Khi ba đứa gặp creepypasta
Là tui và hai con bạn lạc vào thế giới creepypasta…
Là tui và hai con bạn lạc vào thế giới creepypasta…
nhân vật trong suki kirai chắc ít người biết Cú có gai >…
Hãy đặt đơn bạn muốn vã và đơn sẽ đc ship tương đương với nhân phảm của bạn !Hãy tận hưởng và chấm điểm cho món bạn đã đặt ;)💮Thật lòng mà nói thì tôi Notp đơn nào thì vẫn viết chứ mà Notp Russia x America hay người lại thì đừng bao giờ nghĩ đến chuyện tôi viết nó🚨🆘Nhắc lại : TÔI CỰC KÌ NOTP RUSSIA X AMERICA !🆘🚨Cảm ơn vì đã đọc và cảm ơn vì đã bấm vào____________________________Lưu ý_____________________________________Lưu ý : Giữ lịch sử khi trò chuyện👌Cảnh báo 🚫 : Tác Giả Notp Russia x America __________________________❤OTP CỦA T/G❤_________________________Otp cứng của tôi là America x J.E { chỉ đc America với J.E thoi, ko ai nữa ! J.E đc ghép với tất cả)Bạn nói : tôi cực đoan ?😡 Tôi nói bạn : Cút xéo 🔙👌Tôi nói rồi nhé ! Đục thuyền tôi thì biến nốt ! 🚫🔙👌…
Trên đời này có hai thứ không thể nắm giữ, một là trái tim, một là người cũ đã rời xa ta. Anh không thể nào biết, cũng bắt đầu từ ngày hôm đó, ánh mắt Mộc An không còn dịu dàng, không còn ngây thơ, không còn trong sáng nữa. Nó đã vĩnh viễn từ bỏ tuổi thơ dại khờ, ngây thơ, tin vào tình yêu kiên định. Nó đã biết hoài nghi, biết lạnh lùng, biết chín chắn hơn khi bắt đầu mối quan hệ nào đó. Nó cũng hiểu được sự lạnh lẽo, hiểu được sự lừa dối và việc người đó đã tổn thương nó sâu tới mức nào. Bởi vậy mới nói, tình yêu là thứ vừa thực dụng vừa mong manh, chẳng ai còn giữ được mình cùng trái tim nguyên vẹn trong một cuộc tình dù hạnh phúc hay đau khổ. Cũng như Mộc An, cho dù cuộc sống của cô có buồn đau, những vết thường hàng ngày rỉ máu, những cơn sóng ngầm giằng xé trái tim nhỏ bé của cô mỗi ngày, cô vẫn không thể quên được anh. Người đàn ông rời xa cô trong ngày mưa lạnh lẽo mùa đông năm ấy... ( Lời tựa )…
Đây là một cuộc hành trình của một chú chó vô cùng năng động, luôn tìm tòm, thích được khám phá. Điều đó khiến cuộc hành trình của chú luôn Vô cùng kịch tính…
Chỉ đăng vào cuối tuần =))Và mỗi tuần một chủ đề khác nhau ☺các cậu có thể ib cho tui về những chủ đề khác nhau Tui sẽ cố gắng chọn những hình ảnh đẹp nhất cho các cậu*tất cả ảnh đều do tui sưu tầm ở nhiều page *…
Tôi vừa bước chân vào nhà sau một ngày làm việc và chiến đấu với thời tiết ngày hè nắng nóng, oi nồng khiến thân thể tôi như muốn nhão nhoét cả ra.Nhìn thấy tôi, thị nhà tôi hớt hơ hớt hải chạy ra, tay thì nâng cặp, tay thì nâng ví, mắt thì long lanh, mồm thì cất lời.- Anh, em mua được đất rồi, ở gần đây thôi, anh cất đồ rồi ra mình bàn kế hoạch.Tôi hoang mang vô cùng liền hỏi lại.- Nhưng...Chưa thốt đc ra thị đã chặn họng.- Không nhưng nhị gì cả, em quyết rồi, em xong hết thủ tục rồi.Tôi vã mồ hôi còn nhiều hơn cả bởi cái tiết trời Hà Nội ngày hôm nay, xua tay phân bua.- Nhưng mình đang sử dụng căn chung cư này còn chưa đủ sao?- Thì chính vì ở chung cư nên em mới phải mua đất, dù sao thì mình cũng phải làm cái gì đó để có cái thú vui lúc tuổi già chứ.Tôi điên mất, thị không biết tôi vẫn đang thiếu tiền chữa bệnh sao?, thị không biết tôi đang phải vật lộn sao? Thị không biết để có đc căn nhà gia đình tôi đã ở tôi đã phải chạy vạy và ăn mì tôm hết date bao tháng ngày không?Tôi ngồi thừ người ra và suy nghĩ về viễn cảnh tiếp theo của đời mình. Mới đc ăn cơm giờ lại tiếp tục mì tôm hết date, sao tôi chịu nổi.Đang hoang mang suy nghĩ thì thị kéo tôi ra ban công đĩnh đạc nói.- Em mua được chỗ đất mới này, một nửa trồng rau, một nửa trồng hoa. Sáng sáng, chiều chiều mình ra chăm bón, tưới cho tốt tươi, chẳng phải thú vui lúc tuổi già sao?Thị chỉ tay vào nào là rau, nào là hoa rồi tiếp.- Chính vì ở chung cư nên mình mới phải mua đất và tận dụng chỗ ban công này chứ. Nào treo lên giúp em cái.Tôi vỗ tay vào tr…