[Oneshot | NielWoon] Vực thẳm
Hãy cứ để tất cả những bất an mâu thuẫn trong lòng kia theo bọn họ gieo mình xuống vực thẳm ái tình. Chúng sẽ chết dần. Còn họ sẽ sống sót.…
Hãy cứ để tất cả những bất an mâu thuẫn trong lòng kia theo bọn họ gieo mình xuống vực thẳm ái tình. Chúng sẽ chết dần. Còn họ sẽ sống sót.…
người ta nói nuôi mèo là tự gieo trong lòng một nỗi buồn…
Thẩm Tịch Từ xuyên thành tu tiên văn trung cùng tên nữ phụ, thân thế thê thảm, bị nguyên nam chủ oan cốt, hạ độc, phong ấn, lại bị ném vào yêu thú đôi trung, cả người là huyết, mệnh huyền một đường.Tỉnh lại sau, vì cẩu thả mệnh, nàng kinh hồn táng đảm buộc định linh thảo gieo trồng hệ thống, nghe nói loại linh thảo có thể trướng tu vi cái loại này.Buộc định sau --【 giọt, linh thảo gieo trồng thành công, linh khí nồng đậm độ +100】【 giọt, tân thủ nhiệm vụ hoàn thành, linh khí nồng đậm độ +1000, thưởng cho tu vi luyện khí kỳ 】Sau, tu vi như tọa hỏa tiễn bàn bão táp, nàng sở đến chỗ, linh khí tăng vọt.Nguyên bản như hổ rình mồi yêu thú phía sau tiếp trước đang cầm thiên tài địa bảo đến chiếm oa, của nàng nhà gỗ nhỏ, biến thành yêu thú oa.Chính là, nhìn mãn sân đưa tới thiên tài địa bảo... Thẩm Tịch Từ tỏ vẻ một lời khó nói hết.Bên trái cái kia thỏ yêu, tặng căn cà rốt.Trung gian cái kia miêu yêu, tặng chích sống chuột.Bên phải cái kia hắc xà, tặng điều xà da? !Liền... TM thái quá.Sau lại, nàng rõ ràng ở Tu Chân Giới bao một ngọn núi, chuyên môn đối ngoại cho thuê linh khí.…
cậu đẹp thật đấynên cậu là của tớ nhé?…
Thanh xuân là vậy đó…
Vạn sự khởi đầu nan, ở tứ hợp viện đi dạo hai năm, từ đồ làm không phải tiền bối đem ta tính tư ẩn moi ra bắt đầu, ta cũng biết chúng ta là cùng một loại người . Từ tâm lý góc độ đến xem, lăng nhục bạn gái, sảm tạp rất lo xa để ý nhân tố, như động vật tính vì nhiều tính bầu bạn xu hướng, xã hội tính tiêu cực tâm lý ám chỉ, cùng với, ta cho rằng điểm trọng yếu nhất chính là, chúng ta đều là ở phim x dưới ảnh hưởng, trưởng thành, thành thục . Bởi vì, khi chúng ta hướng về phía yêu thích con hát bắn ra tình cảm mãnh liệt thời điểm, lăng nhục bạn gái mầm móng cũng đã gieo xuống . . .…
Tôi chả có gì để nói cả..…
Có lẽ Bạn đã từng được " chỉ dẫn" từ một đấng nào đó hoặc một tín hiệu từ vũ trụ làm Bạn nhận ra nó đã từng xãy ra mà Bạn đã chứng kiến hoặc trải qua nó rồi...Vâng ! Hãy cùng Tôi khơi thông Tư Duy cùng mở lối Tri Thức mà vũ trụ gửi đến Bạn. Hãy xem Chúng Ta có vai trò gì với cuộc sống này và sau khi Chúng ta rời đi đã để lại được gì cho cuộc đời Bạn đã đi qua. Bạn có phải đã được khai sáng ? Bạn có phải " Người Được Chọn"…
Tôi đã đắn đo và lưỡng lự biết chừng nào, khi kể về câu truyện này. Xin lỗi, bởi vì tôi chỉ đơn thuần là diễn tả và nói ra cho nhiều hoàn cảnh chứ không muốn gieo nỗi buồn hay sự sợ hãi vì hôn nhân.Song song đó cũng muốn nói lên tuổi thơ là một điều tuyệt vời và đầy trải nghiệm Lời cuối tôi muốn gửi đến các bạn "tình yêu là một điều kì diệu , nếu một ngày nào đó nó trở nên bất hạnh không phải vì tạo hoá mà là những người trong cuộc đã không còn phù hợp với nhau nữa", cho dù có xảy ra bao nhiêu chuyện vui hay buồn thì gia đình có lẽ là điểm tựa cuối cùng dù những lúc chính nó đã gây cho mình nhiều tổn thương.…
Ngô Thùy Trang! nhìn lướt qua lớp vỏ bọc dịu dàng, ôn nhu ấy chính là ý chí kiên cường nguyện hiến dâng tất cả cho học tập và tương lai, là con nhà người ta chính hiệu. Vì một khoảnh khắc mà thanh xuân gieo rắc nam thần Trần Hải Đăng đem cô gái nhỏ này bỏ gọn trong lòng, tiếp cận cô bằng cách đấu tranh trên con đường học tập.Ngày mà Ngô Thùy Trang suy sụp nhất Trần Hải Đăng chính là liều thuốc chữa lành vết thương đang rách toạc sau bề dày tâm hồn cô gái mình yêu! Quan tâm bảo vệ cô giữa cuộc đời sóng gió bộn bề sau tấm lưng cứng cỏi của chàng thiếu niên.…
ngày xưa có một trinh nữ vì trắc trở tình duyên nàng da gieo mình xuống dòng nước …
Cậu - Diêu Trì, một chàng trai bị chà đạp dưới đáy xã hội, luôn khép mình ẩn sâu sau vỏ bọc kiên cường, mạnh mẽ.Anh - Trầm Bắc, là tín ngưỡng, cầu nối và là sợi chỉ đỏ gắn kết cậu với sự sống nhạt nhòa của năm tháng.Giữa dòng đời vô biên, xã hội vô tình, sự sống vô ngã, cậu chọn cách gieo mình xuống vực thẳm tận cùng sâu nhất, nơi mà chỉ duy nhất một người mới có thể cứu rỗi được cậu, nơi đó cậu gọi tắt là anh."Hy vọng đôi ta sẽ không vụt mất nhau qua những ngày dông bão..."…
ㅇㅅㅇ…
- Vẫn câu cũ. Đọc mới biết a~~ :v…