125 Truyện
TÔI KHÔNG PHẢI LÀ CÔNG CHÚA

TÔI KHÔNG PHẢI LÀ CÔNG CHÚA

293 4 11

Tác giả : Lê Thi Hồng PhươngKí danh: KawiTôi ko phải là công chúa là tác phẩm đầu tay của kawi nhg là tác phẩm hoàn chỉnh đầu tiên Kawi viết cho lứa tuổi học trò. Đó là câu chuyện về Viên Lam-một cô bé bình thường nhưng đầy sức hút,Lê Thái-một cậu nhóc vs danh hiệu hotboy,lạnh lùng nhưng có trái tim ấm áp,Quý Bảo-người sống tình cảm nhưng gia trưởng và cứng đầu,Hải Phi-anh chàng hài hước đào hoa nhưng sống có trách nhiệm. Họ hoà vào trong cốt truyện nhẹ nhàng, ko quá nhiều biến cố nhg đầy màu sắc. Những rung động đầu đời trong sáng và vô cùng thú vị, những giận hờn vu vơ, những giọt nước mắt tủi hờn nhưng luôn ánh lên sự tinh nghịch của tuổi học trò là hình ảnh Kawi muốn xây dựng trong câu chuyện này và mong được người đọc cảm nhận được những điều Kawi muốn gửi gắm.#ko lq một tí :) lúc nào có hứng thì mk sẽ up chap…

[NGÔN] [NGỌT] TUYẾT TAN THÀNH KẸO NGỌT

[NGÔN] [NGỌT] TUYẾT TAN THÀNH KẸO NGỌT

12 0 2

Xin chào đằng ấy, thật cảm ơn đằng ấy khi đã chọn vào đọc câu chuyện của tui giữa hàng ngàn tác phẩm hay ngoài kia nha!Bộ truyện nhẹ nhàng, ngọt ngào thôi, không có drama gì mấy, đại loại là kể về hành trình yêu nhau của 2 con người nơi đất khách quê người và câu chuyện hường phấn thường ngày của 2 bạn trẻ, cảm hứng của bộ là từ 1 chiếc phim siêu chữa lành tui mới xem mấy ngày nay.Tui viết bộ này một cách ngẫu hứng, với mục tiêu ban đầu là để chữa lành chính mình, cũng như muốn tạo ra niềm tin vững chắc với một tình yêu đẹp cho bản thân. Lúc viết xong tầm mấy chương đầu thì tui cũng muốn đăng lên đây cho những ai cùng hoàn cảnh, cùng sở thích để mọi người cùng đọc . Mong là câu chuyện của tui sẽ giúp đằng ấy chữa lành vết thương không phải đằng ấy gây ra, hay đơn giản chỉ là thư giản sau những một ngày mệt mỏi, mong những dòng chữ của tui sẽ là bến đổ cảm xúc cho đằng ấy.…

Quy Hải

Quy Hải

28 6 4

Văn Án:Yêu, có nghĩa là nhớ.Do vậy, vào ngày tôi rời đi, tôi gửi lại cho Thương Dương một lời nhắn bên trong ốc biển:'Thương Dương yêu Vu Hải.'Lần đầu tiên tôi vào thành phố.Nơi ấy đèn đuốc sáng trưng, là nhà nhưng cũng không phải nhà. Tôi nằm ôm ốc biển thiếp đi, chợt nghe thấy có tiếng gọi phát ra.Tôi muốn gặp Thương Dương. Vì dường như thanh âm kia biến mất rồi.Muốn hỏi cậu đôi điều. Cậu có điện thoại di động không nhỉ? Ăn cá đừng lật mặt đấy.Tôi luôn chạy trốn đến bên Thương Dương. Lần ấy trở về, mẹ cậu bệnh qua đời. Bà luôn nói muốn tìm chồng mình. Vì vậy, xác bà được vùi trong biển lớn.Tôi nghe thấy thanh âm của ốc biển, rồi gặp phải một giấc mộng khó nói.Tôi giúp Thương Dương thực hiện giấc mộng, giấc mộng được đứng trên bục giảng.Nhưng cậu lại theo cha mẹ mình mất rồi, tôi bỏ việc. Tôi làm biên kịch. Cả đời chỉ để lại một kịch bản duy nhất.Cuối cùng tôi cũng theo cậu.Chúng tôi là đứa con của biển. Không có người nào hiểu thấu tiếng lòng của biển xanh hơn cậu và tôi.Sinh ra từ đại dương, táng thân nơi đáy biển.Tóm tắt trong một câu: Sinh ra từ đại dương, táng thân nơi đáy biển.Đại ý: Cả đời đều mãi tìm kiếm thứ thuộc về riêng mình.…