suy nghĩ về mọi thứ tôi từng gặp
tôi không thể hiểu đc bản thân mình…
tôi không thể hiểu đc bản thân mình…
Mình làm bộ fanfic này là vì đây là OTP của mình, mình sẽ viết theo dựa trên tưởng tượng và suy nghĩ của mình có thể sẽ khác xa so với truyện nên cũng mong mọi người đón nhậnLưu ý: đây thuộc thể loại ABO, H+, Chiếm Hữu…
Bạn thấy mình lạc giữa vô minh.Vô minh, bạn không rõ ai đã tìm ra khái niệm này, nhưng khi bạn đọc được nó từ thơ Zelda, bạn chợt hiểu. À thì ra đó là nơi tuổi trẻ mình đang chôn vùi.Đứng giữa miền miên viễn, tay với không ra khỏi tàn đêm, khung cửa chẳng thể ngăn nổi gió luồng... chỉ những cô độc, và tiếng gào thét thất thanh của đôi bán cầu não.…
chỉ là câu chuyện về cuộc sống thôi do mình tự nghĩ ra mong mọi người cho ý kiến…
Đây là những gì tôi suy nghĩ tôi đăng lên vì muốn cs người đồng cảm với mình…
Hello!!! Tớ mới vừa chuyển tới vùng đất màu da cam này. Tớ mới vừa mở một "tiệm sách" nho nhỏ, mong các cậu ủng hộ nhé. Tiệm tớ mới nhập một lô sách mới. Tên truyện : |V × You | •Kiều nữ của ta•Thể loại : Fanfic, hiện đại, ngôn tình, OE.Tác giả : Tiểu Lay.Tình trạng : đang hoàn. Ý tưởng : Lấy ý tưởng về vấn nạn xã hội hiện nay về "nghành", muốn nêu rõ và thực tiễn nhất những mặt của " ngành", nêu rõ suy nghĩ của mọi người đối với "ngành" là sai. ❌CẤM SAO CHÉP VÀ ĐÁNH CẮP TRÊN MỌI HÌNH THỨC❌…
Dành cho Ja-eun của tớ Hãy cùng nhau bay vào thế giới của tớ để đọc và chữa lành vết thương gần lành những suy nghĩ mà tớ đã có thể làm được, có thể pha trộn giữa tiêu cực và tích cực nhưng mong mọi người không tiêu cực tớ.Lưu ý chỉ là tưởng tượng mọi thứ đều không có thật:((- Chúng ta yêu nhau trong im lặng như cách những bông hoa Hướng Dương đang hướng về mặt trời đằng trước.…
vài suy nghĩ về vài những chuyện tự trải qua hoặc được nghe kểsuy nghĩ đứng dưới góc độ chủ quankhông ném đá reup khi chưa cho phép…
Hmmmmmm*suynghi*…
Trầm tư, lo lắng rồi cuối cùng dẫn đến trầm cảmSự cô đơn chán chường có lợi ích gì được đây ?Tôi đã cố gắng làm đủ mọi cách để thoát ra khỏi cái bóng đen đó Tôi đã nghiệm được nhiều điều sau những cú tát cuộc đời ban tặngNhưng những điều đó mấy ai hiểu được đây ?…
ờm thì nếu bạn tò mò có thể đọc:0Vì tôi làm cái này chơi thôi:0…
Những dòng suy nghĩ, cảm xúc tuôn ra và chợt muốn viết thành tản văn của riêng mình...…
Những dòng thơ tự sự, TỰ SÁNG TÁC trong những khoảnh khắc suy nghĩ vu vơ, buồn chán không có ý nghĩa.…
Viết ra chỉ đơn giản là muốn độc giả yêu quý hơn cuộc sống hiện tại mình đang có..…
Sau tai nạn, cậu thoát khỏi cửa tử. Khi tỉnh dậy bống nhận ra cậu là nhânvật qua đường trong tiểu thuyết dam mỹ 18+ và bỗng có thuật dọc tâm.Công chính, thụ chính, cùng bạn thân của cậu đến thăm cậu, hết lòng lolắng cho cậu.Cũng là lo lắng nhưng..'Bên ngoài thật nguyhiểm, có nên giam giữ em ấy lại không nhi? Làmmột chiếc lồng vàng và giường công chúa thì sao nhi? Hah- chắc là tuyệtlầm."_suynghĩcủa công chính" Hức.. anh Tiểu An của em, chắc đau lắm nhiỉ? Em muốn anh dau đónrenri dưới thân em hơn là người khác làm anh đau."_suy nghĩcủa thụchính" Tiểu An vừa thoát khỏi cửa tử, mình phải kiềm chế!Hah~ kiềm chế kiểu gì đây? Cứ nhìn mặt ẻm là mình lại lên...chậc!"_ bạn thân của cậu mặt lạnh suy tư.Họ ân cần chăm sóc lo lắng cho cậu, nhưng cậu lại sợ đến chết dứng tại chổkhi dọc dược suy nghĩ của ba người họ.•Công Chính:Trình Tiêu•Thụ Chính:Mạc Thanh•Bạn Thân:Phạm Dương•Tiểu An:Thẩm An☆lưu ý:đây là ý tưởng từ đoản của một bạn khác☆nick của bạn ấy là:@n.huyen05…
Tôi tỉnh dậy vào lưng chừng giấc mơ về nhiều năm trước...có một người mà có lẽ tôi sẽ nhớ mãi không thể quên .Bạn nghĩ trẻ con không biết yêu ư?Vậy tôi hỏi bạn cậu bé chơi cùng bạn vào năm 6 tuổi ,bạn có còn nhớ không?Dần dà khi đã trải qua đủ những thử thách và mất mát,cô đơn và bơ vơ ,bạn nhận ra cái khoảng cách xã hội cũng là một rào cản rất lớn!Liệu họ có gặp lại nhao? Liệu lịch sử có lặp lại thêm một lần nữa?Hãy vào đọc truyện nhé:>Tác giả của tôi có chút hồi hộp rồiiii…
sự cô độc của tôi…