1,084 Truyện
Tục Mệnh

Tục Mệnh

7 0 2

Tu Đạo có thể chia ra thành Tu và Đạo.Luyện khí sĩ tu hành là cảm nhận linh khí trời đất,hấp thụ vào trong cơ thể để sinh ra bách biến,ảo diệu vô cùng ,...Đấy là với những người tiên thiên đã có linh thể,được xưng thiên chi kiêu tử,số phận vượt trên những người khác.Với những kẻ nằm ngoài tầm mắt lão thiên gia,phàm căn phàm thể,há không thể có được đại thần thông,há vĩnh viễn là người tầm thường? Câu chuyện này nói về một kẻ như thế.Y chính là thứ luân hồi bất nhận,thiên địa bất dung,...Một kẻ chẳng có quá khứ, vô định tương lai,...Y sẽ làm sao để tồn tại và từng bước trở thành cường giả?Hãy cùng theo dõi bước chân của y, Lạc Tiên ^^…

[Tokyo revengers] xuyên qua một cuổn truyện ư!!

[Tokyo revengers] xuyên qua một cuổn truyện ư!!

3 2 1

cái này là vã nên viết với lại truyện đầu tay hay sai chính tả mong mọi người thông cảm và giúp đỡ _____________tôi là hatsuki vào một ngày đẹp trời tôi bị một chiếc xe tải đâm....cái này làm tôi nhớ tới tình tiết của cuốn truyện tokyo revengers mà tôi đang hóng từng ngày....qua một thế giới khác không biết số phận của tôi sẽ đi về đâu?cùng xem để biết nhé!!lệch truyện gốcnhân vật không phải của tôi nhưng cốt truyện là của tôi…

Dark Side||PJM||🖤||BTS||

Dark Side||PJM||🖤||BTS||

92 6 2

"Lí do yêu nhau?xin lỗi cái này không được gọi là yêu đâu!đơn giản 1 điều...đến với nhau là vì dục vọng!!" "Mày đúng là cái con ngu ngốc!Hắn ta không yêu mày đâu!yêu cái cơ thể Mày đấy con ngu ạ!!!"…

Anh, em và cô ấy

Anh, em và cô ấy

21 3 1

_Bốn tháng trước_- Vũ! Anh tới rồi! - Cậu quay đầu nhìn anh mặt mũi đỏ bừng, hơi thở trắng bốc lên giữa cái lạnh giá của Paris.- Thiên! Sao không đi chậm thôi? Trời lạnh lắm mà! - Cậu lo lắng đưa đôi tay mình áp lên má anh, mát xa nhẹ nhàng tạo độ ấm cho anh.- Tay em cũng lạnh hết rồi! - Anh cười cười nhìn cậu, bàn tay to lớn áp lên bàn tay trắng bệch vì lạnh của cậu....Hai người cứ đứng ở đó, cái giá lạnh của Paris cũng không khiến tình yêu của hai người nguội lạnh....._Ba tháng trước_- Thiên! Đây là Mẫn, bạn thân đại học với em! - Cậu tươi cười cầm tay anh kéo tới trước mặt Mẫn, ánh mắt long lanh mong chờ hai người mình yêu thương nhất làm quen với nhau.- Xin chào! Tôi là Mẫn!- Chào! Tôi là Thiên! Cậu hạnh phúc nhìn hai người bắt tay nhau......_Hai tháng trước_- Vũ! Mẫn đâu em? - Thiên đút tay túi quần, để mặc cậu dựa vào người anh.- Em không biết! Anh gọi cho cô ấy xem! - Vũ tươi cười cầm bàn tay anh áp lên má mình mà nói.- Ừ! - Thiên rút bàn tay của anh ra, lấy điện thoại gọi cho Mẫn.- Mẫn, em đang ở đâu thế? - Thiên nhẹ giọng hỏi, hỏi dường như phía bên kia đầu dây là bảo bối duy nhất mà anh nâng niu nhất..... Vũ cũng nhận ra điều này...Cậu khẽ cười lắc đầu...Làm sao có chuyện Mẫn và Thiên có thể phản bội cậu được.... Mắt thấy Thiên cúp máy, Vũ lại gần cầm lấy tay anh, mấp máy miệng hỏi:- Mẫn sao thế anh?- Mẫn nói hình như bị sốt rồi, anh qua xem cô ấy thế nào! - Thiên giật mình cảm thấy lời nói có chút không đúng liền nói thêm - Em ở nhà ngoan! - Vũ nhìn vẻ mặt lo lắng của Thiên mà lo lắng theo...l…