summary:kim taehyung là kiểu người không bao giờ ở yên một chỗ, còn jeon jungkook chính là một nhiếp ảnh gia gắn kết mọi nhịp đập bằng những bức ảnh🌸 "thế giới là một nơi thật nhỏ bé, nhưng lại đủ rộng lớn để ta lạc vào nhau" 🌸_bản dịch đã có sự cho phép của tác giả!!begin: 150820end: ?travelbloger top tae x photographer bttm kook…
nàng là ánh dương rực rỡ mà em chẳng thể nào chạm tới..cảm giác đơn phương một người, biết trước sẽ không thể nào được đáp lại. vậy mà cứ thế cố chấp...…
Đây cũng là fic đầu tiên tôi dịch, đương nhiên sẽ có nhiều sai sót mong các bác có thể góp ý. Và tôi không nhận gạch đá đâu nên nếu bác nào không thích thì back nhé.Tác giả: crystalblue19 - và tôi chỉ là người dịch lại truyện.Cảnh báo: bản dịch chưa có sự cho phép của tác giả nên vui lòng không mang đi đâu.…
Bài thơ này tôi viết cũng khá lâu rồi.Bài thơ này tôi dành tặng anh, một người con của mảnh đất Long An.Bài thơ này tôi dành tặng anh, một chàng cầu thủ phải vĩnh viễn gác lại niềm đam mê với quả bóng tròn khi tuổi đời còn rất trẻ.Mong anh an nghỉ.…
Chuyện là tưởng tượng của mình không thích thì không xem nha.Khi tôi mở mắt ra thế giới xung quanh tôi là 1 mảnh trắng xóa, tựa hư vô, tựa mộng ảo, kí ức trong tôi như dòng hải lưu chảy xiết khiến tế bào nảo tôi tê dại như ngưng trệ. Từng hình ảnh, từng hồi ức khi bé bỏng thơ ngây bên cha mẹ, khi khóc lóc mích ướt, rồi trưởng thành thành 1 công nhân của đất nước có gia đình sự nghiệp và tới khi cuộc đời kết thúc tưởng chừng như vui sướng nhưng đó thật chất là 1 bản hòa tưởng đầy cảm xúc mà ai cũng từng trải qua. Tưởng như tôi sẽ luyến tiếc, nhưng không, mọi thứ giờ đây chỉ là quá khứ và tôi của thực tại đã ra đi. Mong sau cho người thân của mình tại khoảng khắc này về sau có thật nhiều niềm vui, không cầu phú quý giàu sang chỉ cầu cả đời bình bình an an con cháu an an ổn ổn vậy là được rồi. Dòng chảy kí ức rột rửa con người tôi tạo ra trước mắt tôi hàng ngàn cánh cửa chẳng biết đó là gì đằng sau mỗi cánh cửa. Nhưng sự tò mò của con người là vô tận, nếu một cái gì đó bí ẩn xuất hiện trước mặt không ai là không muốn biết nó là cái gì và tôi cũng vậy. Hiện tại tôi chỉ là 1 linh hồn, hay chính tôi nghĩ vậy. Nên tôi sẽ không cảm thấy vướng bận việc gì, vì cuộc đời vướng bận của tôi đã là quá khứ và hiện tại tôi chỉ biết thỏa mãn ý nghĩ của bản thân, mà thôi. Thế nên tôi bước tới 1 cánh cửa gần bảng thân nhất để xem sau cánh cửa đó sẽ là cái gì chờ tôi khám phá đây.…
| Kai đã khóc.Dù họ cố gắng hỏi xem có chuyện gì đã xảy ra, nhưng Kai không nói gì mà chỉ bảo họ đưa mình về. Lúc này đây, cậu chỉ muốn ở một mình. Kai nắm chặt vào ngực áo sơ mi của mình, cảm giác như có những sợi dây xích đang siết chặt xung quanh trái tim cậu vậy, thật đau đớn và ngạt thở. Nước mắt cứ không ngừng mà tuôn ra. Cảm giác đau lòng hóa ra lại đau đến tột cùng như thế này, như thể bản thân cậu sẽ chết đi vậy... Dù đã lường trước mình sẽ bị thất vọng ở một mức nào đó, nhưng khi trực tiếp bị sự thật vả thẳng vào mặt thế này... thật sự đau quá. Liệu trái tim cậu có thể chịu đựng được đến bao nhiêu?Huening Kai vốn là bạn thân nhất của Soobin từ trước đến nay, nhưng sau khi cậu bị anh thay thế bằng một người khác... điều đó đã khiến cho cậu và những cảm xúc mà cậu dành cho Soobin bắt đầu trở thành một mớ hỗn độn trong tâm trí. Cậu biết phải giải quyết những mâu thuẫn này thế nào đây? Hoặc có lẽ chịu đựng tổn thương là giải pháp duy nhất. |('・ω・')Title: My Heart Can Only Take so MuchAuthor: We__luvmariiTrans: Hnanal BLOriginal fic: https://archiveofourown.org/works/42187128*Bản dịch đã có sự cho phép của tác giả, yêu cầu không đem ra ngoài.*…
Sau 1 quãng ngắn yên bình trong thân thế mới, Pray đã vô cùng hạnh phúc. Nhưng số phận của một kẻ đặc biệt như cậu không phải là sự yên bình, cuộc sống của cậu tiếp diễn, nhưng với đầy xáo trộn. Quỉ tộc lại lên ngôi sau hàng thế kỉ, cuộc chiến của Pray lại chờ đón trước mắt để bảo vệ người cậu yêu thương. " chiến trường nào mà không đổ máuTình yêu nào mà không có nước mắt"…
Một đời người một cỗi đợi chờChờ hoa nở suốt cả mùa hèChờ bình minh đón nắng lênChờ hoàng hôn mang đêm đếnTôi cũng chờChờ một tin nhắn không dám chờEm chờ Anh, J----!…