sookay; rừng
Nhà thám hiểm và chàng tiên hoa…
Nhà thám hiểm và chàng tiên hoa…
chào các bạn, mình lần đầu làm truyện nên không thành thao lắm mong mọi người ủng hộ nha…
có một người lẳng lặng yêu một người suốt cả tuổi thanh xuântừ năm 17đến năm 29 tròn 12 năm…
Phải mất bao lâu để hai kẻ cứng đầu khuất phục trước tình yêu?Warning: Nội dung nhạy cảm, không liên hệ với người thật. Mọi thứ chỉ là trí tưởng tượng, đừng có mò vào đến tận đây rồi này nọ, nobody care :)…
không bế đi đâu cảcợt nhả nhưng vẫn iu 🫰fic này đc viết trc fic kia =)))…
mấy điều nhỏ xíu 🧏🏻♀️…
trần anh khoa sợ phát ngất khi bị thằng nhóc khối 10 chặn đường với lý do đơn giản là trêu nó bot văm..24/06/2025…
bé sinh viên mới chuyển đến ngon quá phải làm sao?nguyễn huỳnh sơn x trần anh khoa…
anh nhớ anh đã xao xuyến vô cùng, khi lấp lánh em gieo mình, nơi ánh mắt anh.…
SooKay / SơnKhoaThe deep night, the beautiful times come to meColoring my heartI remember the eternal summer night dreams...…
Tác giả: @donutstoreLink fic gốc: https://www.wattpad.com/story/345963093-kookmin-1001-c%C3%A1ch-tho%C3%A1t-kh%E1%BB%8Fi-t%C3%ACnh-%C4%91%E1%BA%A7u[FIC CHUYỂN VER ĐÃ CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ]Người ta nói, đời người đàn ông trung bình sẽ chỉ trải qua hai mối tình khắc cốt ghi tâm. Trong đó, tình đầu được ví cái mụn bọc, thi thoảng sẽ trồi lên, sau đó ít ngày rồi lại lặn xuống, không bao giờ hết hẳn, chưa kể lần nào mọc thì cũng đau và khó chịu. Vậy mà, Jimin vẫn trở thành tình đầu của Jungkook, lại còn là tình đầu tệ hại nhất theo nhận định của anh.…
"Nửa đêm rồi, khóc thì mai mắt sưng vù lên đấy"…
trùng hợp quá, vừa hay, có khi ta là duyên số.…
Năm 2034, Khoa tỉnh dậy với kí ức của năm cậu 20 tuổi, bên cạnh là một bé con gọi cậu là ba.-Làm gì có ai thương em mà băng qua màn sương đêm... Bởi vì không muốn nhìn em khóc-Thể loại: hiện đại, ngọt ngược đan xen, mất trí nhớ, yêu lại từ đâu, HETình trạng: TOÀN BỘ HOÀN (truyện sẽ được đăng cách ngày)-Đừng nhầm lẫn giữa fic và đời thật, nếu không thích vui lòng click back. Fic là để thoả mãn sự delulu của tác giảNgoài ra fic còn được đăng song song tại AO3…
"Cậu ơi... mùa cưới tới nữa rồi, cậu có chịu cưới em chưa?"Là câu hỏi khờ mà em Khoa lặp đi lặp lại suốt tuổi thanh xuân - không phải để ép cưới, mà để giữ lấy một tình thương chẳng dám nói bằng tên.Một cuộc hôn nhân bắt đầu bằng giả vờ, lớn dần bằng quan tâm âm thầm, và kết thúc bằng một tình yêu thật - đơn sơ, nhưng bền bỉ như nhịp sống làng quê.cre id : Tui 🥰…
🔞, tục, dâm, mặn ngọt có đủWarning: cân nhắc trước khi đọc vì có chứa yếu tố nhạy cảm, không dành cho trẻ em dưới 18 tuổi và phụ nữ đang mang thai và cho con búđùa chứ ngon vcl nên đọc nhé👍Nơi mà chồng của bạn và chồng của tôi đụ nhauFIC NHẠY CẢM NÊN VUI LÒNG KHÔNG TUYÊN TRUYỀN ĐẾN TAI CHÍNH CHỦ, CHÁNH QUYỀN !!!…
"Sơn ơi, bao giờ anh về?""Sắp rồi, bạn chờ anh một chốc nhé?"________________________________Tớ là nhân viên tiệm bánh Tiramisookay, và đây là mẻ bánh đầu tiên tớ nướng cho hai chủ tiệm. Lại còn có hứng ngay lúc bão táp mưa sa cơ, nên là tớ đem bão vào mẻ bánh luôn haha. Các nhân viên ghé lại nhâm nhi thì cho tớ xin ý kiến với nhé :3…
"Tôi là mợ cả, còn cô - chỉ đi vào bằng cửa sau."Ngày đó, cậu cả Huỳnh Sơn cưới Anh Khoa về làm mợ cả không phải vì cha mẹ sắp đặt, mà vì yêu.Mợ cả đẹp như tranh, dịu dàng như gió xuân, từng là niềm kiêu hãnh của cả phủ họ Nguyễn. Nhưng tình yêu nếu không giữ, thì hoa cũng phai, gấm cũng tàn.Một lần bị phản bội, Khoa chọn rút lui, không ồn ào - mà để lại lời cảnh cáo khiến cả nhà phủ không ai dám ngẩng mặt.Đến khi cậu cả nhận ra... thì người đã không còn là "mợ cả" nữa. Chỉ còn là Khoa - người cậu phải học cách yêu lại, bằng tất cả sự nhẫn nại và chân thành.…
如果江澄不存在 - Nếu giang trừng không tồn tạinguồn lofter…