[Khải Nguyên] Nốt nhạc mang yêu thương
Tác giả: JonesReading: 16+Thể loại: HE, boyxboy, 1x1, thanh thuỷ văn, hoa quý mùa mưa, sân trường, giáo viên cố sự.Không chuyển ver truyện dưới mọi hình thức khi chưa có sự đồng ý của mình…
Tác giả: JonesReading: 16+Thể loại: HE, boyxboy, 1x1, thanh thuỷ văn, hoa quý mùa mưa, sân trường, giáo viên cố sự.Không chuyển ver truyện dưới mọi hình thức khi chưa có sự đồng ý của mình…
Đoản ngắn ngẫu hứng, dựa trên tình tiết hoặc tuyến tình cảm sẵn có đôi khi sẽ thêm thắt tỉa tót, không giới hạn ý tưởng. Đặc biệt là không công kích, không cổ xuý, không áp đặt hay ép bức bất kì các nhân hay nhân vật nào. Fic chỉ thuộc theo sở thích của tui thôi ạ 🫰🏻…
Vkook…
Nàng - Ôn Noãn là một nữ bác sĩ trung y, trong một lần cố ý chế ra thuốc độc, lại đem chính mình ra thử nghiệm, kết quả bỏ mình xuyên qua thành trưởng nữ phủ tướng quân. Cả đời này không bước chân ra khỏi phủ, ngày ngày tự tại trong viện của mình, có thể an tâm làm một con sâu gạo ăn nằm rồi chờ chết. Hắn -Quân Dập Hàn là một vị Vương gia của Vương triều Thiên Hữu, mang gương mặt mỹ mạo kinh tâm động phách, trong tay lại nắm quyền lực to lớn, có thể nói dưới một người mà trên vạn người. Hai nước giao chiến, hắn bất ngờ trúng "bẫy rập" của kẻ địch khiến cho cơ thể lâu ngày suy yếu. Thái Hậu nể tình hắn có công vì nước nên đã ban thánh chỉ tứ hôn cho hắn với trưởng nữ phủ Tướng quân vừa để xung hỉ cũng như kéo dài một tia huyết mạch cho hắn. ............Muốn biết thêm chi tiết mời mọi người đọc =))…
Đừng bao giờ giữ bên mình một mối tình lặng câm không lời, bởi vì người ấy sẽ không mãi ở một chỗ để chờ đợi sự can đảm nơi bạn đâu!Người ta nói yêu đơn phương là một cảm xúc kỳ quặc. Là người ngoài cuộc cảm thấy rất ngốc nghếch, rất đau khổ, nhưng người trong cuộc lại thấy ấm áp và yên bình. Ấm áp bởi luôn có thể dõi theo người ta từ phía sau, có thể dùng tư cách bạn bè để quan tâm người mọi lúc. Cũng thấy yên bình là bởi chẳng bao giờ nghe tới hai chữ "chia tay", vì có bắt đầu gì với nhau đâu mà chia tay cho được?Tôi cũng đã ở trong tình cảnh như vậy suốt nhiều năm trời, với cậu bạn thân từ hồi bé. Tôi cho rằng mối tình đầu ngây ngô ấy là thứ cảm xúc lạ lẫm và đẹp tinh khôi nhất. Đẹp, nhưng lại có kết cục quá buồn.Sẽ có những lúc bạn không đoán định được tình cảm trong mình có thực là tình yêu hay không. Cho nên bạn sẽ chờ đợi, sẽ nấn ná kéo dài thêm thời gian, để lắng nghe cảm xúc trong mình gọi tên chính xác đó là gì.Và khi khoảng thời gian chờ đợi trong tim bạn kéo dài quá lâu, nó sẽ đồng thời thu hết dũng khí của bạn lại. Vì bạn khi ấy tự nhủ với lòng mình rằng: đã và đang tốt đẹp yên ổn như vậy, bên người ta không danh không phận nhưng vẫn được ngắm nhìn người ta cười, cùng người ta hạnh phúc lẫn khổ đau, thì cần gì phải nói ra?Bạn cho rằng tình yêu là không cần phải nói, không nhất thiết phải thổ lộ, cứ yêu và yêu thế thôi. Không nhiều người có thể nhận ra tình cảm chân thành nơi trái tim bạn nếu chưa một lần bạn công khai khẳng định.…