Do quá vã Otp nên quyết định bò ra viết fic. Sản phẩm được tạo ra sau khi tôi đọc 7749 fic XiaoAe.Lần đầu viết, mong được chiếu cố.Lưu ý : +) Do không rõ trong Teyvat có tồn tại thiên thần hay không nên tôi tự xếp nó vào loại truyền thuyết không có thật. +) Xiao ở đây chỉ có thể xác định được vị trí của Nhà Lữ Hành qua việc cậu gọi tên anh ( cho nó hợp với truyện :> )…
"Gì vậy?...."Bạn mở đôi hàng mi nặng trĩu, ập đến là trần nhà đen tối khiến mọi thứ xung quanh bạn như loà đi trong phút chốc. Gượng dậy với cơ thể mệt mỏi cả người bạn giờ đây đang tựa trên chiếc giường to lớn cùng căn phòng xa lạ. Bạn nhìn xung quanh trong sự hốt hoảng bỗng cánh cửa mở ra."Hắn" bước vào cùng ly sữa nóng trên tay mình, đưa đến cho bạn một cách tận tình. Bạn biết hắn, bạn thân thiết với hắn nhưng tại sao bạn lại ở trong nhà hắn bất chợt thế kia? Chẳng phải hôm qua bạn đã ở nhà của họ sao?......"Chào buổi sáng, Y/n....."- Hắn nhẹ nhàng đặt ly sữa vào tay bạn, chất giọng dịu dàng ấy khiến bạn suýt choáng váng. Bạn đáp lại nhưng hắn đã quay đầu:"Lát nữa đúng 8h30' sẽ có bữa sáng nên đừng làm phiền tôi nhé Y/n....."- Hắn đặt tay lên bàn tay nắm cửa trước khi bước đi, quay đầu tặng bạn một nụ cười mỉm nhẹ nhàng nhưng pha chút gì đó khiến bạn lưu luyến, muốn níu giữ hắn lại.À........Đến lúc hắn phải xử lý "đóng bẩn thỉu" rồi nhỉ?......Hắn bước xuống tầng hầm, đảo mắt xung quanh. Con dao bếp trên tay hắn không ngừng sắc lẹm phản chíu chút ánh sáng yếu ớt của căn phòng tối mịt, tay hắn không ngừng run trong sự phấn khích.Ánh mắt hắn nhìn con người tội nghiệp trên chiếc ghế rướm đầy máu, thân thể giờ đây không còn nguyên vẹn........"Của tôi!......""Xoẹt!!!!!""AAAHHHHH!!!!!"…
Vì lướt tw có khá nhiều hàng ngon, trong đầu thì high mà chả biết tâm sự với ai nên viết các mẩu truyện nho nhỏ để xả bớt. Hy vọng được mọi người ủng hộ. 😘…
Tác giả: Yunises -------------Cô quá xấu hổ để thừa nhận điều đó, nhưng cô thích những cái ôm của anh trai cô."Cảm ơn anh, Aether. Vì đã chịu đựng sự bướng bỉnh của em"Lúc Aether đang ngủ là một trong số ít lần Lumine thành thật với cậu. Lần khác là khi cô ốm nằm liệt giường.…
nguồn: Lofter, ao3đại khái đa phần là DainLumi, AllLumi, Oc x CharTruyện chưa có cho phép của các tác giả nên vui lòng không mang đi nơi khác, sẽ có link trong từng chương…
Hoa nở rồi hoa sẽ tàn, con người sinh ra rồi cũng sẽ chết đi. Cuộc sống giống như một vòng lặp tẻ nhạt không hồi kết, làm việc và làm việc để rồi khi kết thúc ta lại chẳng thể mang theo được gì. Nếu như có cơ hội sống lại một lần nữa nhưng ở một thế giới khác liệu ta có đủ can đảm để viết lại câu chuyện cho chính cuộc đời mình?⚠Cảnh báo: nhân vật có thể bị OOC nên cân nhắc trc khi đọc. Đây là truyện đầu tay của mình nên còn nhiều sai sót, ai không thích có thể bỏ qua. Cảm ơn mọi người đã ghé đọc!!!…
Tác giả: Mốt ThầnNguồn: shishichen106 (lofter)Edit: Yun----Bối cảnh:Patch 3.3 phiên bản Kazuha đồng hành với Aether. Kazuha và Scaramouche quen biết từ trước.Editor Note:Già Lam Động: Tên lấy từ chương 4 (Già Lam Động) của tác phẩm Kara no Kyoukai (Ranh Giới Hư Không/ Khu Vườn Tội Lỗi). Truyện kể về một nhân vật tỉnh lại sau tai nạn 2 năm về trước nhưng đồng thời cũng phát hiện bản thân không hoàn chỉnh, đã mất đi thứ gì đó (giống Scara sau khi tự xoá sự tồn tại của bản thân). Già Lam là nơi ở của tăng lữ, là chốn thiêng liêng. Có lẽ tác giả chọn tên này cũng vì ngoại hình của kẻ lang thang được Nahida đánh giá là giống người khổ hạnh.…
"Taehyung... tớ gọi cậu như thế này được không" "Hửm? Cậu muốn gọi như thế nào cơ?""Chồng ơi.."_____________Warning: Phần giới thiệu + bìa đối lập với nội dung fic29.6.2020 - 1.3.2022@justaetlian…
Viết vui với xàm xàm chút hoi 100% HE nhé mấy bà <3OOC OOCOOCCực kì OOC, đấy là tui cảnh báo rồi đó nhé đọc xong mà thấy xàm quá thì đừng có ném gạch ném đá vô nhà tui đó…
!Cảnh báo! OOCCp: Xiao x Aether Bối cảnh: Tiên nhân nhận ra cuộc sống của mình có quá nhiều sắc vàng....Khi cánh đồng càng tỏ nắng dưới bầu trời vàng rực của buổi hoàng hôn, linh hồn Xiao như bị kéo đi. Không phải vì cảnh mỹ lệ của trời của đất, mà là thiếu niên trước mắt.***Đôi lời: Fic mình đã viết từ năm 2021, bỗng dưng lục lại thấy đc :> Chúc các bạn vui vẻ!…