Lễ Đường
Lễ đường này anh không thể bước tiếp cùng em được nữa rồi…
Lễ đường này anh không thể bước tiếp cùng em được nữa rồi…
Lảm nhảm về những gì đã, đang và có lẽ sẽ bước qua cuộc đời mình, đặc biệt là những câu chuyện, những cuốn sách, những thần tượng,...…
Truyện kể rằng, vào thời xa xưa, con người không như bây giờ. Họ sống chan hoà, hiền lành và dễ mến. Cũng vì lẽ đó mà ở thế giới con người khi đó luôn tồn tại những sinh vật huyền bí mà ở hiện tại chỉ có thể tìm thấy trong những câu truyện cổ tích dỗ trẻ em đi ngủ; những bảo vật mang đậm hơi thở của những vị thần nay đã đi vào thần thoại, và những sự tồn tại thần kỳ mà khi con người hiện tại nghe được sẽ mang đầy vẻ khinh thường. Thế nhưng, trong một cửa tiệm trà nọ, một nơi yên tĩnh nằm ở một góc khuất trong một khu phố vắng vẻ, lại như không bị tổn hại chút nào qua dòng chảy thời gian. Cửa tiệm không chỉ gây ấn tượng bởi vẻ ngoài thanh lịch nhưng mang đậm nét hoài cổ, cùng với sự cao quý dường như bất khả xâm phạm, mà còn sở hữu những bảo vật quý giá luôn được bảo dưỡng một cách tỉ mỉ có niên đại từ vài trăm, vài ngàn cho đến hàng vạn năm.Sở hữu những món đồ cổ quý giá như vậy, mỗi món đồ nơi đây đều có giá trị lên đến cả trăm vạn kim tiền, thậm chí còn có những món bảo bối giá trị liên thành. Vậy tại sao nơi này không được đặt giữa khu chuyên buôn bán cổ vật giá trị, mà lại nằm ở một góc khuất như thế? Lý do là, cửa tiệm này không buôn bán, mà chỉ chào đón những người có duyên. Thế nào là "có duyên"? Điều đó có nghĩa là, chỉ khi họ thật sự là chủ nhân của những món bảo vật kia. Hoặc đến khi, họ cần trao trả lại những món bảo vật đó. Hoặc chỉ đơn giản là họ cần những việc không thuộc phạm trù của "thế giới con người", họ mới có thể tiến vào nơi…
"cho em 5 phút à không em chỉ cần 1 phút thôi có được không""nhanh tôi không rảnh""freen à chị đã từng yêu em chưa"...…
Nắng đẹp, nắng tĩnh lặng, nắng ấm áp. Chút nắng vương vấn chút tình cuốn con người ta chìm vào những đê mê của cảm xúc. Anh ấy mang hương vị của những ngày nắng hạ, rực lửa và tỏa sáng. Một chút dại khờ và bồng bột tạo nên những kỉ niệm đẹp đẽ giữa anh và cô bé hàng xóm. Thoáng qua một chút, lại nhớ thương thật nhiều.Gửi đến anh vào một ngày u tối, để khi tất cả hóa thành hư không. __________________________________________________Hãy ủng hộ mình nhé ! DESIGN BY DIEMDOAN…
Nguyễn Hạ Vy aka Sóc và Trần Nguyên Thế Anh aka Lucas là đôi bạn lớn lên bên nhau,nhưng đến năm 10 tuổi Thế Anh phải theo bố mẹ đến Canada nên hai đứa nó tạm xa nhau,suốt một quãng thời gian dài chẳng liên lạc liệu khi gặp lại thì đôi bạn này sẽ ra sao...*Câu chuyện được Me lấy bối cảnh ở Hà Nội quê hương thân thương của Sóc và Đà Nẵng thành phố gắn bó suốt thời thơ ấu với Thế Anh.Bật mí điều cực nhỏ là một số chi tiết dựa trên câu chuyện thật của tác giả tuy là giờ tác giả và người bạn từ bé kia không còn liên lạc nữa nhưng yên tâm Hạ Vy và Thế Anh sẽ có một cái kết xứng đáng.…
Không có j để mô tả…