He lu, tui là tg nè, đây là nick phụ của tui, và đây cũng là quyển chuyện liên quan đến Lịch sử đất nước của tui, trong này có các cặp ship khác nên các bác khỏi lo :333, và truyện này sẽ do chị họ tui ( người đã vẽ bìa truyện + oc country của tui ) quản lý và viết nhé bởi vì tui còn dở hai cái truyện ở nick kia nữa :<:333trong chuyện kể về tủi thơ và lịch sự nc của tui và các bác lưu ý là đất nước này hoàn toàn không có thật nha, nó chỉ là một nướcm ảo do tui tạo ra cộng hòa nhân dân Navysa…
"Thần Hộ Mệnh không thể can thiệp vào Số Phận của Con Người. Nhưng họ sẽ hỗ trợ làm sáng những kí ức không màu của Con Người, có thể hiểu là giúp Con Người không phải bị ám ảnh hay trăn trở với những kí ức không đẹp trong cuộc đời của họ." Satang từ tốn giải thích công việc này cho Winny hiểu rõ hơn."Thế hiện giờ Kí Ức của tôi đang có màu gì?" Winny tò mò hỏi thăm."Nó đang dần sáng lên rồi, cũng có nghĩa là nút thắt trong cậu đang dần được gỡ bỏ rồi đó." Satang nhẹ nhàng cập nhật tình hình chiếc lọ Kí Ức của Winny cho chủ nhân của nó biết."Vậy còn hình ảnh thì sao, nó có hiện bức ảnh nào cực kì đặc biệt không?" Lại tiếp tục một câu hỏi từ Winny.Satang lấy quyển album từ trong túi ra nhìn một lượt các bức ảnh, sau đó lật lại một bức khiến cậu thấy đặc biệt nhất."Có, là bức hình chiếc máy ảnh và hũ kẹo đặt cạnh nhau. Nhìn sơ thì không mấy khác biệt, nhưng mà hình như có vẻ bức này có màu ảnh đặc biệt tươi sáng hơn. Trông rất ngọt ngào, cậu có cảm thấy thế không?" Satang cười nhẹ nhàng lộ ra chiếc lúm má đáng yêu, đưa bức hình cho Winny xem cùng.Winny khi nhìn thấy nó, bấc giác lộ ra vẻ mặt hạnh phúc với nụ cười rất tươi, nhẹ nhàng nhìn về phía Satang. Cùng lúc bắt gặp ánh mắt đối phương cũng đang nhìn mình. Hai ánh mắt bất chợt nhìn thấy nhau, họ dường như cũng hiểu được tại sao bức ảnh này lại đem đến cho họ cảm xúc đặc biệt như thế.------------------------------Một chiếc fic tự sáng tác, không theo một quy tắc ráng buộc nào. Hoàn toàn dựa trên suy nghĩ và tưởng tượng.…
Trong buổi sáng đầu tiên của năm học mới, Winny, một học sinh mới chuyển đến trường, cảm thấy lo lắng và hồi hộp. Cậu ít nói và nghiêm túc, thường dành phần lớn thời gian để học tập và không dễ dàng hòa nhập với bạn bè mới. Khi lớp được phân nhóm học tập, Winny ngồi cạnh Satang, một học sinh nổi bật với tính cách cởi mở và năng động. Satang, đã nghe về Winny trước đó, rất hào hứng khi có cơ hội làm quen. Dù Winny cảm thấy lạ lẫm với sự nhiệt tình của Satang, cậu vẫn cố gắng mỉm cười và trả lời ngắn gọn.Satang không từ bỏ. Anh bắt đầu cuộc trò chuyện với những câu hỏi thân thiện và chia sẻ về các hoạt động của lớp, các câu chuyện hài hước và mẹo học tập. Nhờ sự nhiệt tình và chân thành của Satang, Winny dần cảm thấy thoải mái hơn và bắt đầu hòa nhập với lớp học.Một tuần sau, trường tổ chức một buổi dã ngoại. Winny lo lắng về việc tham gia vào các hoạt động ngoài trời và cảm thấy mình có thể không hòa nhập được. Satang, nhận thấy sự e ngại của Winny, đã chủ động mời cậu tham gia nhóm của mình. Tại buổi dã ngoại, Satang luôn ở bên cạnh Winny, giúp cậu tham gia vào các trò chơi và hoạt động thể thao. Satang khuyến khích Winny và giúp cậu vượt qua sự lo lắng. Winny đã tham gia vào các trò chơi đồng đội và có những khoảnh khắc vui vẻ cùng các bạn học.Kết thúc buổi dã ngoại, Winny cảm thấy hạnh phúc và biết ơn vì có một người bạn như Satang. Cậu nhận ra rằng tình bạn giữa mình và Satang đã bắt đầu nảy nở và mở ra những cơ hội mới để khám phá và trưởng thành cùng nhau.…
Tôi bắt gặp anh từ lúc tôi bị đem đi bán cho bọn buôn người .Tôi cố vùng vẫy thoát ra khỏi bọn chúng ,tôi chạy và từ lúc ấy tôi gặp được anh Levi . ..............Tôi yêu anh.…
2 người đàn ông thẳng như cây thước (dẻo) buộc phải nhập học tại một trường Đại học CHỈ DÀNH CHO GAY - một trường Đại học CHƯA TỪNG CÓ. Luật lệ duy nhất: NÓI KHÔNG VỚI SÌ TRÂY.Liệu họ sẽ bị PHÁT HIỆN?Họ có thể GIỮ MÌNH trong một môi trường như vậy?==> Link đọc AU gốc: https://twitter.com/aysarawat/status/1217953296800866304AU được trans đã có sự cho phép của tác giả. Mình chỉ trans vì thấy hay và dễ thương chứ không có mục đích gì khác. Vui lòng không re-up hay mang đi đâu.…
Ừ thì yêu Yêu đến dại khờ Yêu đến khi nhận ra mình đơn phương Yêu khi nghe lời tàn nhẫn Yêu đến quên mình Yêu để rồi quên ,...Ừ thì anh à em mệt rồi Buông tay anh em phải cố…