Tên truyện: Còn Lại Ta Giữa Thinh KhôngThể loại: hậu tận thế, slowburn, niên thượng, bảo vệ - được bảo vệ, tình cảm - sinh tồn, nhiều đau đớn - nhiều dịu dàngSố chương dự kiến: 35 chương + 1 epilogueTagline: "Khi thế giới không còn, vẫn còn tay em trong tay tôi.Và trái tim vẫn đập. Vì em."Giới thiệu nhân vật:Joss (38)Người gác đêm với một trái tim luôn chối bỏ sự thật rằng mình đang yêu. Cầm súng giỏi. Nhưng giữ kín cảm xúc còn giỏi hơn.Gawin (19)Chú chim hoàng yến trong lồng chống đạn. Vừa ngẩng đầu đã yêu. Vừa khóc đã muốn được nắm tay người ấy.…
"Vì làm sao em có thể hiểu được rằng tình yêu trao em có tác dụng phụ kèm theo.Nào là đa nghi, ghen tuông, thiếu đi sự tỉnh táo, đến mức nhân cách bây giờ cong veo..."oneshot - tam đề - truyện ngắn về các cp iu thích =))))…
Thư viện :>Bạn biết gì về họ?Sáng lập: Louis NguyễnNhân viên: Cheryl, Jerry, CT, ChuPi và Shuu=========================Một vài thứ sẽ dựa trên ý tưởng riêng, có yếu tố BL, giả tưởngSPEACIAL: OOC :)…
Motif chính: Khiếm khuyết - Healing - Ẩm thực - Tình yêu - Văn hóa TháiThể loại: Chữa lành, slice of life, hiện đại, đời thường, tình cảm nhẹ nhàng, HE⸻"Một câu chuyện về lặng im, ánh sáng và tình yêu không cần lời nói."⸻Có những âm thanh không đến từ cổ họng,mà từ ánh mắt, từ lòng bàn tay, từ những điều nhỏ đến mức người ta hay lãng quên.Joss - một chàng trai khiếm thính sống khép mình trong một thành phố xa lạ. Ba năm, ba mươi hồ sơ xin việc, ba mươi lần bị từ chối. Anh sống đủ ăn, đủ mặc, nhưng trong lòng luôn thiếu một điều gì đó - như thể cuộc đời chỉ là bản nhạc nền không lời.Rồi anh gặp Gawin - cậu sinh viên ngành trị liệu ngôn ngữ, nụ cười sáng như nắng hạ và đôi tay nói được cả những điều ấm áp nhất. Cậu không hỏi nhiều, chỉ kiên nhẫn ở bên. Nhẹ nhàng. Như nắng. Như một thanh âm không ồn ào, nhưng vang xa trong lòng người.Từ một căn bếp nhỏ nơi góc phố Thái, giữa mùi cà ri xanh và hơi ấm từ nồi súp hầm nước cốt dừa, họ bắt đầu học cách lắng nghe nhau. Không phải bằng tai. Mà bằng sự hiện diện không lời.Đây là câu chuyện về một người học cách tin rằng mình không cần phải hoàn hảo để xứng đáng được yêu,và một người chưa bao giờ ngừng tin rằng -đôi khi, thế giới chỉ cần một người biết lắng nghe tiếng nắng trong lòng mình là đủ.⸻Mình nảy ra ý tưởng cho truyện này sau khi trò chuyện với mẹ về một người với số phận tương tự. Nhưng buồn thay anh lại không được may mắn như Joss. Hy vọng thế giới ngoài kia sẽ dịu dàng với anh hơn nhé ❤️…
dù chỉ cách nhau có một tuổi nhưng trong Mắt Joss Gawin sẽ mãi là người nhỏ hơn cần phải được nuông chiều bao gồm những chuyện ngắn về Jossgawin do tác giả tự nghĩ ra…
Buổi tập kết thúc muộn hơn dự kiến. Mọi người lần lượt rời phòng, chỉ còn Yushi ngồi lại thu dọn dây mic và bảng nhạc. Sion đứng ngoài cửa, tựa vai vào tường, tay cầm chai nước, không gọi, cũng không giục. Yushi biết có người đợi, nên động tác cũng nhanh hơn thường ngày, nhưng khi đến cửa thì lại dừng. Em lấy cớ chỉnh lại quai túi, rồi hỏi vu vơ: - "Anh đợi ai à?"Sion nhìn em, ánh đèn vàng hắt lên gò má cậu làm cái nhăn mũi ấy càng dễ thương hơn thường ngày. Anh không trả lời ngay. Chỉ đưa chai nước về phía em, nhẹ nhàng. Yushi nhận lấy. Tay chạm vào tay, và trong lòng lại dội lên một đợt sóng nhỏ.…
Có những mái nhà được xây nên từ máu mủ. Nhưng cũng có những mái nhà được tạo ra bằng tình thương, đau đớn, và lòng hy sinh không điều kiện.Dù có bị định nghĩa là "không cùng huyết thống", Guinzly chưa từng là đứa trẻ bị bỏ rơi - mà là đứa trẻ được chọn...bởi hai người đàn ông đã từ chối quay lưng với thế giới chỉ vì một sinh mệnh cần được giữ lấy…
FIC GỐC: DYNBY- EM BÉby: t lun ds mă Thịt người ta cho đã rồi bỏ đi, đã thế còn là một tên đần độn, hừ! Thật tức chết mà! Cuộc đời mình sẽ đi về đâu đây???Englot+futa=🔞🌚…