"cho dù tớ có thể vươn tay, tớ có thể tiến đến ôm cậu thật chặt, nhưng trong cái ôm ấm ấy, khi con tim đối phương nằm gọn trên lồng ngực trái của người còn lại, những khoảnh khắc tưởng chừng lãng mạn đến vô hạn ấy đều chẳng thể nói với cậu đó là yêu, thật khó để bảo tớ thích cậu..."…
Series này là dành cho tôi và những người giống tôi, mê Gojo Satoru không lối thoát và không muốn ghép cp của anh với bất cứ ai, đây sẽ là câu chuyện của chúng ta với anh ấy, những câu chuyện của tôi sẽ viết hoàn toàn dựa trên tình huống dù nó có sảy ra thì cốt truyện chính cũng không ảnh hưởng gì và hạn chế tối đa sự góp mặt của các nhân vật khác trong trong truyện, Gojo trong câu truyện của tôi dựa trên những gì tôi hiểu về anh và những việc anh có khả năng làm để viết, có khả năng sẽ sai lệch với trí tưởng tượng của các bạn nên vui lòng bỏ qua.#Lưu ý nho nhỏ: tất cả các truyện về Gojo đều sẽ là kết SE, tình yêu của tôi và bạn dành cho anh là tình yêu đơn phương, anh sẽ dành cho bạn tình đồng đội, tình bạn, tình thân nhưng chắc chắn không phải tình yêu, bởi giống như Gege-sensei, tôi không thể tưởng tượng được lúc anh yêu ai đó thì sẽ thế nào.Cảm ơn vì đã đọc những dòng giới thiệu dài dòng này.…
truyện ngược ngược nữa ngược mãi vì au rất thích kết SE có thể 1 vài fic sẽ là SE nhé. Còndiên biến như thế nào thì xin mời các bạn hãy đọcđê biếtcâu chuyện như nào nhé.…
Đọc đi rùi bt thuii, mà nhiều nv tui tự nghĩ ra lắm nhaaHoàn cảnh truyện và tính cách, đời sống của nv do tự nghĩ ra, không có ý xúc phạm đến ai. Cảm ơn ạ !…
Mùa hè năm ấy, trên căn gác nhỏ đầu đường Nguyễn Thị Minh Khai, Hiền và mối tình viễn xứ.Viết cho tuổi mười tám của Hiền, chàng học trò chẳng có gì ngoài tuổi trẻ và sự rung động.Cho Hưởng, cho họa sĩ Thái, cho Đông Anh, và cho những tháng năm rực rỡ buồn yêu...Năm năm sau đọc lại "hoa hồng xứ khác"…
スローイング!白銀のスノーファイト♡Người viết : Yuuki Yoshino (結城由乃)♡Số chương : 17♡Thời điểm : Mùa đông♡Nội dung : Mitsuru đang cảm thấy hụt hẫng vì không được nặn người tuyết. Vào thời điểm đó, một yêu cầu mới cho công việc xuất hiện, và...?"♡Translator: Soda♡Bản dịch đã có sự xin phép của Eng translator Mike(Link Eng: https://akiratotsuka.dreamwidth.org/36341.html)♡Bản dịch chỉ được đăng DUY NHẤT tại đây.Vui lòng không mang đi nơi khác khi chưa xin phép(The translation has permission of Eng translator MikeDo not re-up without permission)…
Tôi hỏi cậuHạnh phúc có màu gì?Tôi hỏi cậuĐau buồn có màu gì?Tôi hỏi cậuLiệu tôi trong mắt cậu có màu gì?Như thế nào mới là màu của yêu thương, như thế nào là màu của cô độc, liệu màu sắc trong mắt tôi và cậu có giống nhau không?…
Đây là một câu chuyện của riêng những kẻ đơn phương, vậy nên nó chẳng thể nào lãng mạn như ngôn tình hay kết thúc sẽ có hậu như chuyện cổ tích. Nó tả rất chân thật về cảm xúc hay cảm giác mà những kẻ đơn phương đã và cũng như đang trải qua.Vì là tự truyện về tình yêu đơn phương nên có lẽ các bạn sẽ cảm thấy cảm xúc của tôi khá giống các bạn.Hi vọng câu chuyện của tôi có thể làm bạn cảm thấy hạnh phúc của đơn phương nhiều hơn là những nỗi buồn.... ---------------------"Nhiều lần tôi tự hỏi: Vì sao tôi lại thích cậu? Vì cậu đơn giản là cậu và chỉ là cậu ...Và nếu tôi biết được vì sao tôi thích cậu thì có lẽ tôi đã không trở thành kẻ đơn phương như bây giờ ...."[Trích]---------------------Đơn phương là thứ tình cảm rất đáng sợ bởi vì chúng ta chẳng biết nó bắt đầu từ bao giờ và sẽ kết thúc khi nào...[Trích]…
Shuichi Saihara, cậu học sinh đam mê Danganronpa và đã sóng sót qua trò chơi giết chóc ấy. Kokichi Ouma, một con người dối trá bị hắt hủi từ trò chơi cho đến thế giới bên ngoài, thường xuyên bị bắt nạt vô cớ vì đã lừa dối những người chơi khác.…