[ĐM] Sống lại đành bao nuôi bạn thân
Tác giả: Yui Miki (Tui ;_;)Tag: Trọng sinh, mạt thế, bàn tay vàngNhân vật: Châu Ngọc Hùng , Đoàn Nguyễn Thanh TriếtTình trạng: Đang lê lết viết truyện nhưng vẫn phải chạy comm và dl trường…
Tác giả: Yui Miki (Tui ;_;)Tag: Trọng sinh, mạt thế, bàn tay vàngNhân vật: Châu Ngọc Hùng , Đoàn Nguyễn Thanh TriếtTình trạng: Đang lê lết viết truyện nhưng vẫn phải chạy comm và dl trường…
Một challenge mà con bé này muốn tham gia từ lâu, nay có thời gian rảnh rỗi thì đăng lên đây.…
Cứ coi như là tập nhật ký công khai mà tớ viết ra khi không có ai tâm sự ...^~'…
Văn án: Đang yên đang lanh tự dưng bị sét đanh. Tự dưng bay tới vị điện khác, tự dưng bị một đám tang thi chạy theo bày tỏ tinh yêu. Tiêu Bạch Kình cảm thấy tâm mệt quá, trái tim đau quá. Thể loại: đam mỹ, mạt thế, hệ thống, zombie vs plants…
È hèm, Song Ngư được chuyển đến một trường mới mang tên " Hoàng Đạo ". Tưởng là sẽ được yên ổn, ai ngờ lại phải học chung với bọn 16 tuổi dù cô đã 17 tuổi. Và từ đó, cô phát hiện ra nhiều điều bí ẩn, những thứ mà ít người có thể thấy, và kiếp trước của cô.…
Giới thiệu tóm tắt: # hai cái đứa nhỏ xông tận thế # Nhan Bố Bố là người hầu con trai, từ sinh ra thời khắc đó liền đã định trước, hắn đến hầu hạ tiểu thiếu gia Phong Sâm cả đời. Tiểu thiếu gia Phong Sâm, lạnh lẽo cứng rắn đến giống một viên hết sức nhiệt độ thấp bên trong viên đạn, sắc bén sắc bén, bao bọc dày đặc một tầng băng cứng, không cho phép bất luận người nào tới gần. Nhan Bố Bố trong mắt lại chỉ có Phong Sâm, hắn đem chính mình duy nhất món đồ chơi đưa lên: "Ca ca, tặng cho ngươi." "Ai là ca ca ngươi?" Phong Sâm cụp mắt lạnh nhạt mà hỏi. Nhan Bố Bố mút bắt tay chỉ cười: "Ca ca ngu ngốc, ngươi chính là ca ca nha." Phong Sâm một chút cũng không thích cái này theo đuôi, dù cho Nhan Bố Bố dùng nhiệt liệt nhất ánh mắt nhìn hắn, dùng nhất mềm âm thanh hô ca ca, hắn cũng không thích. Nhưng ở tận thế đến khi, mười hai tuổi Phong Sâm, lại mang theo còn nhỏ Nhan Bố Bố bước lên đường chạy trốn. Địa chấn, hồng thuỷ, giá lạnh, nóng bức, dịch bệnh, cùng với biến dị động thực vật. Hai cái cô đơn hài tử, bảo vệ một toà trống rỗng thành, cộng đồng đối mặt cái này hoàn toàn thay đổi, nguy cơ tứ phía thế giới. Ở những cái đó giãy giụa cầu sinh năm tháng bên trong, Phong Sâm một lần cũng không nghĩ tới muốn đem Nhan Bố Bố vứt bỏ. Nhan Bố Bố chính là hắn toàn bộ. -- ngươi dùng hoa hồng giống như mồm mép ta, viên đạn liền rách ra hoa. # vách núi khe trong sinh ra hai cây tiểu manh mối, ở tận thế trong mưa gió lẫn nhau cấp chất dinh dưỡng, gắn bó lớn lên # 1V1 lính gác dẫn đường văn đựng một chút…
Là những câu chuyện ngắn, những câu chuyện nho nhỏ mà những lúc tâm trạng rối bời, bất ổn liền viết lên…
Cuộc sống thanh xuân cuối cấp của tôi. Tôi muốn gửi gắm vào đây. Nhật ký Duật Vân là một cuốn nhật ký về những ngày đi học và cuộc sống hằng ngày. Nó sẽ kéo dài đến lúc hết cấp.(Đây là quyển nhật ký mà tôi sẽ ghi vào những gì đã xảy ra và cũng là cuộc sống của tôi).…
Có người nói yêu đơn phương là tình yêu đau khổ nhất vì không biết bắt đầu từ khi nào và bao giờ kết thúc, tự mình yêu tự mình đau khổ. Cô không nghĩ vậy. Vì đối với cô, nó không đơn giản như vậy, nhưng nó thật đẹp, như hoa tulip vàng. Cô yêu cậu ấy, một cách ngây thơ, mù quáng, và thầm lặng.…
Đơn giản chỉ là những kí ức được chắp ghép của một trí nhớ không hoàn chỉnh...Đơn giản chỉ là những khoảnh khắc buồn vui của thời mài mông trên ghế nhà trường... là thanh xuân của tôi...Đơn giản chỉ là những câu chuyện có thể suốt cuộc đời này tôi không bao giờ quên... cảm giác của những lần đầu tiên...…
Đam Mỹ đồng nhân, sủng văn.Không giống trong sách đã học. Cải biến khá nhiều chi tiết. Thay đổi kết cục toàn bộ.Huấn Cao không chết, ngược lại,Hạnh phúc bên người hắn yêu.Viên mãn.Không thích đọc, thỉnh ấn "back", đừng nói lời cay đắng, tội mỗ tác giả.…
Như bạn thấy đấy nó không có tên và cũng nhàm chán như vậy.…
Để tôi kể bạn nghe về thời thanh xuân rực rỡ có tôi và có cậu - người bạn từng thân nhất của tôi1 phần tôi không cách nào quên, ngây ngô, khờ dạiNgắn thôi, 2 năm điên cuồng ấy 《14 • 9 • 18》…
Học đường nha các bạn, dễ thương còn kết gì lúc viết tính sau mà tui ác lắm nha! Muahahaha…
đây là hậu truyện của "chuyện của mình và anh ấy," nói về những dòng tin nhắn thường ngày của chúng tôi trong thời gian giãn cách thành phố. cảnh báo là có cẩu lương, nếu không thể chịu được thì không nên đọc. ở đây chỉ có niềm vui, không có nỗi buồn, nếu bạn thích ngược luyến thì cũng nên lướt qua. cảm ơn mọi người~…
[ Đoản văn ngắn ] Thích thì đọc, không => next!!!!Trích những dòng nhật kí của tôi :"Hey boy, .... Tròn 1 năm từ ngày tôi gặp anh rồi đấy"" Tình cảm này có được gọi là tình yêu không???? ..."" Kết thúc cho 1 năm tôi là trò đùa, 1 năm tôi làm đứa ngốc ...... "" Tròn 1 năm rồi nhé!! ..... Kết thúc được rồi nhỉ!!!! .... " [ Đoản văn ]- Arigatou -…
"Đã có lúc toi đau đớn, toi gục ngã. Nhưng điều quan trọng là toi tìm thấy sức mạnh của nội tại và toi chiến đấu vì nó. Know your value. Wear your crown. Write your own story. Each of us is a warrior. So fight for your dream. THANK YOU."{\__/}( • - •)/つ🔪🔪…
Đây là nhật ký trích dẫn những điều không muốn nói với những người quen. Đôi lúc con người nhỏ bé này chịu đựng không nỗi nên chỉ muốn viết ra đây cho thỏa nỗi muộn phiền. Và chúng có lẽ chỉ là những chuyện cỏn con với mọi người nhưng, với tôi chúng luôn là nỗi buồn trong lòng. Chỉ mong được bao dung và yêu thương hơn bây giờ.…