When the clock rings 12I'll wake from my dreamsAnd amidst the blessings of othersWe will be dancing togetherWritten by: MochieThể loại: Trinh thámNhân vật: Cung Tuấn, Trương Triết HạnVui lòng không reup dưới mọi hình thứcNếu chuyển ver vui lòng nhắn tin author để xin perCre bìa: Edited by me…
" Hãy nhìn em. Chỉ nhìn em thôi."" Ánh mắt anh luôn dành cho em. Anh yêu em.""Taehyungie, anh là tất cả những gì em có.""Jungkook, anh xin lỗi.""Hứa với em, khi bình minh đến, chúng ta rồi sẽ bước ra ánh sáng kia, hãy nắm chặt tay em, đừng ngoảnh đầu lại. Tin em được không?""Được. Anh tin em.""Xương rồng có nghĩa là "hãy đến và mang em đi". Jungkook, hãy mang anh đi được không? Anh cần em.""Taehyungie, anh còn hơn cả một cuộc đời."…
T/g:★日元★(海顏)× Copy× dưới mọi hình thức « copy thì xin phép trước hoặc ghi rõ nguồn @oatmeal_STML»× Lấy ý tưởng ×× Ko thik truyện có thể đi ra×× Nhớ vote đừng đọc chùa💞😝×…
Memorytales là một Au khác liên quan nhiều đến Frisk, cô dường như chẳng biết chuyện gì đã diễn ra sau khi thế giới được giải thoát khỏi Underground, nơi lòng đất ấy dường như bị lãng quên, cô quyết định quay về và vô tình tìm được những thứ kí ức đầy mụ mị…
tiếp nối phần truyện "chuyên mục giả gái thì mình sẽ dịch và đang tiếp truyện "Điều mà anh muốn nói" nhé.Ờ...tên truyện ban đàu vốn dĩ là "Off my chest" nhưng mà do khi dịch bằng gg thì nó k ra đc kết quả ổn định lắm, cứ mơ mơ hồ hồ thế nào ấy nên mình đã quyết định là sẽ chuyển thành "Những điều anh muốn nói".Tất nhiên couple chính vẫn sẽ là...Alan x Satoshi !!Tuy chưa dịch xong và còn chậm rteex nhưng mình quyết định là sẽ đăng trc, để có thêm deadline làm động lực để ra tiếp truyện cho mn.Lưu ý: đây không phải là truyện c ủa mình, làm ơn đừng đưa nó đi đâu cả và mình cũng chỉ đăng trên wattpad, mình mong rằng đây sẽ là ngồn cung cấp truyện duy nhất. Xin cảm ơn.…
"Kể cả khi em bảo tôi cứng đầu và lì lợm thì mọi sự vẫn cứ là đòn giáng chí mạng ép tôi vào con đường cùng, để rồi tôi buộc phải sử dụng tất cả những gì mà mình có để có thể giữ em. Lì lợm ư? Không phải con người ta phán xét một sự việc thông qua kết quả của nó hay sao? Loài người lố bịch chính là ở điểm đó! Nếu em dùng một khoảng thời gian để theo đuổi một việc, ngày này qua ngày khác mà vẫn không thành, thì con người sẽ bảo em ngu si và cố chấp, nhưng nếu chỉ một khắc sau em đạt được điều mà em muốn, thì thiên hạ lập tức sẽ bảo em có ý chí và quyết tâm. Đó là khi người ta hiểu được kết quả. Còn nếu em giống như tôi, cứ đi mãi mà không tìm thấy lối thoát và kết quả cuối cùng, thì làm sao biết mình ngu si hay ý chí? Sao em biết được kết quả cuối cùng mà bảo tôi dừng lại? Bao lâu chúng ta còn chưa biết kết quả, thì bấy lâu đó tôi vẫn cố chấp đến cùng, lì lợm đến cùng..."…
" Laxus đừng có ủ rũ nữa!! Mau đứng lên đi chơi với em."" Laxus đừng có gác tay lên đầu em nữa!!"" Laxus sao anh dám nói em lùn? Tên đáng ghéc nhà anh!!"" Laxus xem nè em vừa gắp được con gấu bông này, cho anh đó. Hì hì."…