liền nuốt ngay ý định mắng người mà hạ giọng dỗ dành cậu [Tuấn Khải+Thiên tỉ ] Em có sao không cục trôi?cậu nhìn hai anh khóc lớn [Nguyên] huhu hai anh ăn hiếp Tôi huhuhu 😭(thôi các nàng đợi vào truyện rồi xem diễn biến nhé 😂😂😂)…
ngọt ngào, vv…
Bình thường, giản dị nhưng chân thật. …