[Đoản văn - Fic cùng #BibleBuild] KỴ SĨ VÀ CHÀNG NGHỆ SĨ SAXOPHONE
Hắn đặt từng bước lên bậc thang, đến gần người nghệ sĩ và ngắm nhìn chàng hoàng tử bằng ánh mắt si tình:"Ta, Bible Wichapas Sumettikul, chàng kỵ sĩ của em, Build Jakapan Puttha?…
Hắn đặt từng bước lên bậc thang, đến gần người nghệ sĩ và ngắm nhìn chàng hoàng tử bằng ánh mắt si tình:"Ta, Bible Wichapas Sumettikul, chàng kỵ sĩ của em, Build Jakapan Puttha?…
cứ đọc rồi biết…
Tôi đã viết truyện, viết thơ với tất cả tấm lòng mình. Tất cả những nội dung khác, tôi gộp vào thành "Tản mạn" - vốn là một thuật ngữ không chính xác lắm. Đó là những bài văn ngắn nêm nếm chút bông đùa gượng gạo, cũ kỹ, được hình thành từ kinh nghiệm sống ít ỏi và hời hợt của bản thân tôi.Nay, tôi muốn viết một tập "tùy bút" nửa vời với chủ đề ẩm thực. Và chắc chắn phải là ẩm thực Việt Nam, bởi vì cách ăn, cách nấu, cách nghĩ của tôi không chạy thoát mảnh đất cong dài ấy được.Nói về ẩm thực Việt, người ta đã tung hô Hà Nội tinh tế và Huế kiêu kỳ rất nhiều lần; cho nên, với cương vị là một người Sài Gòn, tôi muốn "giành" lại chút công bằng cho mảnh đất miền Nam.Ẩm thực Sài Gòn rất đặc biệt. Hà Nội và Huế nổi tiếng với những món ăn sẵn có ở địa phương hoặc ở các vùng lân cận, nhưng Sài Gòn thì không hẳn. Ẩm thực miền Tây Nam Bộ chỉ là một phần nhỏ mà thôi. Những phần còn lại, nếu truy ra nguồn gốc thì sẽ có rất nhiều xuất xứ, từ miền Bắc, miền Trung cho đến Trung Quốc và cả Campuchia. Cái tên "Sài Gòn trăm mấy phố phường" là để gợi nhắc về sự đa dạng đó chứ hoàn toàn không có ý xúc phạm nhà văn Thạch Lam - vốn là một tác giả tôi rất kính trọng. Đây chỉ là sự...ăn-theo-có-thiện-chí của một người quý ông Thạch Lam mà thôi.…
Hồn ma Diluc x Sinh viên Kaeya…
Văn phong ko đc hay cảm ơn vì đã xem…
dường như có thứ gì đó luôn theo dõi tôi…
"Tôi có thể gặp con bé không?" tôi hỏi. Bác sĩ gật đầu, lập tức quay người cho tôi vào phòng. Tôi nhanh chóng sải bước về phía giường. Con bé nằm đó. Chỉ có tiếng thở nặng nề và chuyển động của ngực con bé nói với tôi rằng con bé đang ở đây. Ngay lúc đó, đứng đó, tôi lập lời thề, cho cả cô ấy và cho chính tôi. Tôi đã thề rằng tôi sẽ luôn ở bên cô ấy.Luôn luôn..…
Tình yêu trẻ đôi mươi=)))…
Cày lại nên t bị vã OTP…
Sẽ ra sao nếu như bạn muốn trở thành một nhân vật trong Học viện anh hùng? Hãy vào đây và cùng mình tưởng tượng nhé. Bạn là một cô bé thiếu tình thương từ gia đình và từ lúc nào bạn đã thấy ko cần cảm xúc trên cuộc sống này nữa rồi. Này này nếu bạn muốn biết tiếp cuộc sống của bạn sẽ ra sao khi sống và được học trong trường Yuuei nhé…
Như tên th, kiểu trong đây sẽ có mấy cái short mà t ngẫu hứng nghĩ ra và cx có bù chap trong đây nx🐸…
Cre ảnh: nettruyen…
Một cái nhà kho online để chứa những thứ tớ đã edit :>>Credit cover : @-americathefirst a.k.a Don from The June Team.…
Các bạn fan của bộ truyện Cậu ma nhà xí ơi. Các bạn biết gì ko trong trường học đã xuất hiện thêm một bí ẩn đấy. Và bí ẩn đấy chính là bạn. Hãy cùng mình vào đây và tưởng tượng nhé.…
CỨ ĐỌC ĐI RỒI BIẾT ........ !!!!!!!…
Trôn có lài ai không thích thể loại này thì đừng vào toxic…
Tôi tin rằng người Việt xa xứ đặc biệt nhớ những bó rau của quê hương. Ai đi xa rồi mới hiểu việc mua một bó rau của xứ ta khó nhường nào. Những loại rau chỉ khu vực nước mình mới có như rau cần, rau ngổ, rau muống thì đã đành, nhưng cả những loại rau phổ biến khắp thế giới tuồng như cũng không đúng hẳn hương vị trong tuổi thơ. Điển hình là bó hành chẳng hạn. Khó mua là một, không thể thay thế là hai. Thịt thà cũng có nhiều thứ đặc sản khó thay thế - ví như gà Đông Tảo, bò tơ Tây Ninh, lợn mán Tây Bắc, hay cá anh vũ Phú Thọ. Nhưng nhìn chung, những loại chất đạm này có thể được thay thế và ăn vẫn ở mức chấp nhận được. Rau thì không. Món ăn đòi rau nào thì ta nhất định phải mua rau nấy. Bún cá phải ăn với thì là; phở gà nhất định phải có hành và thêm tí lá chanh; thịt bò xào thì khó lòng thiếu rau cần nước. Đổi thành loại rau khác là vị khác hẳn ngay. Thế nên, khi tìm được một bó rau của quê hương trên đất khách, tôi lại cảm thấy lòng mình xanh mát, khoan khoái khó tả. Màu xanh này là màu xanh của tuổi thơ, của đất Việt nhiều mưa um tùm cây cối, của tấm lòng người Việt thương yêu những điều bình dị nhất. Tập tùy bút này được viết ra là để chia sẻ những tâm tình xanh tươi, thiện lành ấy.…