Mọi thứ đã phải diễn ra như vậyĐể em thấy em phải yêu mìnhĐã đến lúc em phải nhận raEm đã luôn tự lừa dối con timVì nếu anh muốn anh đã tìm cáchNhưng anh chẳng hề gìEm ghét cái cách em luôn bào chữaCho mọi lần anh vô tâmEm ghét cái cách, em nói em vẫn ok khi em tủi hờnGhét dư luận tàn nhẫnGhét nghĩ đến anh nhiều quá mứcGhét việc phải giữ im lặngTỏ ra mình không vướng bận…
Tôi tỉnh dậy trong thế giới của Lời Nguyền Ái Cuồng, một câu chuyện nơi nữ chính Serena Vale mang lời nguyền kỳ lạ-bất cứ người đàn ông nào ở bên cô quá một tuần sẽ phát điên vì yêu và sẵn sàng làm mọi thứ để chiếm hữu cô. Nhưng may mắn thay, tôi không phải nữ chính. Tôi chỉ là một nhân vật phụ mờ nhạt tên Lilian Moore, không có đất diễn, không liên quan đến cốt truyện chính.Vậy là tốt rồi. Tôi có thể sống một cuộc đời bình yên, tránh xa mọi rắc rối.Nhưng vì sao ánh mắt những kẻ kia lại dần chuyển hướng về phía tôi? Vì sao tôi bắt đầu thấy những dấu hiệu bất thường? Có gì đó không đúng... và tôi không thể cứ thế mà thoát khỏi câu chuyện này.…
*Bộ FANFIC này là KOOKV nha các bác!!Thể loại: Đam mỹ; ôn nhu công - nhược thụ; sủng ngọt; cổ trangCouple: KookV ; HopeMin Tác giả: LannLee [.] Jeon Jungkook là một vị thiếu gia sinh ra trong một gia đình theo kiếm đạo. Chàng bắt đầu si mê người con trai tên Kim Taehyung - người có thân phận thấp kém được Kim phu nhân ( Kim SeokJin) tuyển vào phủ làm người hầu riêng cho nhị thiếu gia Jeon Jungkook. Từ những tình huống và hiểu lầm trớ trêu, Jungkook và Taehyung dần dần nhận ra tình cảm mình trao cho đối phương. [ BỘ FANFIC NÀY CÓ THỂ CÓ MỘT SỐ TÌNH HUỐNG KHÔNG THỰC TẾ VÀ HƯ CẤU ]…
Author: nnleeath or ath- Không phải là truyện, chỉ là một tổ hợp nhiều chữ cái có nội dung thôi ×.×"- Để những ý tưởng nhỏ vào mỗi phần, có khi rãnh rỗi sẽ viết lại thành truyện...- Mỗi đoạn đều đang kể về một câu chuyện, nên nếu rãnh có thể ngồi đoán... TRY IT~~ĐỪNG MANG CON TỚ ĐI KHI CHƯA XIN PHÉP NHÉ, mà ba cái thứ nhảm nhí này chả ai thèm lấy đâu nhỉ~~…
Từ nhỏ, tôi luôn bám theo Leo, cậu bạn hàng xóm học chung lớp với tôi. Leo thông minh, điềm tĩnh, luôn đứng đầu lớp và là niềm tự hào của thầy cô. Còn tôi chỉ là một cô gái vụng về, ngốc nghếch và luôn cố gắng làm trò để khiến cậu ấy cười.Thật ra, từ bé Leo đã nhiều lần tỏ ra khó chịu với tôi. Cậu nói tôi phiền phức, xàm xí, nhưng tôi chẳng để tâm. Tôi vẫn cứ vui vẻ chạy theo cậu, vẫn nghĩ rằng Leo chỉ đang đùa thôi. Nhưng khi lên lớp 12, Leo không còn chỉ đơn thuần là cáu kỉnh nữa, cậu thật sự ghét sự có mặt của tôi.Một ngày nọ, cậu nhìn thẳng vào mắt tôi và lạnh lùng nói:"Cậu đừng bám theo tôi nữa."Tôi vẫn cười, nhưng trong lòng tôi trống rỗng. Đau đớn hơn là khi tôi phát hiện Leo có tình cảm với July, một cô gái hiền lành, học giỏi, dịu dàng như ánh nắng buổi sớm. Tôi từ từ rời xa Leo, chọn cho mình một con đường khác, dù lòng vẫn còn đầy tiếc nuối.…
Tôi không nhớ mình là ai. Không nhớ mình đến từ đâu. Tất cả ký ức đều trống rỗng, chỉ còn lại một câu nói vang vọng trong đầu:"Chỉ cần tiếp xúc trong bảy ngày... người đó sẽ yêu."Nhưng không phải tôi. Lời nguyền ấy không dành cho tôi.Tôi cố gắng đào bới trong tâm trí, tìm kiếm một gương mặt, một cái tên, một chút gì đó thuộc về mình, nhưng chỉ là khoảng không vô tận. Ai là người bị nguyền rủa? Ai đã nói với tôi về nó? Tôi có liên quan gì đến lời nguyền này?Mỗi lần tôi cố nhớ, một cơn đau nhức buốt tràn qua đầu, như thể ai đó đang cưỡng ép tôi quên đi. Nhưng vì sao? Tôi đã thấy gì? Tôi đã biết điều gì mà không được phép nhớ lại?Có một sự thật nào đó bị chôn vùi. Và tôi phải tìm ra nó... trước khi quá muộn.…