Phép màu của tình yêu
Hai con người vốn dĩ là một đường thẳng song song. Trong lúc anh đau khổ nhất, lại nhờ nụ cười của em mà đứng lên. Anh rung động thật rồi.…
Hai con người vốn dĩ là một đường thẳng song song. Trong lúc anh đau khổ nhất, lại nhờ nụ cười của em mà đứng lên. Anh rung động thật rồi.…
(hình trên chỉ để mê otp cưng thôi) nhận char (chỉ nhận trong s1) -Isagi-Bachira-Kunigami-Chigiri-Nagi-Reo-Rin-Sae-Shidou-Aryu-Tokimitsu-Barou(char khác cx đc mà phải nêu cụ thể) oc (tùy hứng) :(giới tính cả đám là nam, có thể là OC x Reader nếu muốn) -Yui-Yuki-Sannak-Shuuki-Lea-Syuechar x oc:Yui x ChigiriYuki x BarouShuuki x RinLea x Reosyue x AyuSannak x Tokimitsu…
Ngày đầu đến trường,cô gái nghỉ :"mình đã cấp 3 rồi nhưng mình mong rằng không ai tiếp tục làm hại vết thương trên người mình" nhưng vài phút sau chuông lại ren lên vào học cô gái hốt hoảng chạy nhanh đi kiếm lớp nhưng đã nửa tiếng vẫn chưa thấy lớp , tự nhiên cô va phải chàng trai , chàng đỡ cô dậy , cô đứng lên trong sự ngại ngùng,cô nhìn xong lại chạy đi nhưng không quên hỏi lớp 12C ở đâu :"cho...tôi hỏi... cậu có bi..ết lớp 12C...Ở ĐÂU KHÔNG?"Chàng trai bảo:"lên lầu rẽ phải sẽ thấy em nhé!" cô gái chạy trong sự sợ hãi vào lớp , cô không mắng còn bảo :"chắc em kiếm lớp mệt lắm. Giới thiệu với cả lớp đây là học sinh mới của chúng ta" cô sắp sếp chỗ ngồi cho cô gái... .Ra về cô lại chạm chàng trai lúc nãy , cô đỏ mặt xin lỗi liên tục ,chàng trai bảo:"hì không có gì đâu em, em cứ đi đi không cần xin lỗi đâu"cô gái chạy một mạch về nhà đang đi giữa đường thì thấy xe hơi chuẩn bị đâm vào cô gái vẫn không quan tâm,cô quay mặt lại nhìn cô đơ người và tông vào chiếc xe.... sau khi tỉnh dậy cô thấy đây chính là bệnh viện mà mình đã cứu ngoại , sau một hồi lơ mơ cô quay đầu sang phải thấy chàng trai mà mình gặp ở trường, cô thấy vậy liền xĩu tại chỗ , vài tháng sau con người cô cũng đã khỏe lại và được xuất viện nhưng cô lại tỉnh dậy ở nhà chàng trai ấy , cô bước xuống giường đi tham quan:"woa nhà cậu ấy thật rộng nhỉ..?" tham quan xong cô quá đói nên đã ngủ thiếp trên chiếc sofa .Sau khi tỉnh dậy thì đã là trời tối cô thấy mình đã rất đói nhưng vẫn nhịn , đột nhiên cô nghe (mốt có pát 2 =))…
Id game : Quỳnhmúpmíp…
Au: MupMinlen Disclaimer: Không ai thuộc về mình cả. Note: Có một loại tình cảm mang tên ràng buộc, và có một nỗi đau mang tên ái tình.Trong bể người với những loại cảm xúc khốc liệt cùng thống khổ hận thù...Vẫn tồn tại một người sẽ luôn luôn tha thứ.…
It's just a small story of two people...…
định mệnh đưa ta đến với nhau…
[ xuyên không, ngôn tình, nữ9 giả nam]…
"Gửi em, chàng thơ khiến hồn văn tôi chao đảo." =.=.=.=.=.=.=.=.=.=.=.=.=.=.=+ Mạch truyện được xây dựng theo những bài thơ tình sầu khổ và đau đáu một nỗi nhớ. + Mỗi người sẽ có một cảm nhận thơ ca khác nhau.+ Mỗi cặp đôi là một bài thơ tình. Nếu cậu có đề cử, hãy cứ thoải mái bình luận. + Lịch ra chương mới: không chắc chắn. + Ngày bắt đầu: 04/03/2024.+ Paring: All male characters (?) x Midoriya Izuku.+ Fandom: Boku no Hero Academia+ Writer: Ayaka+ WARNING: ngoại tình, lừa dối, mối quan hệ sụp đổ, mối quan hệ tiêu cực, níu kéo, mất quyền kiểm soát hành vi, tự sát, tai nạn, tử vong, tình dục (R15), bạo lực, thao túng tâm lí, gây ám ảnh, thần kinh không ổn định, nhân vật/tình huống tiêu cực, tình tiết buồn, cốt truyện sầu não, cái kết không tươi đẹp,...+ Kết thúc: Sad Ending, Bad Ending, Dark Ending, Death Ending. + Vui lòng không bắt chước theo hành động và suy nghĩ của nhân vật! Vui lòng hãy nhìn nhận mọi thứ tốt đẹp và xin đừng khiến cảm xúc bị gắn chặt với cái kết của sự việc!+ Chỉ có trên Wattpad, hãy nhớ kĩ, người viết là Ayaka, không ai khác. _Chúc cậu có một trải nghiệm tốt đẹp._ Thân ái, Ayaka.…
[Top]cho anh là của em 1 lần nữa nhé,có sai chúng ta cùng sửa…
Hè về trên phiến lá xanh mướt ngoài hiên.…
Bên trong hẻm bây giờ chỉ còn lại người con trai gầy yếu đã ngất xỉu và Trần Thanh Tịch.''Tôi đã giúp cậu một chút còn sau này cậu sống như thế nào là chuyện của cậu.''Cô cũng không có hứng thú giúp đỡ những người như thế này chỉ là câu nói kia của mấy người kia làm cho cô không thoải mái mà thôi, cô cất bức đi ra khỏi con hẻm.Cô không biết là lúc cô bước đi đã vô tình đánh rơi thẻ sinh viên của mình và một bàn tay gầy yếu đã nhặt nó lên, khóe miệng cậu ta hơi mỉm cười nhẹ nhàng.''Tôi...Nhất định sẽ gặp lại em một lần nữa!''…