20~43 cau hoi vi sao???
…
Một vài câu nói vớ vẩn vu vơ…
title: Cái Cây Và Con Nhímauthor: Somewhere (https://somewhere562.lofter.com/)editor: Pafcouple: Jaehyun x Renjunảnh bìa edit by @jellies2307 on twt. bản edit đã có sự cho phép của author và chỉ được up tại watt và wordpress của mình. 🍑🦊 ghé thăm Paf và Jaeren tại:🌳 fb: Jaeren - cáo nhỏ trồng si bên đào🌳 gmail: [email protected]🌳 wordpress: dearjaerenpaf.wordpress.com🌳 wattpad: dearjaeren_paf…
Hữu duyên vô phận. Chúng ta có duyên gặp gỡ, có duyên sánh đôi nhưng cuối cùng lại chẳng đủ phận để có thể bên nhau trọn đời.Tất cả đều là SE. Lấy cảm hứng từ những mẫu truyện ngắn tui vô tình đọc được nhân lúc tâm trạng tụt dốc không phanh.@bewhyheartdee…
- vì sao ngày đó lại chọn rời bỏ nhau…
Cô bé Mary…
Những OST hay theo cảm nhận của người viết 🌹…
"Một nơi tưởng chừng như đến từ trái đất, nhưng lại mang cảm giác không chân thật; một nơi chỉ có thể chờ đợi để được giải đáp bí mật và trốn thoát khỏi nó; một nơi duy chỉ họ và chính họ mới có quyền được biết đến." author: pinktothelight. starrypinkkang collaborates with -arrendolight…
Cảm ơn đã đọc…
*đã xong chương 4. 3 chương tiếp theo sẽ là đại khó :((Là chuỗi câu chuyện kể về những nỗi sợ thầm kín trong lòng của Tứ đại Giáo Úy và Tam Giác Vàng.Câu chuyện sẽ đi lần lượt các nhân vật theo thứ tự hóng hớt của từng người. Trong câu chuyện mình viết, Mã Hán là người hóng hớt nhiều nhất và thân với Triển Chiêu nhất, do đó hậu quả luôn là Triển Chiêu gánh chịu đầu tiên ( =))))) )Truyện vẫn đang đi vào quỹ đạo, nên các phần tiếp theo mình sẽ kéo dài thời gian hoàn thành thêm chút ít. (1 tháng mới có 1 chương chẳng hạn :)))) )Các chương tiếp theo vẫn đang được mình viết nhé, mong mọi người ủng hộ!*Truyện được mình viết dựa trên Khai Phong Kỳ Án và Bích Huyết Đan Tâm. Độ tuổi và tính cách nhân vật dựa trên Bao Thanh Thiên 1993.…
những câu chuyện nhỏ…
my story .please don't take t out of here…
nói con đường làm bánh của RUKAWA và DAIANMI…
Đây chỉ là lưu chú của 1 cô gái thích ăn và lăn dù đã quá tải...…
"Xin chào, tôi là Chúa.Chí ít là trong thế giới mà tôi đang thấy này đây, tôi là kẻ có quyền hành cao nhất. Tôi là kẻ đã tạo ra, và cũng sẽ mãi mãi là người điều hành cái vương quốc phẳng lì vốn chỉ nên gói gọn trong vài mặt giấy này. Đáng lý ra, tôi phải là một kẻ ngoài cuộc, được bảo vệ bằng một lớp màn hình tinh thể lỏng dày cộm và hàng tỉ những vi mạch phức tạp ngang bộ não một con người; đáng lẽ ra tôi phải đang ở phía bên kia, và điên cuồng lướt tay trên những phím chữ trắng đen, Nhưng mà, bằng một cách nào đó, tôi lại đang ở đây.Thế giới này chẳng có loài động vật nào khác ngoài con người cả. Cái giống loài mà tôi đã bỏ công đắp nặn ai ngờ lại man rợ đến vậy; bị chi phối hoàn toàn bởi bản năng bài xích ngoại lai, chúng diệt tới tận gốc tất thảy những sinh linh không phải là đồng loại của chúng.Mà, với tư cách là một vị Chúa, tôi không thể chấp nhận sự một màu tẻ ngắt này được.Cho nên, nói thế nào bây giờ nhỉ... từng người, từng người bọn mi đều đã được diễm phúc tái lai tạo với một loài động vật khôn ngoan, thiêng liêng và xinh đẹp hơn bọn mi biết bao nhiêu rồi đấy. Nói cho một cách đơn giản hơn thì, ta đang trừng phạt bọn mi đấy, lũ nhân thú đáng yêu của ta ạ.Tôi còn mất công lựa kĩ loài vật nào phù hợp với cá tính của ai kia, nên chắc sẽ không sao đâu nhỉ?Vậy,cứ thoải mái mà tiếp tục cắn xé nhau đi nhé."[Bíp.]…
Mười năm gắn bó của tớ và cậu <3…