Lúc lên đại học tôi phải vừa học vừa làm, mới tìm được một công việc làm thêm ổn định thì cả trường đã đồn ầm lên rằng tôi sa ngã dấn thân vào "ngành". Như mong muốn của bọn họ, nhiều năm sau tôi trở thành quản lý tiếp thị phòng riêng trong hộp đêm.Vào buổi tụ họp lớp đại học hôm ấy, mấy cô nàng kia khiêu khích chê cười tôi không ra thể thống gì. Lúc vô tình gặp được vị luật sư Diệp ít nói ít cười trong truyền thuyết ở nhà hàng, trước bao nhiêu con mắt ngạc nhiên và phẫn nộ, anh khụy gối xuống trước mặt tôi trong bộ tây trang và giày da đắt tiền, anh nói:"Yên Yên, đêm nay làm ơn để cho anh một phòng...."…
"Thôi được rồi, để ta gả."Vừa nghe ta nói vậy, nét mặt của nam nhân chợt thả lỏng xuống, hắn ta lập tức liền nói với thiếu nữ bên cạnh: "Mạn Mạn đừng khóc, Ngọc Liễu nói nàng ấy sẽ gả thay muội rồi."Thậm chí hắn còn không thèm liếc nhìn ta một cái.Đột nhiên ta lại thấy buồn cười.Nam nhân này tên là Thẩm Đồng Văn, là chủ nhân của ta, cũng là Kính An Vương đương triều.…
Đối thủ một mất một còn của tôi đang cãi nhau với vị hôn thê của hắn.Đây là lần thứ ba trong tháng này.Trong những năm tháng dài dòng qua đi, tôi không chỉ thấy bọn họ cãi nhau ba lần, tôi còn thấy em ấy đã khóc vì hắn ba lần.Mỗi lần nhìn thấy, tôi đều không ngừng suy nghĩ, nếu người đứng bên cạnh em là tôi thì tốt rồi.Tôi không nỡ khiến em rơi lệ.…
Năm thứ mười sáu sau khi ta đính hôn với Tạ Trọng Lâu, hắn bỗng nhiên tới cửa từ hôn.Sau đó ta vào cung diện kiến thái hậu, thỉnh cầu người tuyên chỉ cưỡng ép hắn lấy ta.Sau khi thành thân hắn vô cùng lạnh nhạt, cũng chẳng hề tiếc lời sỉ nhục ta. Thậm chí còn đưa một nữ nhân về tuyên bố sẽ bỏ vợ tái giá.Khi đó Lục gia đã trên đà sụp đổ, ngay cả thái hậu cũng không chịu ra mặt giúp ta nữa.Nhưng từ nhỏ đến lớn ta được dạy bảo nuông chiều ra tính cách kiêu ngạo cứng cỏi, đã bao giờ phải chịu đựng uất ức tủi nhục như thế. Đêm tân hôn của bọn họ, ta cầm mồi lửa thiêu rụi toàn bộ phủ tướng quân.Lại một lần nữa mở mắt ra ta đã quay trở lại một tháng trước ngày từ hôn.Giờ phút này không cần đợi hắn mở miệng ta đã chủ động vào cung xin thái hậu một ý chỉ:"Thần nữ cùng Tạ tướng quân có duyên không phận, chi bằng giải trừ hôn ước mỗi người tự tìm ý trung nhân."Hôn ước đã giải trừ, Tạ Trọng Lâu vốn nên vui vẻ thoải mái cảm ơn ta, vậy mà sau khi tiếp chỉ xong ngày nào cũng tới Lục gia xin gặp ta một mặt.Ta không chịu nổi sự phiền nhiễu này, bảo Tiểu Chức gửi cho hắn một câu:"Nếu ngươi đã không muốn cưới ta, hành động lần này của ta chẳng lẽ không hợp ý ngươi? Tới chỗ này dây dưa làm gì?"Đêm khuya ngày đó ta vừa mở cửa sổ liền nhìn thấy dưới ánh trăng bạc mờ ảo, thiếu niên Tạ Trọng Lâu mặc một bộ đồ đen bay qua đầu tường."Lục Chiêu Ý, ai nói ta không muốn lấy nàng?"…
Thuở nhỏ ta sinh ra ở Trấn Thanh Thạch, nhà mở tiệm gạo, vốn cũng là một cô nương nhà lành.Sau này lại phải ăn nhờ ở đậu ở phủ Ngự Sử như nha hoàn.Nhị công tử muốn nạp ta làm thiếp, ta nói vị Tiều đô úy mới từ Khai Châu tới là anh rể của ta, bọn họ không tin.Mãi đến khi trong phủ mở yến tiệc, vị Tiều đại nhân vốn xuất thân là thủ lĩnh thổ phỉ kia không cẩn thận bóp nát chén rượu trong tay, vừa cười vừa nói với Trương ngự sử: "Nghe nói Nhị công tử của phủ ngự sử muốn nạp em vợ ta làm thiếp?"…
Ta là trưởng nữ Thôi Âm của Lễ Bộ Thị Lang, thuở nhỏ lớn lên ở quê ngoại.Năm ta mười bảy tuổi, bọn họ tới đón ta hồi kinh, khi ấy mặt mũi của người nào người nấy trông đều vô cùng hiền lành tốt bụng.Nhưng vừa đóng cửa vào phủ thì lại là một dáng vẻ khác. Tổ mẫu hờ hững, phụ thân chán ghét, mẹ kế Tô Thị tiếu lý tàng đao.Ca ca cùng mẹ cùng cha của ta cảnh cáo rằng: "Thôi Âm, ngươi phải an phận thủ thường, bằng không ta nhất định sẽ không tha cho ngươi."Đích muội ngây thơ hồn nhiên lại cười rộ lên và nói với ta: "Tỷ tỷ lớn lên trong thôn trang ở nông thôn, chắc hẳn không biết áo váy trên người đều đã là kiểu dáng cũ rích ngày xưa. Ta vừa xếp mấy bộ đồ ta không mặc nữa ra rồi, lát nữa ta sai người mang qua cho tỷ nhé."Bọn họ còn định gả ta cho tên thế tử quần áo lụa là mới vừa đánh chết chính thê của phủ quận công làm vợ kế....Trước khi vào kinh ta còn đang định treo cổ tự sát đây này.Là do thị nữ Hòe Hoa liều mang ôm lấy chân ta rồi gào lên:"Cô nương! Cô nương đừng chết mà! Người của Thôi phủ trong Kinh Thành tới rồi kìa, chúng ta vào kinh tìm việc vui đi!"Ta bị bệnh, mắc chứng rồi loạn tâm thần, đã không còn chút hứng thú nào với cuộc đời này nữa.Lúc ta nổi điên, cần phải giết người mới có thể hưởng thụ chút vui sướng.Vậy thì, chỉ mong bọn họ có thể mang đến cho ta thật nhiều niềm vui.…
Truyện đang trong quá trình Beta............Tên gốc: Dị năng lực Độc Nhãn chi VươngTác giả: Thần Khỉ TangEditor + Beta: ĐốmThể loại: Đam mỹ, xuyên không, huyền huyễn, OOC....Tình trạng tác phẩm: Hoàn thànhTình trạng edit: Hoàn thành(04/07/2022 - 05/09/2025)Cp chính: Dazai Osamu x Kaneki KenLưu ý: - Nếu ai dị ứng với cp phía trên xin clickback, không dùng từ ngữ thô tục phê phán tác phẩm và cp.- Editor chỉ có thể dịch đúng 60% - 70%, nếu có gì sai sót mong mọi người nhẹ nhàng góp ý.- Tác phẩm được dịch không có sự cho phép của tác giả. Bản dịch này là phi thương mại và chỉ được đăng trên Wattpad @arimakarma1412, các bạn vui lòng không mang đi nơi khác.- Bìa truyện là của tác giả, editor chỉ thay tên truyện tiếng Trung sang tiếng Việt mà thôi.Nguồn:- Bảng QT: https://wikinu.net/truyen/tong-di-nang-luc-doc-nhan-chi-vuong-Xv2231S4CBLZ~rxW- Bản gốc: https://www-jjwxc-net.translate.goog/onebook.php?novelid=4613958&_x_tr_sl=zh-CN&_x_tr_tl=vi&_x_tr_hl=vi&_x_tr_pto=sc.......· 1 tag #tokyoghoul trên 189 truyện· 2 tag #tg trên 81 truyện· 1 tag #kanekiken trên 52 truyện…
Tóm tắt: Câu chuyện tình yêu về nam chính não yêu đương và phu nhân thông minh tuyệt đỉnh của hắn.Diệp Tự Thu: Tình ý của thiếu niên có thể kéo dài bao lâu cơ chứ?Lý Tắc: À thì...Mẫu hậu nói, nam nhân đến chết vẫn là thiếu niên._______Không quá thông minh - não yêu đương - bạn trai nhị thập tứ hiếu đỉnh của chóp - nhi tử ngốc nhà hoàng đế - nam chính x Đại thông minh - Não được dùng hết công suất - kỹ năng quyền mưu được thắp sáng toàn bộ - nữ chính.…
"Đã 33 tuổi rồi, tôi dự định sẽ kết hôn."Trong buổi trình diễn ở tuần lễ thời trang, tôi mỉm cười khi trả lời phỏng vấn của giới truyền thông.Mọi ánh mắt lập tức đổ dồn về phía khán đài, nơi ánh đèn chiếu đến chính là chủ tịch điều hành của tập đoàn Đường Nông, Nghiêm Tự.Tất cả mọi người đều biết rằng tôi đã đi theo anh từ năm hai mươi tuổi và cũng là cô bạn gái duy nhất mà anh từng công khai.Nhưng vô cùng đáng tiếc là chủ tịch Nghiêm đã quen làm nhà cái, xưa giờ không ai có thể khống chế anh.Khi đôi mắt đầy thâm trầm của anh nhìn về phía tôi, nét mặt anh vẫn giữ vẻ lạnh lùng trước sau như một.Khóe môi tôi khẽ cong lên, để lộ ra chiếc nhẫn trên tay, cười nói với giọng điệu ấm áp:"Hôm qua tôi đã đồng ý lời cầu hôn của Thần Đông rồi, hy vọng rằng mọi người sẽ chúc phúc cho chúng tôi."…
ĐANG REWRITE!!!!Start: 19/03/2020 - 2025 Đang chỉnh sửa.«Cuộc Sống Nghỉ Hưu Ở Tận Thế Của Kaneki Ken và Arima Kishou»{Kaneki Ken and Arima Kishou's Retirement In Doomsday} "Dusk til dawn, we go together, No matter what shall befall."Kaneki Ken mang theo một Arima Kishou trong trạng thái hôn mê chạy trốn khỏi Cochlea. Nào ngờ, ngay sau đó nguy cơ sinh hoá lại bùng nổ. Xác sống tràn ra đầy đường, nhân loại rơi vào khốn cảnh. Đến nước này, sự chung sống hoà bình giữa ghoul và người liệu có còn ý nghĩa không? Kaneki Ken không quan tâm nữa, bây giờ hắn chỉ cần có Arima Kishou. ------Birthday fic như đã hứa :V (mặc dù đăng trễ quá)Có sự tham gia của các nhân vật từ anime/manga Conan.[QUYỂN 1 - TÁI SINH TỪ TRO TÀN] - Đang tiến hành…
Tên truyện: [Mairimashita! Iruma-kun] Người hùng.Tác giả: eirlyskiera.Thể loại: fanfiction, non-cp.XXXTừ sâu trong trái tim này, tôi đã luôn ghi nhớ về hình ảnh của Người ngày đó, ngày tôi biết Người là một vị vua, ngày tôi biết... Người sẽ rời xa nơi này.Đó là ngày hạ, khi sáng tinh mơ, mù sương giăng lối. Người đứng đó. Gió đìu hiu khiến mái tóc Người tung bay, chiếc khuyên tai lông vũ đung đưa nhè nhẹ. Hàng mi che đi đôi đồng tử xanh biếc, gương mặt non nớt xen lẫn chút trưởng thành chưa bao giờ có ai nghĩ là thứ thuộc về kẻ được mong đợi.Kìa, Người là vua.Là con người...Là ác ma...Là kẻ dịu hiền...Và... là kẻ xấu xa.LƯU Ý:• Thông tin trong fic chỉ dừng lại ở chap 234 manga và có thể lồng ghép những chi tiết nhỏ ở những chap tiếp theo [Nếu đó là thông tin có thể thêm vào mà không thay đổi cốt truyện ban đầu tôi đặt ra].• Truyện chỉ được đăng trên wattpad và mangatoon.• Nhân vật không thuộc về tôi, nhưng ở đây tôi là người quyết định số phận của họ.• Truyện có yếu tố OOC.• Truyện non-cp, tác giả không chú trọng vào tình cảm lãng mạn.• Truyện lấy bối cảnh từ cốt truyện chính, nhưng không theo mạch truyện. Mốc thời gian fic là khi Iruma lên 17 tuổi.• Vui lòng không reup, chuyển ver khi chưa có sự đồng ý của tôi.Chúc lọt hố vui vẻ.…
---- May you forever be happy ----Tôi vẫn thường hay tự hỏi, Nếu như Arima Kishou trọng sinh? Nếu như Arima Kishou gặp Kaneki Ken sớm hơn? Nếu như Kaneki Ken không mất trí nhớ? Nếu như Kaneki Ken... Làm thư ký của Arima Kishou? ==> Câu trả lời, nằm ở fic này đây.Start - 17/03/2021…
Tôi hẹn hò bí mật với cậu chàng học giỏi nhất khối.Tôi chỉ muốn lười biếng học cho có, nhưng cậu ấy lại nhất quyết tự mình dạy kèm cho tôi, bắt tôi ngày nào cũng phải học bù, buộc tôi phải thi đậu Thanh Hoa.Mới yêu đường được hai ngày, chuyện Chu Nhượng Trần bung dù che mưa cho một bạn nữ mặc váy trắng đã truyền khắp cả trường.Bạn cùng bàn chợt nói với tôi: "Hình như hôm qua Diệp Thanh cũng mặc váy trắng nhỉ?""Cậu ta? Cậu cảm thấy có thể sao?"Hoa khôi của lớp châm chọc cười: "Chu Nhượng Trần nghe thấy cũng ngại xúi quẩy."…
Ta là một con cương thi.Thi cốt của ta đã treo trên ngọn cây ở đồng hoang hơn hai trăm năm, hút hết nguyệt lượng âm khí của đất trời.Thần Dạ Du* nói, nếu ta sống sót qua ngày mười ba tháng năm của năm Kỷ Mão thì ta sẽ có thể tu luyện mà không cần hóa cốt, trở thành yêu quái của một vùng, không phải vào thiên đạo luân hồi.Ta đắc chí cực kỳ, vắt óc suy nghĩ muốn chọn một hang động đẹp đẽ trong núi để làm tiên ở Lộc Ổ.Ấy vậy mà ngay lúc này lại có một vị thám hoa lang đang vội về chịu tang đi ngang qua đồng hoang, hắn sai người gỡ thi cốt đang treo trên cây của ta xuống, đào hố chôn cất.Hắn chôn ta...Chôn...Cái tên trời đánh! Hắn chết chắc rồi!_____*Thần Dạ Du: Trong thần thoại Trung Hoa có hai vị thần chuyên đi "tuần tra" cả ngày lẫn đêm, có tên gọi chung là Nhật Dạ Du Thần [日夜游神]. Dễ dàng nhận ra trong hai vị sẽ có một người là Thần Nhật Du (Thần tuần tra ban ngày) và người còn lại là Thần Dạ Du (Thần tuần tra ban đêm). Hai vị thần được cho là bắt nguồn từ Đạo Giáo, đồng thời cũng xuất hiện trong khá nhiều ngôi đền ở Trung Quốc. (mythandmore.home.blog)…