Thích, ngưỡng mộ, thương, yêu...cuối cùng đâu mới đúng là từ có thể thể hiện chính xác tình cảm của chúng ta dành cho nhau đây? Cớ sao mỗi lần bên nhau tôi lại hạnh phúc như vậy? Cớ sao mỗi lần xa nhau ta lại nhớ nhau đến thế?- Ann: "Chẳng lẽ...tôi yêu em rồi?"- Cheer: "Chẳng lẽ...em yêu chị rồi?"…
warn: lowercase, fic có từ ngữ tục tĩu, không dành cho đàn ông mang thai và trẻ con đang chơi đá---------ai sập bẫy ai? nai vàng ngơ ngác hay hồ ly chín đuôi?…
*TRUYỆN DỊCH ĐÃ CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ*Vui lòng đọc kĩ hai điều dưới đây:1 - Truyện này thuộc thể loại Gen trên AO3, tức là không có quan hệ tình cảm giữa các nhân vật trong truyện hoặc không tập trung vào các quan hệ tình cảm của nhân vật. Vui lòng cân nhắc kĩ trước khi đọc để tránh hụt hẫng.2 - Truyện ngược sml :) vẫn là cảnh báo cân nhắc kĩ trước khi đọc, người dịch không chịu trách nhiệm về tổn thất tinh thần dưới mọi hình thức.Vui lòng không re-up dưới bất kì hình thức nào hay mang ra khỏi Watt khi chưa được người dịch đồng ýBìa des by meChúc các bạn đọc truyện vui vẻ! x…
❝ nhờ có em nhắn tin mà instagram của chị đỡ nhàm chán hơn. nhờ có em xuất hiện mà cuộc sống của chị vui tươi hơn đó im mina ❞❝ em từng nghĩ mình không có thanh xuân, nhưng cuối cùng chị là người mang đến. một phần ký ức có chị, hiện tại có chị, thanh xuân ngập nắng cũng nhờ chị mà có. chị có từng nghĩ chị đang 'mang trách nhiệm' rất lớn trong phần đời còn lại của em không?, myoui nayeon❞…
Author ~ Saberwww Tên truyện ~ Kí túc xá nhí nhố Dạo gần đây tui u mê Cường Bạch với Killua quá nên là dị đó. Sản phẩm này xuất phát từ sự nhất thời của tui và ai không thích tình trai đồ hay các anh bé trong này thì mình có thể lặng lẽ đi ra nha.Nhân vật không thuộc về ad nhưng nội dung thì có không đem đi bất kì chỗ nào khác ngoài chỗ này nha :3…
"Whitefall" chính là tên của câu chuyện đó, bắt nguồn từ một tình yêu của tiểu thư trẻ tại một đất nước hùng mạnh mang tên Quell. Cô tên là Lydia Whitefall, một cô gái trong sáng như bông hoa LiLy trắng. Quá trình trưởng thành gian nan cùng với tình yêu của cô dành cho hoàng tử của Quell đã mang đến một phép màu kỳ diệu.Hydel Gladrain, người bạn cùng tuổi, cũng là đối thủ của Lydia. Hydel được xem như bông hoa Hồng đỏ với đầy gai nhọn của phủ bá tước. Số phận khiến hai gia tộc đối đầu nhau, hai cô gái trẻ lại cùng yêu một người, họ nghiễm nhiên trở thành kẻ địch của nhau, khơi màu cho một cuộc chiến tràn khắp Quell.Tưởng như cuộc chiến đó sẽ không bao giờ kết thúc. Cho đến một ngày, một nhân vật hỗ trợ nữ chính xuất hiện. Người đó tuy chỉ là một nhân vật phụ, nhưng lại nắm vai trò chủ chốt tiêu diệt kẻ xấu.Hydel sau cùng vẫn là nhân vật phản diện. Dưới lưỡi gươm của "người đó", Hydel đã chết. "Người đó" về sau cũng không rõ tung tích.Mọi thứ đến hồi kết, một cái kết có hậu....Nhưng thời gian xuất hiện những biến đổi, câu chuyện quay về điểm bắt đầu. Một linh hồn ngoài lề xuất hiện, khiến dòng chảy câu chuyện không đi theo hướng được định sẵn...…
"Bạch Hồng Cường, tôi muốn em chọc khuấy mẩu huyết nhục thoi thóp nơi trái ngực tôi.""Anh bị tự ngược à?"*một chuỗi những mẩu fanfic ngắn tách biệt về cặp JiroH x Cường Bạch. Tất cả tình tiết, sự kiện trong truyện đều hư cấu và là sản phẩm của trí tưởng tượng. Đọc vui vẻ không quạo nha cả nhà iu của kem.149 x 512.by. lloyd22 09 07.…
Couple: ScotAusScot | Allistair Kirkland x Roderich EdelsteinDisclaimer: Another Universe, Human AU, HESummary: Ở một khu rừng nọ có chú chích chòe xanh yêu thầm chàng hút mật đỏ.…
Tên gốc: 鱼没有脚Tác giả: Bất Khai Tâm Đích Phì QuấtThể loại: vườn trường, hắc ám, ngược, H văn, 1v1, lôi Nhân vật chính: Diêu Nguyệt Ảnh, Cung TrạchEditor: tiên nữ, misan***Văn án:Nông thôn muội muội × quý tộc thiếu giaTừ cấp 2 đến cấp 3, từ vùng nông thôn hẻo lánh đến nơi thành thị phồn hoa.Diêu Nguyệt Ảnh tựa như loài ký sinh, bám chặt vào người bạn duy nhất - Trình Hân.Thời điểm cô bước chân vào cánh cổng đại học, có một chàng trai xuất hiện và nói rằng anh ta có thể cho cô tất cả những thứ này, thậm chí còn nhiều hơn nữa.Chỉ có điều, đây là bạn trai của Trình Hân."Cá không có chân, vì vậy chúng không thể cảm nhận được niềm vui khi bước đi trên đất liền.Người không có mang, nên cũng không thể tận hưởng niềm vui khi bơi lội trong nước." - Jón Kalman Stefánsson…